Hiếm khi được nghe con trai khen ngợi, khoé miệng trên khuân mặt lạnh lùng căng thẳng của Mục Lâm Kiên khẽ nghếch lên.
“Nếu chú là ba của con thì thật tốt” Há Cảo siêu cấp nịnh nọt đem lời chân thật nhất trong lòng mình nói ra.
Lời nói của Há Cảo giống như một tin tức lớn nổ tung, người trong video đột nhiên sững sờ.
Mọi người im lặng nhìn cậu bé dễ thương này.
Từ gò má, đường nét đến các đường nét trên khuôn mặt…
Cậu trông quá giống Mục Lâm Kiên.
“Há Cảo. Há Cảo. Gà quay đến rồi.” Bánh Bao kích động chạy vào thì nhìn thấy cảnh tan họp trên màn hình, cậu thẹn thùng thu liễm lại, nhỏ giọng nói: “Là một cái bật lửa”
Mục Lâm Kiên nhíu mày.
“Có một cái bật lửa bên ngoài. Một cái bật lửa lớn. Ăn rất ngon”
Há Cảo mặt tràn đầy sự tò mò: “Bật lửa ăn được không?”
Sau đó cậu rời khỏi Mục Lâm Kiên, đi theo Bánh Bao ra ngoài.
Mục Lâm Kiên, người đang ngồi trên ghế, vẻ mặt tự hỏi cái gì bật lửa?
“Màn Thầu. Bật lửa. Bật lửa lớn quá”
Sự phấn khích của lũ trẻ vang lên khắp căn hộ.
Mục Lâm Kiên bước ra cửa và nhìn thấy một con gà tây lớn trên bàn ăn, ba đứa nhỏ túm lấy chân và cắn chúng.
“Bật lửa dày” Cái miệng đầy dầu mỡ của Há Cảo nhìn thấy Mục Lâm Kiên thì đắc ý giơ chân lên: “Cảm ơn chú. Tổng giám đốc Mục”
Mục Lâm Kiên nhìn ba đứa bé ăn rất hạnh phúc, trong lòng anh cảm thấy rất hài lòng.
Chỉ là… Thiếu đi một người phụ nữ.
“Vũ Vân Hân đâu?”
Ba đứa nhỏ gặm thịt và lắc đầu: “Không có ở đây”
“Cô ấy đã đi đâu?”
“Tiệc rượu”
Lời nói vô tình khiến khuôn mặt của Mục Lâm Kiên lạnh xuống.
Anh đưa tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ: “Lúc này còn đi tiệc rượu?”
Anh hiện tại cực kì giống người đàn ông đã kết hôn, đêm hôm khuya khoắt mà bà xã còn chưa chừng mấy đứa bé cho t cầm chìa khoá xe lên: “Lục Tâm qua trông Lục Tâm đang vui vẻ chơi trong quán bar vội vàng chạy tới Ba đứa nhỏ nghe thấy tiếng nhảy disco qua điện thoại, không khỏi tò mò: “Con muốn gặp bạn gái của chú.”
Lục Tâm cứng họng.
“Gọi cô ấy đến đây cùng chơi với chúng ta.”
Ba đứa nhỏ chỉ có thể thấy đây buồn chán, một ngày không thể đi ra ngoài, hiện tại đã ăn uống no, đủ cường tráng lớn tiếng nói.
“Tổng giám đốc Mục không cho phép chú đưa các con đi quán bar”
Lục Tâm u sầu.
“Vậy thì chú bí mật mang đi” Ba cậu nhóc ngoan ngoãn nói: “onu cũng muốn nhìn thấy chị đẹp. Gần đây, tất cả những người mà con nhìn thấy trong nhà đều là đàn ông, thật nhàm chán”
Ba đứa nhỏ hét lên trần nhà “Không được, con chỉ có thể đi công viên giải trí”
Ba đứa nhỏ không vui nhíu mày: “Đó là chỗ của mấy đứa con nít, chúng con là khác biệt, chúng con là bảo bối đáng yêu của thế giới.
Chúng ccon thích sống một cuộc sống của người trưởng thành”
Lục Tâm nhìn bộ dạng của ba tên nhóc này: “Nghe lời. Bằng không chú sẽ nói cho Vũ Vân Hân nghe.”
Ba đứa nhỏ im lặng thu liễm.
Bọn họ sợ nhất là chính là Vũ Vân Hân.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT