Những kỵ sĩ mặc giáp đỏ lao vào phương trận của đám giáo chúng, giống như là lao vào một vách tường không thể phá huỷ.

Dù bọn hắn lợi dụng lực quán tính của chiến mã và ưu thế của vũ khí dài để tấn công trước, nhưng kỵ thương không thể đâm thủng thân thể mình đồng vách sắt của những võ lâm cao thủ được Luo Hao dùng quyền năng gia trì kia.

Đám võ lâm cao thủ thấy vậy lại càng như hổ thêm cánh, hai chân giữ nguyên vị trí trong phương trận, hai tay cầm Trảm Mã Đao vung vẩy.

Từng tên lại từng tên Kỵ Sĩ Đỏ bị thanh đao dài gần 2m chém xuống, lực lượng mạnh mẽ khiến áo giáp của bọn hắn sụp vào, cả người cũng bị đánh bay xuống ngựa.

Tuy vậy, những tên kỵ sĩ đã ngã ngựa lại rất nhanh đứng lên bắt đầu chiến đấu, áo giáp trên người bọn hắn cũng tự động khôi phục.

“Phiền phức…” Luo Hao trong lòng khó chịu.

Dù quyền năng của nàng dùng rất thuận tiện, nhưng cũng có một khuyết điểm trí mạng - thiếu khả năng “tất sát”.

Mỗi tên giáo chúng dưới sự ảnh hưởng của quyền năng [Kung-fu Cult Master] đều có thể chiến đấu ngang ngửa với Đại Kỵ Sĩ, nhưng vẫn quá yếu so với Dị Thần và Thí Thần Giả.

Dùng lời mà chính nàng đã nói khi đe doạ các tổ chức ma thuật ở châu Âu: “Ta giết Đại Kỵ Sĩ của các ngươi như giết gà.”

“Xoẹt!!”

Đột nhiên, gần một trăm tên Kỵ Sĩ mặc giáp đỏ ở cuối trận bị chém đứt ra làm đôi, nửa người dưới vẫn theo chiến mã tiến về phía trước, nửa người trên đã ngã trên mặt đất. Khói đen không ngừng bốc lên từ miệng vết thương của bọn hắn.

Nữ giáo chủ liếc nhìn về thanh niên tóc đen trên đỉnh đồi, tay vẫn còn đang giữ tư thế vung vẩy lưỡi liềm kia.

“Tch… Ma thuật thuần tuý liền có thể đạt được tác dụng như vậy sao?” Luo Hao trong lòng càng khó chịu.

Tokoyogi Masamune trong lòng cũng có nỗi khổ khó nói, đòn tấn công vừa rồi của hắn có thể nói đã là đòn mạnh nhất nếu như không sử dụng [Anh Đảo chi vương] cùng Excalibur Accolon.

Dù kết hợp trình độ ma thuật gần như đỉnh cao nhất của hai thế giới, lại kèm thêm kiến thức phương thuật kinh khủng của Luo Hao, lượng ma lực của hắn cũng là quá ít ỏi để chiến đấu lâu dài hoặc dùng ma thuật có sức sát thương lớn hơn.

Còn [Anh Đảo chi vương] cùng Excalibur Accolon...

Hai vật kia, một là [quyền hạn] mà thế giới thừa nhận cho hắn, một là Binh Khí Thần Tạo tối thượng - Mỗi khi sử dụng xong đều cần thời gian để hồi phục.

“Giáo chủ cô nương, chúng ta cần tấn công! Bọn Kỵ Sĩ này là bất tử!” Hắn hô lớn.

Trên mặt đất, mấy tên Kỵ Sĩ bị hắn cắt làm đôi giờ đang tự dùng tay bò về nửa dưới thân thể của bọn hắn. Mà ở trong lớp sương mù đỏ đằng xa, càng ngày càng nhiều Kỵ Sĩ xuất hiện, số lượng bây giờ đã lên đến hơn ngàn.

Đám giáo chúng dù sức chiến đấu rất mạnh nhưng vẫn chỉ là thân thể nhân loại - sẽ bị thương, sẽ mất thể lực, sẽ mệt mỏi.

Không thể kéo dài lâu.

“Thần Linh đại nhân, 3000 Samurai cùng 400 Ninja đã đến gần chiến trường, đang đợi lệnh của ngài!”

Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki đang đứng ở đằng sau nhỏ giọng nói với Masamune.

“Bảo bọn hắn tấn công, giữ chân đám Kỵ Sĩ.” Ma trận xuất hiện dưới chân, ánh sáng tím bao phủ thanh niên tóc đen. “Ta cùng Luo Hao sẽ dụ Dị Thần xuất hiện.”

