Trong khoảnh khắc nhìn thấy thanh niên tóc đen, cảm giác đầu tiên của Seishuun Naoki là tim đập nhanh.
Dáng vẻ hoàn mỹ; trường bào màu đen nhìn rất đẹp trai; ánh mắt tím nhìn liếc qua nàng khiến nàng như bị hút hồn…
Seishuun Naoki không khỏi tự hỏi bản thân một câu: Nếu có bạn trai như vậy, đời này còn cầu gì?
Nàng là một người theo trường phái “Nhan sắc là chính nghĩa”, suýt chút nữa liền không khống chế được chạy ra làm quen với vị Thần Linh kia. May mà cái liếc mắt của vị Võ Hiệp Vương đứng cạnh thanh niên khiến nàng tỉnh hồn lại, trong lòng thầm hô nguy hiểm.
Nàng còn chưa muốn chết.
Nhưng mà…
“Seishuun?”
Hắn biết tên ta?
Nàng không biết rằng thanh niên tóc đen đã nhầm nàng với ai đó trong 200 năm sau, trong lòng như con nai con nhảy loạn, thiếu nữ chỉ cảm thấy như đây là một cuộc gặp gỡ bất ngờ được thượng thiên sắp xếp.
Trong thời đại Edo của Nhật Bản, văn hóa đã rất phát triển, loại tiểu thuyết tình cảm dành cho phái nữ cũng rất được lưu hành.
Công Chúa Vu Nữ lập tức đưa bản thân mình vào vai của nữ chính, còn nam chính đương nhiên không ai khác ngoài thanh niên tóc đen tuấn mỹ vô song kia.
Không phải sao? Nàng là công chúa, hắn là Thần Linh bá đạo nhưng lại ôn nhu săn sóc, còn có kèm một vị nữ phụ Thí Thần Giả độc ác mạnh mẽ muốn độc chiếm nam chính…
Trong lúc mơ hồ, Seishuun Naoki vô ý thức sử dụng linh thị, cố gắng nhìn thanh niên tóc đen rõ hơn ---
Trong đầu nàng xuất hiện một hình ảnh, không rõ là của quá khứ, hiện tại hay tương lai:
Vũ trụ mênh mông vô ngần, ngàn tỉ sao trời, ngàn tỉ chủng tộc, nhân loại chỉ là hạt bụi nhỏ bé vĩnh viễn sẽ không để lại dấu ấn gì trong vũ trụ.
Trong hư vô giữa các vì sao, những sinh vật kỳ dị có vẻ ngoài không thể hiểu được sống ở Thảm Tối, chờ đón cơ hội để cắn nuốt thế giới.
Chúng tín ngưỡng hỗn loạn, thờ bái hỗn độn, là những kẻ đi theo sau Kẻ Mang Tin Tức —- Chúng nhìn thấy nàng.
Seishuun Naoki gặp ác mộng.
“Lý trí” của nàng đang bị đánh mất, thay vào đó là lý trí của chúng. Vị giác, xúc giác cùng khứu giác đang biến dị, thị giác cùng cảm giác đang bị thay thế bởi điên cuồng cùng hỗn loạn, thế giới trong mắt nàng đang dần hiện ra dáng vẻ chân thực có thể khiến người khác điên loạn của chúng —-
“[Sửa chữa lý trí.]” Tiếng nói vang lên.
Đột nhiên, thế giới khôi phục lại như cũ, Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki đã quay trở lại.
Nàng kiệt sức mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt của thanh niên tóc đen, rồi lại nặng nề ngủ tiếp.
…
Một ngày, hỗn độn mang theo quyến tộc của nó cắn nuốt vạn vật; Văn minh, lịch sử, thần thoại cùng vinh quang của một chủng tộc cũng vĩnh viễn trở thành bụi đất.
Sức mạnh của nó vĩ đại như vậy, kinh khủng như vậy,
Nó chỉ còn cách thế giới này một trang giấy.
Đột nhiên, một sợi dây xích tím khổng lồ xuất hiện, bao bọc xung quanh hỗn độn, kéo nó quay trở lại Thảm Tối. Đầu còn lại của dây xích dẫn đến một thần điện khổng lồ nằm giữa vô số các vũ trụ, mà trong đó...
... là hắn.
×— QUẢNG CÁO —
Seishuun Naoki mở mắt ngồi bật dậy, trên trán cùng hai lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, bộ ngực đầy đặn không ngừng phập phồng, mái tóc đen dài tán loạn.
“Là cái gì? Vật kia không phải Dị Thần, Dị Thần không thể kinh khủng như vậy! Tuyệt đối không thể kinh khủng như vậy!”
Nàng đã bị sợ hãi chiếm đầy nội tâm.
Công Chúa Vu Nữ cũng có những mức độ tư chất khác nhau, mà trong đó, Seishuun Naoki thực ra là một trong những Vu Nữ có tư chất cao nhất trong lịch sử của bốn đại gia tộc.
Thậm chí nàng còn nhờ đó mà khai phá ra kỹ năng [Divine Posession], cho phép nàng mượn sức mạnh của Thần Linh trong thời gian ngắn.
Giờ khắc này bản năng của linh hồn không ngừng gào thét nhắc nhở nàng rằng những sinh vật không thể nhận thức đó thật sự tồn tại - chúng sắp đến.
Đồng thời, bản năng linh hồn cũng mỗi giờ mỗi khắc thu hút Vu Nữ đến với tồn tại cao thượng duy nhất có thể ngăn cản những sinh vật đó.
Seishuun Naoki thậm chí không kịp thay bộ quần áo Vu Nữ đã ướt đẫm mồ hôi của mình, không thèm quan tâm từng mảng da thịt trắng như tuyết đang bị bại lộ dưới không khí do cựa quậy quá mạnh trong cơn ác mộng, Công Chúa Vu Nữ vội vã chạy đến trước mặt thanh niên Thần Linh.
“Seishuun đại nhân, Vương đang dùng bữa, xin dừng bước!”
“Seishuun đại nhân!”
Trong ánh mắt ngạc nhiên của vài nữ thuộc hạ, Công Chúa Vu Nữ dùng tư thái hèn mọn và tôn kính nhất nàng có thể làm ra, quỳ xuống khóc cầu xin Thần Linh.
“Xin ngài… Cứu lấy chúng ta! Cứu lấy thế giới này! Xin ngài.. Xin ngài..”
Nàng khóc như một đứa trẻ bị lạc mất cha mẹ giữa khu phố đông người, bất lực mà tuyệt vọng.
Thanh niên tóc đen gương mặt rất nhanh chuyển từ ngạc nhiên thành bình tĩnh, thậm chí là nhàn nhạt vui vẻ. Hắn xua đi vài tên nữ hầu, rồi nhìn xuống thiếu nữ đang quỳ dưới chân.
“... Ngươi có tư chất rất tốt, vu nữ. Nói cho ta ngươi nhìn thấy gì.”
Sau khi nàng kể lại những gì nàng thấy trong giấc mơ, trên gương mặt của Tokoyogi Masamune vẫn không hề có thay đổi gì về cảm xúc.
Dùng giọng nói trêu cợt, mang bảy phần ác ý ba phần thiện ý, Tà Thần thực tập hỏi Vu Nữ:
“Ta có thể giết Dị Thần, cũng có thể chống lại quyến tộc của Tà Thần. Nhưng ngươi sẵn sàng trả giá điều gì?”
Seishuun Naoki như kẻ sắp chết chìm lại đột nhiên bám được vào khúc gỗ, nàng khản giọng gào thét.
“Bất kỳ cái gì!! Xin ngài cứu ta, cứu thế giới này, cứu chúng ta!! Chúng ta sẵn sàng trả giá bất kỳ cái gì!”
Ác ý trong mắt Tà Thần thực tập càng sâu hơn.
“Nhưng mà ta không quan tâm đến các ngươi có thể trả cái gì.” Nhìn ánh mắt tuyệt vọng như tâm chết của Công Chúa Vu Nữ, hắn cúi người thì thầm vào tai nàng: “Ta chỉ quan tâm đến ngươi, Seishuun Naoki. Ngươi sẵn sàng trả giá những gì?”
Từ sâu thẳm của tuyệt vọng lại được đến niềm hạnh phúc quá đột ngột, Công Chúa Vu Nữ rõ ràng đã mất khống chế cảm xúc, tiếng gào khản cổ của nàng vang vọng trong căn phòng.
“Ta trả giá tất cả, Thần Linh đại nhân!! Linh hồn, thân thể, cảm xúc, tương lai của ta, của toàn bộ gia tộc ta đều là của ngài!!!”
Dưới sự dẫn dụ của Tà Thần thực tập, Công Chúa Vu Nữ nói ra lời tuyệt đối không được nói.
Nàng dâng hiến chính bản thân mình cùng toàn bộ gia tộc Seishuun.
“Như vậy, khế ước thành lập.”
Đôi mắt đẫm lệ của Vu Nữ có một tia thần thái, nàng giãy dụa cố gắng đứng lên, hai tay bắt đầu trúc trắc thoát y phục của chính mình.
×— QUẢNG CÁO —
“Đúng… Đúng vậy,.. Xin cảm ơn ngài, Thần linh đại nhân.. Xin để ta phục.. phục vụ..”
“Chưa cần, vu nữ của ta.” Masamune đứng dậy, trên mặt đã khôi phục nụ cười mê người.
“Chuẩn bị cho kỹ, ngày mai chúng ta sẽ đi giết Dị Thần. Sau đó chúng ta sẽ tiếp tục việc của tối nay.”
