*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lời nói của Vũ Thư Anh giống như một lời nguyền, cứ không ngừng lải nhải bên tai Hoàng Hà.
Tiền thuốc men viện phí ở ngay trước mắt, cũng đủ làm cô ta phát điện, bây giờ nếu như không có thu nhập, chi bằng để cô ta chết luôn cho xong.
“Nhưng mà, tôi có cách này” Vũ Thư Anh tiến đến cạnh Hoàng Hà, ghé sát vào tai cô ấy." Thông tin cá nhân bị giấu đi, thì không có tư cách thăng chức đầu, vậy nên cô phải đem thông tin ba đứa nhóc của cô ta ra ánh sáng, đến lúc đó náo động cả công ty, vậy thì hết cơ hội rồi?”
Hoàng Hà mở to mắt kinh ngạc.
“Vị này tên m Nguyệt, mọi người đều là người trôi giạt chân trời, chỉ là cô ấy hiện đang ở ngoài công ty chưa đến được, cô ở trong công ty, làm việc tốt hơn, cô ấy biết rất nhiều lịch sử bê bối mờ ám của Vũ Vân Hân, tiết lộ ra những chuyện xấu xa của cô ta, đến lúc đó tôi sẽ vì lí do hình tượng cá nhân của Vũ Vân Hân làm ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty, vậy có thể tiện thể để cô ta rút lui rồi, thế nào?”
Vũ Thư Anh nói rồi, mở tấm hình trong điện thoại: “Đã xem qua trang báo khủng này chưa?”
“Đã thấy qua!”
Kí ức của Hoàng Hà đối với trang báo này có chút ấn tượng, chính vì tờ báo này, cô ấy mất nguyên cả buổi chiều, ngay lúc đó còn cùng với Vũ Vân Hân đem nó đốt đi.
Vũ Vân Hân vừa bước vào tổ đầu tư mạo hiểm, thì hàng chục con mắt nhìn về phía cô ấy, không mấy thiện cảm.
Có vẻ như hầu hết tất cả mọi người tổng công ty, đều không mấy thiện cảm với cô, vì vậy cũng không lạ lẫm gì.
Người phụ nữ ngồi ở vị trí tổ phó phong độ ngời ngời, thân mặt một chiếc váy ngắn xé V, chân mang giày cao gót, càng làm tôn lên vóc dáng của cô ấy, tuy rằng đã sắp đến tuổi bốn mươi, khí sắc, da dẻ bảo vệ và chăm sóc rất tốt, chỉ là có hơi béo một chút.
Cô ấy đã từng có quan hệ với Võ Minh Tính.
Nhìn thấy Vũ Vân Hân đến, không đợi cô ta mở lời, người phụ nữ đã bảo cút.
Hạng mục của tổ năm cùng tổ một đã nhận, không còn sát hạch, theo lí thì hạng mục này căn bản đã bãi bỏ rồi.
Vũ Vân Hân không đi, mà khoanh tay bước đến.
Cô ấy bình tĩnh điềm đạm, đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo, hạnh phúc cao quý ngàn vàng của chị hai, chẳng phải thật khó có được đó sao.
“Thật nổi tiếng, hạng mục bỏ đi của tổ năm, như vậy còn dùng tham khảo được sao?”
Từng câu từng chữ này đều có gai, rõ ràng là vì Vũ Vân Hân đã đưa tình nhân của cô ấy lên xe đi rồi.
Nếu đã như vậy, thì lấy lại bầu không khí chút nha.
Vũ Vân Hân mở túi lấy ra một tờ chi phiếu.
Nói thế nào thì cô ta cũng là một cô gái ba tỷ, việc bỏ ra ít tiền để làm một cuộc kết giao cũng không thành vấn đề.
Cô ấy còn phơi bày mọi thứ ra trước mặt người con gái đó: “Chỉ nhìn một cái, sau đó đưa thẳng cho tổ trưởng xem thế nào? Ba trăm triệu đồng là của cô đó!”
Sức hấp dẫn của đồng tiền, ở thế giới những người thành đạt là vô cùng lớn, không có ai có thể xem thường được.
Người con gái có bờ môi rực đỏ, nụ cười tỏa nắng, “Đúng là núi cao còn có núi khác cao hơn!”
“Không phải tôi đang đứng ở đây sao, làm sao có thể không đưa cô? Đợi cô quay lại! Thuận tiện cùng uống trà chiều, chị em tốt!” Vũ Vân Hân nói rồi, từ trong túi của cô ấy lấy ra chìa khóa xe hơn ba mươi tỉ, đặt ở trên bàn làm việc ngay trước mặt.
Cô ta nở một nụ cười: “Quả nhiên là xuất thân nữ tổng tài ba trăm tỉ, khí phách như vậy, tôi thích!”
Phần văn kiện đó không cần nhìn đã liền đưa đến cho tổ trưởng tổ một rồi.