“Mới ba mươi phần trăm cổ phần đã hung hãn như vậy, mày thật sự cho rằng mình có thể quay về thừa kế gia nghiệp sao? Nằm mơ đi! Có tao ở đây một ngày thì mày cứ mơ tưởng đi nhé.” Ninh Phượng nói xong, kiêu căng đuổi theo sau chú Minh.

Có lẽ tình huống này chính là để chỉ lòng người dễ thay đổi.

Vũ Vân Hân hít một hơi thật sâu.

Thực ra cả cuộc họp cho thấy một thồn tin là họ không thừa nhận thân phận Vũ Vân Hân của cô, mà chỉ xem cô như một vị cổ đông.

Tập đoàn Mục Lâm.

Cả căn nhà vang lên tiếng của mấy đứa bé.

“Chính là chú ấy! Chú ấy nói chú ấy là bố chúng ta!”

“Thôi tiêu rồi! Không có gã đàn ông nào bị Mục Lâm Kiên bắt nạt mà chịu được cả, gà quá yếu!”

“Ngay cả xe còn dùng của Mục Lâm Kiên, vô dụng đến mức nào.

chứt”

Anh một câu em một câu vô tình để cho Mục Lâm Kiên vừa vào.

nghe được.

Mới sáng sớm, sao mấy đứa nhỏ này lại nhắc đến anh rồi nhỉ?

“Em mặc kệ, cả đời này em đều muốn lật đổ Mục Lâm Kiên!” Người đang nói chuyện chính là Màn Thầu với dáng vẻ ý chí chiến đấu hiên ngang.

“Anh khinh thường người đàn ông đánh không lại Mục Lâm Kiên, anh sẽ không cho phép loại đàn ông này làm bố chúng ta” Bánh Bao cười nói.

“Em cảm thấy em rất thích Mục Lâm Kiên ôm ấp” Sủi Cảo với khuôn mặt mũm mĩm hai má hồng hào cũng nói.

“Chú ấy không thích ôm đàn ông, em tỉnh lại đi!” Màn Thầu và Bánh Bao châm chọc.

“Không đúng! Trên người chú ấy có mùi sữa của vú em”“

Mục Lâm Kiên theo bản năng ngửi ngửi mình, vốn không có mùi sữa, hơn nữa anh cũng không thích uống sữa tươi.

“Em nói vậy, anh cũng cảm thấy chú ấy có mùi vú em”

Ba đứa bé ngồi tại chỗ, tự tưởng tượng cảm giác mình được Mục Lâm Kiên ôm, cười nói: ‘Khá là đẹp trai đấy!”

Mục Lâm Kiên lạnh lùng đứng đó bỗng có cảm giác mình bị mạo phạm.

“Kìa! Vú em đến rồi kìa” Sủi Cảo kích động reo lên một tiếng, vội vàng thu lại thiết bị điện tử trên mặt bàn.

Mục Lâm Kiên nhàn nhạt đi đến, một chiếc điện thoại vô tình rơi xuống trước mặt anh.

Trên màn hình điện thoại là ảnh chụp Jack.

“Chú ấy không đẹp bằng chú đâu, đừng nhìn.” Sủi Cảo đi qua, phất tay với anh.

“Sao các cháu lại có ảnh của người này”

“Chú ấy nói chú ấy là bố của chúng cháu.” Ba đứa bé trật tự đáp.

“Là người này sao?”

“Vâng đúng ạ! Thậm chí chú ấy còn gửi cả tài liệu chỉ tiết có liên quan, nhưng sáng nay lại không làm cách nào liên lạc được với chú ấy: Người đã bị Mục Lâm Kiên đánh nhập viện từ lâu rồi.

Về phần những tài Mục Lâm Kiên lật xem, anh mới là bố thực sự vậy mà chút tài liệu cơ bản nhất về ba đứa bé cũng chẳng có.

Còn người đàn ông này, ngay cả việc chúng sinh ra ở đâu cũng đều biết.

Trong giai đoạn ấy anh ta còn từng thanh toán chỉ phí y tế cho họ.

Cho nên, Jack đã quen biết Vũ Vân Hân từ trước rồi sao?

Điều này…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play