*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Toàn bộ thợ sữa chữa tràn đầy khí thế bao vây từ sau lưng. Hơi thở khiến người ta đè nén, cả ba người đều phát run.
“À à! Hoá ra các người không thích vừa nói chuyện vừa ăn chứ gì? Đã vậy thì không ăn nữa!”
Vũ Vân hân nóng nảy ném đũa vào trong nồi, hơi nước nóng bỏng bốc lên, đũa chìm ngập trong nồi nước lẩu màu đỏ, nước nóng hổi văn tung toé, vị ớt cay nông xộc lên khiến Ninh Uy ngồi ở ngay đám khói không nhịn được nhảy mũi một cái “Đi thẳng vào vấn đề Vũ Vân Hân lấy ra một tập tài liệu, trực tiếp thả ở trước mặt: “Ai gây ra? Ai ký? Ai là Vũ Vân Hân tôi?”
Lần trước, cô đã cho hai người phụ nữ này một cơ hội. Bây giờ lại thêm một lần, thừa dịp cô không có mặt, bọn họ giả mạo chữ ký của cô.
Quan trọng nhất là, ký tên của cô, lấy cô ra quyết định thực hiện trách nhiệm cuối cùng.
Ninh Uy sợ hãi cúi đầu xuống thấp.
“Không nói à?” Vũ Vân Hân lạnh lùng lướt nhìn.
Cô gắp một miếng thịt bỏ vào trong nước lẩu màu đỏ: “Chờ lát nữa tôi không dám đảm bảo nồi lẩu này chỉ thích hợp nấu thức ăn”
“Là cô ta!” Giám đốc xưởng nóng nảy, giống như là đã trải qua cái gì, sợ hãi chỉ về phía Ninh Uy: “Cô ta nói cô ta đã được người khác trao quyền, cho nên mới giúp cô ký tất cả các hợp đồng”
Ninh Uy hoảng hồn vội vã lắc đầu: “Anh nói bậy!”
“Tôi không có nói bậy! Hôm đó người luôn miệng nói chính là cô, sau đó còn cố ý nói với tôi đừng nói ra chuyện này, buổi tối còn đặc biệt đưa tới cửa…”
Nếu như người khác chạm được lợi ích, cho dù là vợ chồng ngủ chung với nhau thì cũng sẽ cắt đứt, huống chỉ Ninh Uy vì muốn bàn bạc thành công mà chủ động hiến thân “Thật không ngờ đúng là cô có chút thủ đoạn, biết lợi dụng ưu thế của mình” Vũ Vân Hân giễu cợt ngắm nghía. Có thể nói vóc người của Ninh Uy rất tuyệt, nhưng mà cũng chỉ có vóc người mà thôi.
Lợi dụng sắc đèn bàn chuyện dự án, trong tổ dự án, đây đã được xem là thủ đoạn độc quyền của tổ năm từ lâu.
Bởi vì đối với đồng nghiệp nam mà nói, vũ khí lớn nhất của phụ nữ chính là cơ thể.
Nhưng mà!
‘Vũ Vân Hân cảm thấy chỉ có người không có năng lực mới phải làm chuyện thấp hèn như vậy.
Cô ngạo nghễ giương mắt: “Có cần phải ngu xuẩn như vậy không? Biết cái gì gọi là vén quần không thừa nhận không?”
“Ai bảo cô làm vậy?” Vũ Vân Hân nghiêm túc lạnh giọng.
Ninh Uy quay mặt sang chỗ khác.
“Cô nói!” Cô chỉ về phía Hoàng Hà.
“Chuyện này…
“Không nói thì đến lúc đó tôi giúp cô nói!
Tôi không dám cam đoan các người vẫn có thể ở lại công ty làm việc đâu.”
Nói xong, Vân Vũ Hân lấy bút thu âm từ trong túi xách ra Tất cả những cuộc nói chuyện phiếm giữa Vũ Thư Anh và bọn họ đều được thu âm lại.
“Cô nói xem, nếu như tôi giao cho Tổng giám đốc Mục, thì sẽ thế nào? Một tháng trước tiền vốn của hãng đồ chơi xảy ra vấn đề.
Thật ra thì trong chuyện này, lần trước lúc tôi khảo sát thì đã nhận ra được số liệu từ kho nhập hàng không đúng.
Lần này, ngoại trừ việc cố ý phái các cô đến hãng đồ chơi điều tra xác thực, tôi còn muốn để cho các người làm một bản báo cáo rõ ràng về tình hình, không nghĩ tới các cô lại trực tiếp ký tên thay tôi”
“Cho nên định để cho tôi lấp cái hố này đúng không?” Vũ Vân Hân bực tức rống to.
Ba đứa trẻ xem video rợn tóc gáy, ôm lấy nhau: “Búp Bê dữ lên thật là đáng sợi”
“May mà Búp Bê đánh rơi máy thu hình ở phòng làm việc, nếu không thì chúng ta cũng không thấy được hình ảnh xuất sắc trong bảy ngày này như vậy”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT