Hình như ông ta muốn trút hết lửa giận khi nãy mình phải chịu xuống đây.
Mắt thấy đã sấp mười một giờ rồi, chỉ chút nữa thôi là buổi họp của phòng dự án rồi.
Vũ Vân Hân chỉ đành xuống xe: “Thưa ông, xin ông nhường bước sang bên cạnh, tôi phải lái xe đi vào, hiện giờ tôi sắp phải tham gia một buổi họp.”
Một ngọn gió vừa lúc thổi đến làm tung bay thẻ công tác của cô.
Ánh mắt của ông Thẩm vừa lúc nhìn vào thẻ công tác của Vũ Vân Hân: “Vũ Vân Hân?”
“Ông biết tôi sao?” Đối mặt với một người xa lạ ở trước mặt đây, Vũ Vân Hân hoàn toàn không có tí ấn tượng nào. .
Đam Mỹ Hài“Có thể không biết được sao? Ai cũng muốn nịnh bợ móc nối liên hệ với phòng dự án của tập đoàn Mục Lâm, cô lại là giám đốc phòng dự án, nhận ra cô thì rất kỳ lạ sao?”
Vũ Vân Hân cười khiêm tốn: “Xin hỏi ông đến đây có việc gì sao?”
“Có thể có chuyện gì chứ.” Ông Thẩm chết cũng vì sỉ diện, tỏ vẻ kiêu ngạo.
“Đã không có, thế thì phiền ông nhường bước sang bên cạnh một chút, tôi thật sự phải lái xe vào, sau đó còn phải đến buổi họp nữa.”
“Đây chính là tố chất của cô đấy ư?” Ông Thẩm gào lên.
Vũ Vân Hân sững người.
Cô trêu ai gây ai đâu chứ, sao tự dưng lại bị mắng thế này?
“Tôi có tố chất gì tôi không biết, nhưng ông đứng ở giữa cổng vào bãi đỗ xe, ảnh hưởng trật tự công cộng thì là ông không đúng rồi.”
Giọng nói của Vũ Vân Hân lớn hơn gấp đôi ông Thẩm.
Giọng nói sắc nhọn chói tai khiến người qua đường đồng loạt quay sang nhìn.
“Cô dám thét vào mặt tôi?” Ông Thẩm tức giận cầm lấy thẻ công tác của cô, giật mạnh: “Cô sẽ phải hối hận!”
Một chiếc xe màu đen sang trọng chậm rãi trờ tới, dùng lại sau lưng Vũ Vân Hân.
Chỉ thấy mấy vệ sĩ bước xuống từ trên xe, cung kính đi đến trước mặt ông ta, cúi đầu nói: “Mời lão gia!”
Dựa vào thân phận và địa vị, Vũ Vân Hân ý thức được mình trêu chọc phải người không thể trêu chọc.
Vũ Vân Hân đứng ở bên này, nhìn sang chiếc xe màu đen kia.
Trong lúc vô tình đã nhớ lại bảng số xe đó.
“Giám đốc, cô đúng là lợi hại! Thế mà lại đụng trúng ông Thẩm! Lần này phòng dự án của chúng ta khó mà kéo cao công trạng được nữa rồi.”
Vũ Vân Hân vừa trở về văn phòng thì mấy cấp dưới đã đi tới.
“Kéo công trạng” Vũ Vân Hân khó hiểu: “Tập đoàn Mục Lâm chúng ta mà còn cần dựa vào người khác để kéo công trạng à.”
“Haizzz, thế là cô không biết rồi! Gia thế nhà họ Thẩm có thể nuôi sống hơn phân nửa phòng dự án của chúng ta luôn đó. Nếu không có hạng mục chất lượng tốt từ nhà họ Thẩm thì trước đây một tổ của chúng ta sao có thể phất lên được.”
Chân mày Vũ Vân Hân hơi nhíu lại, cô lật lại tài liệu trước đo, phát hiện có một tổ đã trở thành tổ chuyện nghiệp của nhà họ Thẩm, trong mười hạng mục đã có hết tám hạng mục là của nhà họ Thẩm!
“Chúng ta vẫn luôn vô cùng khách sáo, chẳng tiếc gì ném tiền vào hạng mục mà tập đoàn nhà họ Thẩm đưa đến.”
“Có đến mức đó sao?” Vũ Vân Hân cũng không cho rằng là thế.
Cô tỉnh táo nhớ lại, nếu không cô đoán không sai thì vừa rồi ông Thẩm vừa thấy cô mà tức giận như thế, chẳng lẽ là bởi vì hạng mục bất động sản lần trước? Hay là bởi vì con gái của ông?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT