*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cô nói linh tỉnh gì thế hả!”

Vũ Vân Hân lạnh lùng kiêu ngạo đi đến trước mặt Ninh Phượng: “Bởi vì tôi xuất hiện”

Không sai, cô đến để công khai khiêu khích.

Trước khi công khai bản thân trước toàn bộ truyền thông, cô muốn trực tiếp cướp đi vị trí mà Ninh Phượng muốn nhất.

“Cô nằm mơ à! Cô chắc chắn cô có thể trốn được chuyện của Hoàng Hà à?”

“ƠI Không phải Hoàng Hà là nhân viên của tôi sao? Sao bà lại biết chuyện của Hoàng Hà?”

Mạch não kỳ quặc này, trực tiếp phá hoại Ninh Phượng.

Theo lẽ thường, Hoàng Hà với bà ta không có nửa xu quan hệ nào.



“Tôi không biết cô đang nói cái gì cả!” Ninh Phượng quay mặt đi.

“Ha ha, vậy tại sao video lại gửi từ số riêng của bà vậy?”

Ninh Phượng sợ hãi trợn tròn hai mắt, giống như kế hoạch của bà ta đã bị Vũ Vân Hân vạch trần: “Vân Hân, có phải cô hiểu nhầm gì tôi không. Tôi tới đây không phải vì chuyện của Hoàng Hà, thực sự tôi chỉ đến tìm Vũ Thư Anh. Hơn nữa, không phải vừa nãy cô đến để đối chất với Vũ Thư Anh à?”

“Kẻ thứ ba ở đây, việc gì tôi phải đi hỏi con gái của kẻ thứ ba?”

Mỗi câu của Vũ Vân Hân đều đầy ý mỉa mai, trái một câu kẻ thứ ba phải một câu kẻ thứ ba, thực sự khiến Ninh Phượng tức điên.

“Ha hat Có phải rất giận, rất muốn đánh tôi không?” Vũ Vân Hân đắc ý bu môi.

Đối vị muốn giết.

Ninh Phượng mà nói, bà ta không chỉ muốn đánh, mà còn “Mục Lâm Kiên còn chưa đi, tôi có nên gọi anh ta xuống xem thử con chó của anh ta hận tôi tới mức nào không nhỉ?” Vũ Vân Hân mở camera điện thoại chữa thẳng về phía bà ta.

Lấy góc cực xấu, còn thấy cả hai cái cằm của bà ta.

Bà ta cố hết sức dưỡng da, nhưng trong máy ảnh của Vũ Vân Hân bà ta lại cực kỳ giống một mụ phù thuỷ già.

“Ha ha, sao không nói gì đi?” Vũ Vân Hân cười lạnh: “Ngày mai tôi sẽ chính thức tham gia hội nghị của tập đoàn Vũ Thị, nhưng thân phận của tôi là nhà đầu tư của Mục Lâm. Nhưng cưng à, thật đáng tiếc bà lại không phải chủ tịch, từng quyết định bà nói với tôi, tôi chỉ có thể nghe một chúi thôi, nhận hay không phải xem tâm trạng của tôi.”

Vũ Vân Hân đưa ảnh hôm nay chụp được lúc ra khỏi văn phòng Mục Lâm Kiên cho Ninh Phượng xem: “Chủ tịch Hoa Duyệt, nghe nói bà lại đang ở bên người khác rồi! Nghe nói vợ của người ta bây giờ đang ở ICU, nếu như buổi sáng ngày mai người kia chết, người đầu tiên tôi báo cáo chính là bài”

Thủ đoạn của Ninh Phượng chính là chuyên tìm đàn ông có tiền có quyền, vợ còn sống chưa chết, phải khiến bà ta tức giận tới mức lộ đuôi hồ ly.

“Đúng rồi! Quên nói cho bà biết, chẳng qua chú Minh chỉ thèm muốn thân thể bà thôi”

Một câu nói thẳng thẳng trực tiếp đâm vào tim Ninh Phượng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play