Bỏ lại Seishuun Naoki ngơ ngác đứng một mình trong phòng ăn, thanh niên tóc đen quay trở về phòng ngủ.
Hắn cũng cần chuẩn bị một chút.
———
Sáng ngày hôm sau, Luo Hao, Masamune cùng người của Âm Dương Hiệp Hội đứng trên một ngọn đồi cao, nhìn về lớp sương mù đỏ dày đặc đang bao phủ khu vực cách đó hơn trăm mét.
“Khởi bẩm hai Vương! Chúng ta đã xác nhận khu vực sương mù đỏ đang di chuyển hướng về phía Đông Nam, tốc độ tương đối chậm. Tổ ninja cũng đã xác nhận được có nghe thấy tiếng ngựa hí và tiếng đặc trưng của áo giáp làm bằng sắt, nghi là quyền năng của Dị Thần!” Lão già Sayanomiya báo cáo.
Đồng thời, hắn cũng lơ đãng nhìn liếc Seishuun Naoki đang như người mất hồn đứng một bên, trong lòng suy nghĩ đủ loại tính toán.
Yu Yan cũng báo cáo: “Giáo chủ đại nhân, phó giáo chủ đại nhân! Năm mươi giáo chúng phái võ thuật đi cùng chúng ta tới Nhật Bản cũng đã tập kết đầy đủ chờ lệnh!”
Đã chuẩn bị đầy đủ.
Nữ giáo chủ điểm nhẹ bước chân, thân hình như cánh yến bay xa hơn mười mét, hạ xuống trước mặt đám giáo chúng đã tập kết đầy đủ của Ngũ Ngục Thánh Giáo.
Đám giáo chúng này có thể nói đều là những cao thủ võ lâm nổi tiếng giới võ thuật, mỗi người đều danh chấn bốn phương, tay nắm quyền lực lớn!
Nhưng trước mặt Dị Thần, võ thuật dù có cao minh đến đâu, nội lực dù hùng mạnh thế nào cũng không có ý nghĩa gì.
Vì vậy, những giáo chúng này từ lâu cũng đã biết nghĩa vụ của bọn hắn: Tuân theo mọi mệnh lệnh của giáo chủ, chết cho có giá trị!
Luo Hao hài lòng nhìn đám giáo chúng đã chuẩn bị tinh thần rất đầy đủ này, thiếu nữ phất ống tay áo, phát động quyền năng:
“Lệnh Tướng Quân - Nam nhi phải tự cường!”
Lần đầu tiên, quyền năng [Kung-fu Cult Master] nữ giáo chủ thu được từ Phật Di Lặc được xuất hiện trước các tổ chức ma thuật khác.
Thông tin “Nhật Bản xuất hiện Dị Thần” vài ngày qua như là ngọn lửa lan tràn trong rừng khô, nhanh chóng được truyền đến tai của tất cả các tổ chức ma thuật ở châu Á và châu Âu.
Ở thời đại này, dù việc đi lại không được thuận tiện do chưa có máy bay xuất hiện, việc truyền tin lại có thể được thực hiện một cách đơn giản bằng ma thuật.
Sử ma (Familiar), ma thuật truyền tin, phù thuật, pháp chú, đạo cụ ma thuật…. Có rất nhiều phương pháp để các tổ chức ma thuật theo dõi được hình ảnh tại Kyushu. Dù bọn hắn không dám mạo phạm nhìn lén Vương cùng Thần Linh, nhưng vẫn có thể quan sát giáo chúng của Ngũ Ngục Thánh Giáo từ phía xa.
Sau đó, không biết bao nhiêu kẻ cầm quyền của các tổ chức ma thuật đồng loạt biến sắc.
Tại thế giới ma thuật của Campione, dựa vào sức chiến đấu của mình, một nhân viên trong tổ chức ma thuật có thể được phân loại thành từng bậc.
Ví dụ như tại châu Âu, hệ thống phân cấp bậc cho nhân viên cũng rất đơn giản: Kỵ Sĩ thực tập, Kỵ Sĩ, Đại Kỵ Sĩ (Great Knight). Trong đó, tiêu chuẩn một đòn toàn lực của Đại Kỵ Sĩ phải đủ để đánh sập cổng một thành trì - Tương ứng trong thời kỳ hiện đại, một đòn mạnh nhất của Đại Kỵ Sĩ phải đánh sập được một tòa nhà cao tám tầng trở lên.
Vì vậy, các Đại Kỵ Sĩ hoặc những nhân viên có sức mạnh tương đương trong các tổ chức ma thuật đều là vũ khí chiến lược - Một Đại Kỵ Sĩ thường sẽ là người toàn quyền phụ trách xử lý các hoạt động chiến đấu của tổ chức ma thuật.
Vậy mà, trong mắt bọn hắn… Năm mươi giáo chúng của Ngũ Ngục Thánh Giáo đều tỏa ra khí tức tương đương với Đại Kỵ Sĩ!