*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rồi xong! Vũ Vân Hân choáng váng! Nguyên nhân hôm qua cô xin nghỉ phép cũng không phải là đi làm nhân viên quét dọn!
Hôm nay còn Mục Lâm Kiên bắt được tại hiện trường.
Để đánh lừa anh, Vũ Vân Hân vừa làm nũng vừa đấm nhẹ vào lồng ngực anh: “Lâm Kiên, anh đừng so đo chuyện này đi!
Người ta đói bụng lắm rồi, mau dẫn người ta đi ăn thôi”
Mục Lâm Kiên chau màu: “Ăn cái gì?”
Anh thích nhất là cùng ăn cơm với cô.
“Thịt nướng!”
“Vì vậy, em đi Vũ thị để làm gì?”
“Nhân viên vệ sinh! Sở thích của tôi là dọn dẹp” Vì sao.
người đàn ông này lại dài dòng như vậy.
Nói tới nói lui vẫn quay về vấn đề này.
Đột nhiên Mục Lâm Kiên tiến về phía trước, trực tiếp đem cô nâng lên “Em cũng nên được tắm rửa rồi.”
“Em muốn đi đâu? Vừa anh thịt nướng vừa chiến đấu nhé, nếu lưng em không tốt tôi sẽ ăn em!”
Trời, chui đầu vào lưới rồi!
Vũ Vân Hân khóc không ra nước mắt.
Trong tập đoàn Mục Lâm.
Đợi cả ngày vẫn chưa thấy Vũ Thư Anh trở lại, Tiểu Thúy rất tức giận.
Đến giờ tan tầm rồi mà vẫn chưa thể đăng danh sách lên, phải tuyên bố lùi lại giờ đăng.
Dù sao trước khi thông báo tuyển dụng đã viết rõ hôm nay sẽ công bố danh sách trúng tuyển.
Cô gọi mãi cho Vũ Thư Anh mà không được, nóng vội đem danh sách đăng lên.
“Trường phòng Vũ, danh sách đã được đăng lên rồi. Và phần thông báo sa thải mà cô nhắc đến, chờ bao giờ cô đến để đưa quyết định sau vậy!”
Tiểu Thúy nhắn tin cho Vũ Thư Anh xong liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.
Vũ Thư Anh đang ngất lên ngất xuống ở bệnh viện, giờ mới tỉnh lại.
Nhìn thấy tin nhắn lập tức mở thông báo của công ty ra xem.
Tại sao danh sách này lại không giống những gì cô ta nghĩ vậy.
Nếu như thế này, cô ta không còn cớ gì để sa thải Vũ Vân Hân nữa rồi.
Tại căn nhà nhỏ, ba đứa nhóc uể oải nhìn đồng hồ treo trên tường, chờ mãi mà Vũ Vân Hân vẫn chưa trở về.
“Danh sách đã được công bố rồi”
Há Cảo lập tức vào trang web của tập đoàn Mục Lâm.
“Kỳ lạ, không phải nói Lê Kiện xếp thứ nhất sao? Tại sao lại không trúng tuyển!”
Bánh Bao lập tức chạy đến xem: “Trời ạ! Thật sự không có Lê Kiện!”
“Thôi xong! Thôi xong! Nhiệm vụ của chúng ta đã gian khổ rồi lại càng khó khăn” Màn Thầu ôm đầu: “Rõ ràng sáng nay lúc chúng ta xâm nhập vào hệ thống, vẫn thấy Lê Kiện đứng đầu danh sách mà, tại sao bây giờ lại không có nữa, có phải đã có ẩn tình gì không?”
“Búp bê vẫn chưa trở lại, thật sự gấp muốn chết rồi: Há Cảo lo lắng đi tới trước cửa sổ: “Mấy người nói xem, liệu Lê Thu có hiểu lầm búp bê của chúng ta, xong rồi hắc hóa không?”
“Trời ạt Nếu như Lê Thu hắc hóa, như vậy chúng ta thật sự khó có thể tìm được chứng cứ, dù sao trải qua nhiều năm như vậy, muốn điều tra chuyện trong quá khứ quả thật là lực bất tòng tâm”
“Két!”
Tiếng mở khóa đẩy cửa vào vang lên..
Vũ Vân Hân mặt mũi mệt mỏi, ngay cả quầng thâm mắt cũng đã xuất hiện.
Cô vứt túi xách sang một bên, cả cơ thể ngã xuống giường.
“Búp bê, mẹ chơi gì với chú đẹp trai vậy? Là vận động mạnh sao?” Há Cảo bò lên giường, dựa vào người cô “Đi đi, nhóc con”
“Lại là mùi của đàn ông” Há Cảo hít hít sau đó xác nhận, ngay sau đó Màn Thầu và Bánh Bao nghiêm túc đi đến trước.
mặt cô: “Chú đẹp trai là một tên lừa gạt, mẹ phải cẩn thận!”
Vừa nói vừa đưa chiếc điện thoại trên tay cho cô xem.