*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tiêu rồi tiêu rồi, cái bà Ninh Phượng này thật xấu xa!” Màn Thầu nhận được tin tức đăng ten của Vũ Vân Hân đầu tiên.

Tài khoản của Ninh Phượng lập tức gửi video của Vũ Vân Hân lên trên bảng tin.

Ngay sau đó những người dưới quyền bà ta phụ trách chia sẻ video lên weibo.

Một truyền mười, mười truyền trăm...

“Trời ơi, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được” Ba đứa trẻ nhìn vào video, nhíu mày đầy lo lắng.

Lúc này Mục Lâm Kiên đang đeo tạp dề và đánh trứng gà trong phòng bếp.

Gần đây người đàn ông này rất kỳ lạ, hở một tý là đi xuống bếp và lúc nào cũng hỏi ba đứa trẻ này thích ăn gì.

Chỉ cần có người nói ra món ăn mình muốn ăn là người đàn ông này sẽ nghiên cứu cả ngày lẫn đêm.

Bây giờ anh lại nghiên cứu món trứng xào cà chua.

“Có xoá bỏ nó được không?” Há Cảo lo lắng nói. “Không xoá nó được” Màn Thầu bó tay.

Bánh bao nhìn nam chủ nhà ở trước mắt mình với vẻ phiền muộn: “Hay là gọi thêm nhiều món ăn một chút để ông chú trở nên bận rộn”

Ba đứa trẻ rì rầm thảo luận, sau đó ngước gương mặt nhỏ bé lên nhìn về phía phòng bếp: “Chúng cháu muốn ăn sườn xào chua ngọt, đậu hũ Ma Bà và thịt xào cay”

Ba đứa trẻ đều nghiêng đầu nhìn với đôi mắt hy vọng, cho dù là khí chất hay là biểu cảm thì vẫn vô cùng hợp lý.

Nhưng đáng tiếc Mục Lâm Kiên không thèm nhìn một cái: “Một ngày chỉ có được gọi một món”

Tiểu rồi.

Bánh Bao lặng lẽ gỡ cái lá nhỏ vừa hái xuống ở trong tay đưa đến trước mặt Mục Lâm Kiên.

Không biết anh có biết ý gì không, dù sao bọn trẻ đã lén nói với anh rằng hãy chuẩn bị sẵn tinh thần.

Bây giờ điều ba đứa trẻ cần làm chính là gọi Vũ Vân Hân quay về.

Không gọi được điện thoại.

Bây giờ đã là mười giờ rồi, Mục Lâm là người rất có quy tắc trong cuộc sống...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play