“Ông nói cái gì?’ Cổ đông Vũ Thị ngây ngẩn cả người.
Tập đoàn Mục Lâm mua được và Vũ Vân Hân mua được, hai khái niệm này hoàn toàn khác nhau.
Ninh Phượng thẳng thừng từ chối: “Chuyển giao cho Tập đoàn Mục Lâm thì chúng tôi ký, còn chuyển cho Vũ Vân Hân thì chúng tôi không ký”
“Vậy thì tốt, chúng tôi định sẽ hủy bỏ dự án hợp tác vừa ký kết với Tập đoàn Vũ Thị, với lý do dự án không đạt tiêu chuẩn” Người đàn ông làm việc rất chuyên nghiệp, cầm hợp đồng trên tay xé nát.
Dự án cả nghìn tỷ nói không cần là không cần.
Xem ra cũng chỉ có Tập đoàn Mục Lâm mới xa hoa như vậy thôi.
“Cậu đang uy hiếp chúng tôi sao?” Ninh Phượng tức giận cắn răng.
Nếu chuyển cô phần tặng cho Vũ Vân Hân thì tiếp theo chắc chắn Vũ Vân Hân sẽ chun chút bò lên trên.
Nếu con bé đê tiện đó chiếm được ba mươi phần trăm cổ phần của chú Minh thì Vũ Vân Hân sẽ trở thành cổ đông lớn của Tập đoàn Vũ Thị. .
Ngôn Tình SắcNhư vậy, nó sẽ chẳng cần đến phần di chúc kia, mà tự nó có thể vững vàng ngồi vào vị trí Chủ tịch Tập đoàn Vũ Thị.
Cuối cùng Ninh Phượng cùng dò ra được kế hoạch của Vũ Vân Hân.
Bà ta hối hận vì bản thân mình lòng tham không đáy, một lòng muốn lợi dụng Tập đoàn Mục Lâm để gây dựng sự nghiệp, trực tiếp chôn mình vào hố.
“Reng…”
Lúc này, di động của Ninh Phượng vang lên.
Cái tên xuất hiện trên màn hình khiến bà ta chỉ muốn đâm cả ngàn nhát.
“Mày gọi điện đến làm gì?” Bà ta tức giận nói.
“Ha ha! Vậy mà định lợi dụng một người đàn ông để hãm hại tôi?
Thực sự quá coi thường tôi rồi, Tiểu Tam à Trong điện thoại truyền đến giọng nói đắc ý của Vũ Vân Hân.
Người vừa rồi còn nhũn như con chỉ chỉ, vậy mà bây giờ lại tràn đầy sức sống.
“Không ngờ bà lúc nào cũng thâm độc mà lại trúng kế của tôi!
Nhưng mà, có muốn trách thì trách cái ngày bà đã ngu ngốc đến trước cửa nhà tôi, lại còn thích màu xanh da trời, trở thành mục tiêu của bốn mẹ con tôi. Buồn cười nhất chính là xe mình không lái, lại đi lái xe của Lâm Kiên nhà tôi, không cẩn thận để lộ thân phận anh ấy!”
Loại xe này cả thế giới chỉ bán ra bảy chiếc, nhắm mắt lại nghĩ cũng có tên Mục Lâm Kiên ở trong đó.
Cho nên sao Vũ Vân Hân có thể không để đích thân Mục Lâm Kiên đến giải quyết chứ?
“Sao mày lại biết được mối quan hệ giữa Mục Lâm Kiên với Jack?”
Đến bây giờ Ninh Phượng cũng không hiểu nổi tại sao.
“Ha ha, bà không cần biết, bà chỉ cần ký chuyển nhượng ba mươi phần trăm cổ phần sang cho tôi là được rồi. Mặt khác tôi phải cảm ơn bà đã phối hợp rơi vào hố của tôi. Nếu tôi đã nhận được nó, sau đó tôi thuyết phục được chú Minh thì bà cảm thấy bà có thể ở lại Tập đoàn Vũ Thị bao nhiêu ngày?”
“Mày là loại đàn bà đê tiện!” Ninh Phượng quát lên.
“Chẳng qua tôi chỉ giành lại những thứ bà đã cướp của tôi mà thôi, Tiểu Tam à!”
Dựa vào thân phận cổ đông, cuối cùng Vũ Vân Hân bước vào Tập đoàn Vũ Thị một cách quang minh chính đại.
Không cần thiệp mời, không cần phải mặc một kiểu khác, ngồi vào vị trí độc tôn trong phòng họp với thân phận chủ công ty.
Cô nhìn bảng viết tên mình ngay trước mắt đắc ý nhếch miệng.
Tiếng giày cao gót bén nhọn từng bước từ cửa phòng họp đi vào.
Sau đêm hôm qua, Ninh Phượng chỉ cần nhìn thấy bóng Vũ Vân Hân liền muốn tự tay xé xác cô ra.
“Thì ra cổ phần càng nhiều thì càng gần vị trí Chủ Tịch!” Ninh Phượng mới vừa ngồi xuống, giọng nói khiêu khích của Vũ Vân Hân vang lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT