Dù Masamune rất muốn biết trải nghiệm như vậy là như thế nào, nhưng Masamune sẽ không thực hiện ngay bây giờ.
Theo như hắn suy đoán, đây rất có thể sẽ là một trận đánh vô cùng mãnh liệt nhưng sẽ không kéo dài.
Dù là trận đánh (chiến đấu) hay trận đánh (tình cảm).
Rama quả là một kẻ địch đáng sợ, nhưng trước khi giải phóng được Thánh Kiếm Mandala, vị Thánh Quân này cũng không phải là không thể chiến thắng.
Ngoài ra, trong thần thoại Ramayana, cách vị [Thánh Quân] Rama kia đối xử với thê tử - Công chúa Sita đúng là không giống với [Thánh] một chút nào, thậm chí đến mức chính em trai mình là Laksmana cũng phải đứng ra phản đối.
Thần thoại dù sao vẫn khác với Dị Thần - Bọn hắn có suy nghĩ của riêng mình, cũng có tính cách của riêng mình, nhưng về bản chất và thần tính vẫn là do thần thoại đắp nặn.
Nếu như thần thoại bị thay đổi theo thời gian, cùng một vị Dị Thần có thể hoàn toàn thay đổi với hai lần hàng lâm khác nhau.
Thậm chí, một vị Dị Thần cũng có thể là nguồn gốc để phát sinh thần thoại khác, lại diễn sinh ra một Dị Thần mới.
Dị Thần Sita công nhận Rama trong thần thoại là chồng mình, nhưng chưa chắc đã có bao nhiêu tình cảm với cá thể tên là [Rama].
Sau khi Sita nói mình sẽ ở lại trong tòa tháp, Masamune cũng vui vẻ đi về căn biệt thự gỗ để bồi dưỡng cảm tình cùng Aisha.
Phu Nhân Aisha cảm nhận được khí tức của Masamune, ngay lập tức liền rời khỏi biệt thự gỗ ra đón thanh niên tóc đen.
Đối với các Thí Thần Giả bình thường thì hành vi này là hoàn toàn không cần thiết. Thí Thần Giả cùng Dị Thần mà đã gặp thì chỉ có hai khả năng: đã thành công chinh phạt Dị Thần và quay trở về, hoặc trực tiếp đã tử vong.
Nếu như hắn có thua trận chạy trốn… Ngươi cũng chẳng giúp được.
Nhưng Phu Nhân Aisha là Thí Thần Giả, nên hơi có chút khác biệt.
“Ngài không bị thương? Quá tốt rồi…”
Tu nữ nhìn thấy Masamune xuất hiện từ cánh cửa truyền tống mà không có vết thương nào trên người, cảm giác tội lỗi trong lòng cũng được giảm bớt.
Thanh niên tóc đen thấy tu nữ liền vẫy tay:
“Xong việc, Aisha. Dị Thần kia đã được ta thuyết phục, chúng ta không cần phải chiến đấu.”
Thật sự ư, Masamune tiên sinh?” Tu nữ có chút khó tin. “Ta còn tưởng Dị Thần đã chạy thoát khỏi tay ngài, vốn đang định hỗ trợ ngài tìm kiếm…”
“Ngươi không cần phải thành thật đến thế, Aisha.” Khóe miệng của thanh niên tóc đen giật giật.
“Ta biết ngươi không hoàn toàn tin tưởng được ta, đặc biệt là do khoảng thời gian đó. Nhưng ta tin chắc ta vẫn có thể nằm trong hàng ngũ [đáng tin cậy].”
Thanh niên tóc đen lại chỉ chỉ tay lên đầu, lườm nhìn Phu Nhân Aisha.
“Ví dụ như… Phu Nhân có nhớ ai xử lý cho ngươi vấn đề của [Hành lang tinh linh] không?”
Aisha ngay lập tức cúi sâu đầu, miệng bắn ra trả lời.
“Cảm tạ Masamune tiên sinh! Aisha khiến ngài gặp nhiều vất vả rồi!”
