*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người thấy khẩu khí của Vũ Vân Hân tăng lên, mặc dù có kìm nhưng vẫn không nhịn được phun lời: "Quả nhiên dựa vào thân thể cấp trên."

Hội nghị giằng co ước chừng một tiếng, hơn phân nửa thời gian là châm biếm Vũ Vân Hân, hơn phân nửa thời gian là khoe thành tích của mình.

Đối với Vũ Vân Hân không có thành tích mà nói, chỉ có thể trở thành trò cười.

Cô cũng lười so đo với mấy người này.

Đấu võ mồm với mấy người này không bằng chứa chút sức lực tìm thành tích.

Tan họp, Vũ Vân Hân cầm tài liệu trở về văn phòng.

"Quản lý Vũ có phải cũng cảm thấy chúng ta bị người khác khi dễ không?" Hoàng Hà Kỳ cũng đồng cảm.

"Không sao."

Vũ Vân Hân sẽ không bởi vì mấy thứ này mà ảnh hưởng tới ý chí chiến đấu của mình.

"Nhân tiện tôi hỏi một câu, ai đưa hạng mục của công ty Kiều Việt Minh về làm vậy?"

Mọi người nhìn về phía Lâm Linh.

"Tôi" Cô ta gan dạ đứng ra.

"Tại sao? Cho tôi một lý do"

"Bởi vì hạng mục thỏa mãn yêu cầu, huống hồ mỗi một cái đều là tốt nhất"

Sắc mặt Vũ Vân Hân trầm xuống, khí thế của cô hiện ra trong nháy mắt, mọi người sợ hãi đều cúi đầu.

"Chúng tôi cần một thư ký nội bộ ở đây, vì vậy cô có thể đảm nhận vị trí của Ninh Uy"

Lâm Linh giật mình: "Tại sao?"

"Tôi là tổ trưởng, tôi còn phải giải thích với cô sao?" Vũ Vân Hân lạnh giọng.

Lâm Linh hậm hực thu dọn đồ đạc trên bàn, không tình nguyện di chuyển đến vị trí của Ninh Uy: "Tôi biết cô đang nhắm vào tôi. Tôi nói tôi không liên quan gì đến Vũ Thư Anh, thế nào có cũng không tin."

Vũ Vân Hân nghe tiếng oán trách của cô ta, cô lạnh lùng quay sang đối mặt với những nhân viên còn lại: "Từ giờ trở đi tôi phải xem xét bất kỳ dự án nào rồi mới bắt đầu lên kế hoạch."

"Được."

Vũ Vân Hân muốn nâng cao thành tích của mình trong tuần này.

Cô biết rằng nếu cứ tiếp tục đi xuống như vậy, danh tiếng của cô sẽ ngày càng xấu đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play