Khi hắn xuất hiện lại lần nữa, hắn đã đứng cạnh nữ giáo chủ. Masamune nhanh chóng giải thích tình huống, mà nữ giáo chủ cũng ngay lập tức đồng ý với quyết định của hắn.

“Ta dùng đại ma thuật, nhờ giáo chủ cô nương bảo vệ ta một chút.”

“Không cần ngươi nói.” ×— QUẢNG CÁO —

Hít sâu một hơi, Tokoyogi Masamune biến Erosion thành hình dáng dao găm rồi cắm xuống, hắn mở [Cách Âm Kết Giới] ở xung quanh rồi quỳ một chân xuống đất, bắt đầu thực hiện [Nghi thức].

Nếu muốn sử dụng ma thuật truyền thống hay phương thuật để đánh với Dị Thần có quyền năng quân đội, lượng ma lực cần sử dụng là quá lớn.

Luo Hao mới chỉ có một quyền năng phù hợp để đoàn chiến, nếu nàng phải chiến đấu trực tiếp với Dị Thần cùng đám Kỵ Sĩ bất tử này là quá bất lợi.

Nếu sử dụng ngay Excalibur, khả năng rất cao sẽ bị trực tiếp tránh mất - Làm gì có sinh vật có trí tuệ nào sẽ đứng yên chịu đòn đánh tầm xa của ngươi?

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Tà Thần thực tập sinh lần đầu tiên sử dụng sức mạnh thuộc về trận doanh của mình tại thế giới này. Hắn ngâm nga hát, ngữ điệu trầm bổng du dương nhưng hoàn toàn không có nhịp điệu, nghe vô cùng kỳ lạ:

“Cơn sóng mây tan dọc bờ biển,

Hai mặt trời lặn sau hồ,

Bóng tối đang dài ra,

Ở Carcosa…”

- ----

Mà ở bên còn lại của chiến trường, Âm Dương Hiệp Hội đang gặp nguy hiểm lớn.

“Báo cáo Sayanomiya đại nhân! Đội Samurai thứ bảy đã bị toàn diệt, đội thứ tám và thứ chín đang giao chiến, nhưng e không thể giữ lâu hơn nữa!”

“Báo cáo đại nhân! Mặt phía nam báo cáo: Mười bốn vị Âm Dương Sư đã hi sinh, kết giới bị kẻ địch dùng công kích từ xa phá hủy, Kuhoutsuki đại nhân cùng sáu vị khác đang cố gắng chống đỡ, thỉnh cầu tiếp viện!”

“Báo cáo đại nhân! Đã liên hệ với tướng quân Tokugawa Ienari, nhưng Samurai kỵ binh viện quân phải mất ít nhất hai canh giờ mới có thể tới!”

“Bình tĩnh hết lại! Còn ra thể thống gì? Chúng ta là Âm Dương Hiệp Hội!” Lão gia chủ nhà Sayanomiya quát mắng đám thuộc hạ đang toát mồ hôi vì sợ hãi, mặt đỏ phừng vì tức giận.

“Vương có lệnh phải giữ vững, chúng ta phải giữ vững đến chết!”

Thực ra lệnh của Masamune là “Tấn công”, nhưng đáng tiếc tình hình thực tế lại chỉ có thể cho phép lão gia chủ Sayanomiya nói từ “giữ vững”.

Chênh lệch thực tế giữa đám Kỵ Sĩ đỏ và Samurai hay Ninja là quá lớn, thường phải bốn năm tên Samurai hi sinh mới có thể đánh bại và khống chế được một tên Kỵ Sĩ đỏ, nhưng số lượng Samurai tham gia chiến đấu lúc này cũng chỉ có 3000 người.

Không phải là Âm Dương Hiệp Hội không muốn có nhiều người hơn, mà là quá khó khăn - Samurai thời Edo thường đều là các quan quân, con em quý tộc được huấn luyện từ nhỏ, thậm chí nhiều người còn biết một ít tiểu đạo thuật để tăng sức chiến đấu.

Còn nếu như là binh lính bình thường chiến đấu với đám Kỵ Sĩ đỏ này, mười hay hai mươi binh lính thường cũng không làm được gì… Mà số lượng Kỵ Sĩ đỏ còn ở trong sương mù đến cùng là bao nhiêu? Mười nghìn? Một trăm nghìn? Hay thậm chí là không có giới hạn?

Nếu như Dị Thần này thực sự có ý muốn phá hủy Nhật Bản, thì dù Thiên Hoàng cùng các Daimyo có bỏ hết thù hận cá nhân, liên hợp chống lại thì cũng không thể - Đây mới chỉ là một quyền năng của Dị Thần.

Vì vậy, Thí Thần Giả mới là Ma Vương, vì bọn hắn có thể Thí Thần, cướp lấy quyền năng của bọn hắn để thống trị thế gian.

