Vũ Vân Hân không dẫn theo anh cũng không sao cả, vậy thì anh sẽ bá đạo xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ!

Dù sao anh cũng đã vô cùng bá đạo, không phải cô không biết.

“Nhưng hình như người ta không có ý định dành phần cho anh đâu, Tổng giám đốc Mục à!”

Lục Tâm nhanh chóng tìm được nhà hàng thịt nướng Vũ Vân Hân đến.

Một cái bàn chỉ có thể ngồi được bốn người, Mục Lâm Kiên vẫn đi.

“Chỉ cho phép họ ngồi trong phòng bao riêng, không được ngồi vị trí bốn người.” Anh không tin có thứ gì mà tiền bạc không thể làm được.

“Tổng giám đốc Mục, nhà hàng này không có phòng bao!”

“…”

Mặt Mục Lâm Kiên nhăn lại, gì mà nhà hàng tiêu tiền, ngay cả phòng bao cũng chẳng có.

“Vậy Tổng giám đốc Mục, chúng ta vẫn đi chứ?”

“Đi!”

Dù sao anh cũng chưa từng trải nghiệm mùi khói lửa này, anh liền ngồi ngay bên cạnh bốn mẹ con này xem trong mắt họ dám không có anh hay không!

Trong cửa hàng thịt nướng đông đúc, mùi thơm xộc vào mũi, thịt nướng trên than đỏ nóng cháy phát ra tiếng xèo xèo, dầu thấm vào trong từng thớ thịt giúp hương vị của toàn bộ nguyên liệu trở nên ngon nhất.

Chấm trong đĩa rồi cắn một miếng, thực sự ngon nhất quả đất.

Ba đứa bé say sưa trong từng miếng thịt nướng: “Ăn ngon quá đi mất! Không gì ngon hơn thịt.”

“Hay là chúng ta gọi thêm một phần thịt ba chỉ nữa nhỉ?”

Thứ bọn nhỏ có thể ăn nhiều nhất chính là thịt, mới đó mà trên bàn đã sạch sẽ rồi.

Lúc này, một người đàn ông mặc trang phục thể thao đen từ cửa đi vào.

Vừa vào cửa đã ghét bỏ che mũi lại, bước chân mạnh mẽ đột nhiên ngừng lại.

Lục Tâm theo sát phía sau cung kính hỏi: “Tổng giám đốc Mục, có gì không ổn sao?”

“Ăn trong khói mù thế này sao?”

Anh nhìn khói lượn lờ quanh cửa hàng, tất cả đều nồng nặc mùi thịt nướng.

Mùi nghiêm trọng!

Đối với một cậu chủ quyền quý như anh thực sự dày vò, nhất là chỗ nào cũng có mùi dầu mỡ, đừng nói bảo anh ngồi xuống, bảo anh đứng thôi anh cũng đã thấy ghê tởm rồi.

“Nhưng Tổng giám đốc Mục à, họ đang ngồi ở bên kia, thật sự không cần qua đó sao?”

Mục Lâm Kiên lạnh lùng hít vào một hơi, để có thể làm thân với họ thật quá khó xử cho mình rồi.

“Ngồi bàn bên kia.”

“Thật xin lỗi, bàn này dành cho những khách ‘sao internet’, đã có người đặt trước rồi ạ.”

Chỗ ngồi của ‘sao internet’?

Mục Lâm Kiên nghi ngờ nhíu mày.

“Trước đây có một ngôi sao lớn đến đây ăn thử món thịt nướng, cho nên rất nhiều fan đều đến đây ăn đều cố ý chọn vị trí này.”

Mục Lâm Kiên càng không thể hiểu nổi kiểu theo đuổi thần tượng của dân thường, nói: “Trả giá gấp mười được chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play