Câu chuyện rất đơn giản: Phu Nhân Aisha không hổ là [Máy chế tạo phiền phức], đường hầm thời gian do quyền năng của nàng chế tạo lúc đầu đưa bọn hắn đến Ai Cập cổ đại, sau đó nó giữ nguyên ở đó.
Nếu như không phải có Masamune dùng đại ma thuật để chế tạo ảo ảnh cỡ lớn, che kín toàn bộ khu vực, không biết có bao nhiêu kẻ xui xẻo sẽ bước nhầm vào trong đó.
Tọa độ kết nối của thời gian và không gian đã hoàn toàn bị thần điện làm cho [hỗn loạn], chúc ngươi may mắn.
“Chúng ta nên trở về biệt thự. Ta có một số việc có thể sẽ cần ngươi hỗ trợ, Aisha.”
Hồi lâu sau, ở trong căn biệt thự gỗ.
“Đó là kế hoạch của ngài sao?”
Phu Nhân Aisha nhìn Masamune, gương mặt nghiêm trọng.
“Ngài muốn chiếm quyền năng của vị Dị Thần kia?”
“Đúng vậy. Vì thế, ta muốn phu nhân bảo vệ Dị Thần Sita.”
“... Xin cho ta nói thẳng, ta không hiểu kế hoạch của ngài để làm gì. Tại sao chúng ta cần phải nhúng tay vào thời đại này?”
×— QUẢNG CÁO —
“Đối với phu nhân Aisha ngươi thì có lẽ càng có nhiều lý do hơn.” Masamune cười khẽ.
“Đây là Ai Cập cổ đại cuối thời kỳ đồ Đồng, nhưng gần hai trăm năm qua viên bảo thạch của văn minh này lại không có bất kỳ phát triển nào. Người dân của cả Ai Cập đều đang nghèo đói, bị bóc lột hành hạ. Phu Nhân có biết vì sao?”
Phu Nhân Aisha trầm mặc.
“Là vì vị Ma Vương Mười Mệnh kia.”
“Đúng vậy.”
Masamune gật đầu.
“Hắn thống trị thời kỳ này đã hơn 200 năm, chinh phạt vô số Dị Thần, nhưng đồng thời cũng làm cho đất nước này ngày càng suy thoái. Không có người lãnh đạo mới, chế độ độc quyền, văn minh suy sụp là đương nhiên.”
“... Nên các Tế Ti nơi đây mới gọi Dị Thần đến để chinh phạt Ma Vương?”
Nét mặt của Phu Nhân Aisha đột nhiên có chút bi thương.
“Đó là số phận của Ma Vương cùng Anh Hùng sao, Masamune tiên sinh?”
“Thật buồn cười, đúng không? Nhân loại đoạt được kỳ tích trước Dị Thần để trở thành Ma Vương, các Ma Vương giết Dị Thần, nhân loại lại tự gọi Dị Thần tới để bảo vệ nhân loại khỏi Ma Vương.”
Ánh mắt thanh niên tóc đen lạnh lẽo.
“Vận mệnh như vậy chẳng thú vị chút nào. Quá nhàm chán, quá có trật tự, quá cũ kỹ. Vì vậy nên ta muốn nhúng tay vào trong đó.”
Theo trình độ dị hóa trong linh hồn tăng cao, bản năng của Masamune cũng sẽ càng ngày càng áp sát vào [cách tự hỏi] của các Tà Thần. Mà đối với các Tà Thần, bọn hắn căm hận nhất là cái gì?
Trật tự.
Masamune không chán ghét trật tự, nhưng hắn chán ghét trật tự bất biến - Giống như một lão già khọm khẹm ốm yếu nhưng lại khư khư cố chấp muốn đi theo đường lối cũ.
Vậy thì lúc này cần phải mang đến hỗn loạn.