Đột nhiên, lều họp của Âm Dương Hiệp Hội vang lên tiếng ca trầm bổng, nhưng quỷ dị là không hề có chút nhịp điệu nào.

“.. Những đêm kỳ lạ khi sao đen mọc lên,

Những mặt trăng kỳ lạ quay tròng trên bầu trời,

Nhưng kỳ lạ hơn cả, vẫn là ×— QUẢNG CÁO —

Carcosa đã mất.”

“... Tiếng gì?”

Lúc nghe thấy tiếng hát này, trong lòng của tất cả các Âm Dương Sư, Samurai cùng Ninja trong lều đồng loạt mà quỷ dị hiện lên suy nghĩ “Tại sao ta lại phải muốn nghe lời hắn”?

Trong căn lều, trên chiến trường, thậm chí khắp Kyushu... trật tự đang đổ vỡ, sự suy bại của đạo đức đang lên ngôi.

- ----

Để thực hiện [nghi thức] này cần có số lượng tế phẩm nhất định, nhưng không cần đến mức phải hiến tế sinh mạng. Masamune điều chỉnh nhất định một vài quy trình nhỏ của nghi thức, để chỉ hiến tế [Trật tự] cùng [Đạo đức] ở một khu vực.

Dù sao vị đại nhân kia cũng chắc chắn rất thích hai thứ này, không cần làm mất điểm thiện cảm của thiếu nữ sắp vào tay vì huyết tế, đúng không?

Nói thật, trong lòng của Masamune cũng có chút thấp thỏm. Nếu như không phải hắn vẫn nhớ rõ ngày xưa Nya đã nhắc đi nhắc lại “Nếu có vấn đề, đóng cửa thả Hastur!”, hắn cũng sẽ không dám thực hiện nghi thức nguy hiểm như vậy.

Nhưng mà kẻ địch lần này thực sự có chút phiền phức. Masamune cũng đã suy đoán được ra danh tính của vị Dị Thần kia, nên hắn mới quyết đoán thực hiện nghi thức này, vì nếu không thì sẽ rất có khả năng xảy ra vấn đề.

Dị Thần thân người đầu dê, là hiện thân của quỷ Satan, là kẻ mà các Kỵ Sĩ Dòng Đền (Knight Templar) tín ngưỡng, là vị Thần của các Ma Nữ, là Thần đại diện cho bản năng nhục dục và tình dục của con người - Baphomet.

Vì vị Dị Thần này là Thần của các Ma Nữ, nên Masamune biết mình gặp vấn đề lớn. Sức mạnh của hắn về bản chất chính là của Ma Nữ Morgan Le Fay, lại thêm trên thân thể của hắn cũng có dòng máu của Ma Nữ… Đi đánh nhau với Thần của chủng tộc mình trong thần thoại?

Quá thiệt thòi.

Chưa kể đến việc Baphomet trong truyền thuyết cũng là Thần của ma thuật… Nếu như vậy sử dụng Excalibur tấn công cũng có quá nhiều rủi ro.

Đã như vậy, chọn phương án an toàn nhất.

“Bài hát của tâm hồn ta, tiếng nói của ta đã chết,

Hãy chết đi, không được nhắc đến, nước mắt không rơi

Sẽ khô và chết trong

Carcosa đã mất!”

Thế giới ngừng lại.

Cùng lúc Masamune ngưng tiếng hát, một [tồn tại] phủ xuống. Trong không khí rõ ràng nhiều thêm một cái gì đó khiến mọi [linh hồn] trên thế giới đều bất an; đám chiến mã hí dài, kiễng hai chân vì lo sợ; Bọn Kỵ Sĩ đỏ, Âm Dương Hiệp Hội, thậm chí các giáo chúng của Ngũ Ngục Thánh Giáo cũng bắt đầu tự lục đục với nhau.

Sau đó, [tồn tại] đó cuốn quanh người của thanh niên tóc đen, từng chút một nhập vào trong người hắn. Trường bào màu đen dần biến thành màu vàng, trên đầu cũng đột nhiên xuất hiện mũ trùm đầu màu vàng, gương mặt của thanh niên tóc đen dần ẩn giấu trong bóng tối.

[Nghi thức - Thăng Thiên (Ascension)].

[Nghi thức - Thăng Thiên] là phiên bản nâng cấp của nghi thức hiến tế thông thường, thay vì để đạt được những [thay đổi vĩnh cửu] hoặc [vật chất], nghi thức này được sử dụng để đạt được [thay đổi tạm thời] và [lý trí].

Tà thần thực tập sinh nghe theo lời hướng dẫn viên Nya, mời đại lão Hastur đến giúp đỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play