Chương 707

 

Đến lúc này, ba đứa nhỏ thực sự cảm thấy rất không vui, giống như bị người ta gây khó dễ.

 

“Kiểu đãi khách của các vị khiến chúng tôi rất không hài lòng.

 

Chúng tôi sẽ nói lại với Tổng giám đốc Mục về điều khó chịu này”

 

Nghe thấy bọn nhỏ nói như vậy, quản lý luống cuống ăn nói khép nép: “Thực sự xin lỗi! Là sơ suất trong công việc của chúng tôi!”

 

“Xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần đến cảnh sát làm gì?” Ba đứa nhỏ kiêu ngạo, nói: “Xem ra công ty này không được rồi. Chúng tôi thân là một nhà đầu tư thuộc Tập đoàn Mục Lâm nên có lẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng”

 

Nghe vậy, sắc mặt quản lý thay đổi, lập tức gọi điện thoại nói với Ninh Phượng: “Tổng giám đốc Ninh, nhóm đánh giá dự án của Tập đoàn Mục Lâm không phải không thamgia như trước, ngài có muốn gặp mặt họ không? Nói không chừng có thể cứu lại được việc hôm qua họ đòi rút vốn về.”

 

“Mau! Mời họ vào phòng VIP, họ có yêu cầu gì thì cố hết sức thỏa mãn, tuyệt đối không được sơ suất!”

 

“Vâng! Tổng giám đốc Ninh”

 

Quản lý mời bốn mẹ con họ vào phòng VỊP, “Wowl”

 

Một căn phòng nghỉ xa hoa, bày đủ thứ hoa quả và đồ ăn vặt, trên mấy bàn cao còn bày laptop có thể sử dụng cho công việc bất cứ lúc nào.

 

Những chai rượu cao cấp được trưng bày gọn gàng, ngay cả dụng cụ giải rượu cũng cao cấp hơn ở ngoài đại sảnh rất nhiều.

 

“Ở đây có đồ uống nhập khẩu chuyên dành cho trẻ em, nếu cần gì thì xin các vị cứ liên hệ với tôi. Tôi rất vui lòng được phụ vụ các vị hai bốn trên bảy”

 

Quản lý cung kính đi ra ngoài.

 

Bốn mẹ con nằm ngả lưng thoải mái trên ghế sô pha được bọc bằng da thật.

 

“Thật không ngờ, chúng ta lại có được đãi ngộ thế này”

 

Nơi này là phòng chờ cao cấp, có thể nghe họp tại phòng họp hoặc có thể nghe trực tiếp tại phòng nghỉ này.

 

Màn hình lớn trước mặt có thể quan sát toàn cảnh hội trường cuộc họp, kéo rèm ra có thể nhìn được cảnh đẹp của cả khu thương mại.

 

Vũ Vân Hân nhìn thiệp mời trong tay, đắc ý nhếch miệng.

nói Quản lý Vũ, có phải là Vũ Thư Anh hay không?”

 

“Cái gì mà Vũ Thư Anh! Tôi nói là Quản lý Vũ – Vũ Vân Hân! Xem ra, bà rất không tôn trọng người khác, vậy thì chúng tôi cũng không có tâm trạng đi nghiên cứu dự án của bà nữa rồi”

 

Ninh Phượng vội vàng nói: “Không phải! Tôi không có ý này, Vũ Thư Anh cũng là nhân viên của Tập đoàn Mục Lâm, tôi còn tưởng rằng là…

 

Con gái của tôi đã..”

 

Bà ta sợ đối phương phật lòng, thuận tiện nói ra mối quan hệ với Vũ Thư Anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play