Hỗn loạn sẽ là ngọn lửa để thiêu hủy cái cũ, vun trồng cho sự tiến hóa tiếp theo.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là một trong những nguyên nhân vì sao Masamune muốn khai chiến cùng Rama - hắn vẫn cần hoàn thành nhiệm vụ để có thể tiến tới thế giới khác, cũng như nhận được phần thưởng [Nâng cấp chủng tộc].
Còn vị Sita kia… Nếu như để hắn vui vẻ thì tốt, nếu không thì hắn cũng không ngại có thêm quyền năng.
Tu nữ Ấn Độ suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
“Nếu ngài đã nói vậy, Aisha ta cũng nên vì dân chúng của Ai Cập mà giúp đỡ bọn hắn chống lại Ma Vương!”
“Vậy thì chúng ta coi như đã nhất trí.”
Masamune rất hài lòng, thả lỏng người ngồi trên chiếc ghế gỗ, rút từ trong không gian ra một cái tẩu thuốc, lại bắt đầu nhả khói.
Dù chất lượng không thể so sánh được với thuốc do đồ đệ ngoan ngoãn của hắn chuẩn bị, nhưng ít nhất có còn hơn không.
Thanh niên tóc đen cũng đã dự kiến được quyết định này của Phu Nhân Aisha, dù sao thì tính cách của Tu nữ Ấn Độ cũng quá dễ đoán. Chỉ cần nàng nhìn thấy người nào đó cần trợ giúp, nàng sẽ bắt buộc chính bản thân mình phải đi trợ giúp.
Dù sự trợ giúp của nàng có thể đem đến càng nhiều phá hoại.
“Nhưng chính điều đó mới làm ngươi càng ngày càng hấp dẫn trong mắt ta, Aisha…”
Masamune vui vẻ nhìn Tu nữ Ấn Độ.
“Ngài lại nói những lời kỳ quái…”
“Ta đang nói rất thật a. Thế nào, về lời nói lúc trước của ta, Phu Nhân đã có đáp án chưa?”
“Làm sao đã có ngay được a! Ngài ít nhất cũng phải để cho ta một thời gian, mới chỉ có một hai ngày a!”
Khi nói những lời này, Aisha rõ ràng có vẻ bứt rứt, thậm chí quay mặt đi không dám nhìn Masamune.
A… Tính cách đúng thật là tương đương với thiếu nữ 17 tuổi, không biết lòng quyết tâm để chiến đấu cùng Dị Thần và Ma Vương lúc trước đi đâu rồi?
×— QUẢNG CÁO —
Nếu là Luo Hao, hắn chắc chắn chỉ có hai kết quả: Nữ giáo chủ trực tiếp dùng [Phi Phượng mười hai chưởng] hoặc trực tiếp tuyên bố chủ quyền.
“Do dự sẽ bại trận, Aisha. Nếu ngươi do dự như vậy thì làm sao có thể chiến thắng được Luo Hao a?”
Thanh niên tóc đen nhắc đến nữ giáo chủ khiến Aisha giật bắn mình.
Không có cách nào, vị Thí Thần Giả này đúng là trong lòng có quỷ.
“Tại sao ta lại phải sợ hãi Luo Hao giáo chủ? Ta hoàn toàn là bị ngài [ép buộc]! Chưa kể chủ động nói ra điều đó là Masamune tiên sinh, không phải ta… Ta cũng.. chưa đồng ý…”
Nhìn gương mặt tuấn mỹ của thanh niên trước mặt, trong đầu không tự chủ lại liên tưởng đến thời gian điên cuồng kia, cùng với phản ứng đủ để xưng là [độc Thần] của mình, Aisha cảm giác sức lực của mình ngày càng yếu đi.
Masamune cười nhìn phản ứng của tu nữ.
Một lần nữa, hắn lại bế nàng lên trong tư thế ôm công chúa, đưa nàng vào trong phòng.
“Aisha, chúng ta có thể để chuyện đó lại sau. Bây giờ có việc quan trọng hơn để làm…”
Phu Nhân Aisha biết điều hắn nói là gì, cũng không phản đối.
Dù sao nàng cũng đã chấp nhận điều kiện này từ trước.
Chưa kể chính tu nữ cũng thực sự hơi nhớ cảm giác đó.
————
Ngôi đền của thời gian vô hạn (Temple of Infinite Time)
Ngôi đền này nằm ngoài không gian và thời gian, là điểm giao nhau của vô số các thế giới song song trong Campione.
Ở nơi đây, Thần Vận Mệnh Zurvan đối mặt với Tận Thế Chi Vương Mithras.
Một chiếc mặt nạ đá, đằng sau có hai con rắn thò đầu ra không ngừng lè lưỡi “xì xì” đôi mặt với một người đàn ông cường tráng, trên gương mặt có bộ râu quai nón rậm rạp. Trên người của tên đàn ông trung niên, chiếc áo khoác đỏ tung bay bởi cơn gió thổi giữa hư không.
“Tên Thí Thần Giả phiền phức kia cuối cùng cũng đã chiếm được quyền năng [Hành lang Tinh Linh], chúng ta cần thực hiện chức trách của mình.”
Mithras trầm thấp nói, giọng nói của hắn trầm trọng mà tang thương, dường như đã trải qua vô số chiến tranh cùng tử vong.
Mà đối diện với hắn, chiếc mặt nạ đá cũng phát ra âm thanh máy móc.
“Mithras. Có biến số. Thí Thần Giả mới xuất hiện. Không thể nhìn thấy, không hiểu, cố gắng [xoá bỏ] dòng thời gian vô dụng. Tương lai không thể nhìn thấy. Báo động. Đề nghị lập tức tìm kiếm cơ hội [loại bỏ].”
Tận Thế Chi Vương Mithras biến sắc.
“Cái gì? Zurvan ngươi không thể nhìn thấy hắn, thậm chí quyền năng của ngươi cũng không dùng được?”
Thế giới Campione có nhiều không gian song song, trong đó không chỉ có một Tận Thế Chi Vương (King of the End) duy nhất.
Tận Thế Chi Vương là các vị Thần Thép (God of Steel) tối cường, được chư thần cùng [Vận Mệnh] trao tặng sức mạnh và trách nhiệm để tiêu diệt tất cả các vị Ma Vương.
Để có thể thực hiện chức trách của Anh Hùng, chư thần cùng thần của Vận Mệnh trao tặng bọn hắn [Cứu Thế Thần Đao (Divine Sword of Salvation)], cùng [Nghi Thức Minh Ước Cổ Xưa (Great Ritual of Old Covenant].
Mà trong các vũ trụ song song, Zurvan là Thần của Vận Mệnh mạnh mẽ nhất. Hắn là Chí Cao Thần, đồng thời là thần quản lý thời gian trong thần thoại Persia cổ, đại diện cho [Vĩnh viễn], [Vô hạn], [Tiếp diễn], [Tạo hoá] và [Vận Mệnh tuyệt đối].
Vì vậy, hắn tự nhận lấy trách nhiệm quản lý dòng chảy của thời gian tại thế giới Campione, sửa đổi những lỗ hổng trong thời gian và không gian có thể xảy ra.
Ví dụ như lỗ hổng thời gian từ quyền năng [Hành lang Tinh linh] của Thí Thần Giả - Phu Nhân Aisha.
“Xác nhận. Không thể xoá bỏ tồn tại. Không thể quay ngược thời gian về trước khi trở thành Thí Thần Giả. Không rõ. Bị [hỗn loạn] bao phủ.”
Hai con rắn từ đằng sau chiếc mặt nạ không ngừng lay động, thể hiện trạng thái lo lắng của chủ nhân.
Mặt nạ đá lại tiếp tục phát ra âm thanh máy móc.
“Thế giới song song đã mất kiểm soát. Xác nhận dòng chảy thời gian hỗn loạn. Dự kiến không thể khôi phục, phản ứng dây chuyền làm tất cả thế giới song song sụp đổ trong 200 năm. Đề xuất đưa Tận Thế Chi Vương Mithras trực tiếp đến Thí Thần Giả để [xoá bỏ].”