Vũ Vân Hân tự thuyết phục bản thân cô không suy nghĩ linh tinh nhưng hết lần này đến lần khác đều không kiềm chế được mà suy nghĩ chuyện này.

Cô đột nhiên đứng dậy, đi đến phía cửa sổ.

“Mẹ, mẹ không cần làm như vậy!”

Chỉ thấy cô đẩy cửa ra, hướng ra ngoài cửa sổ rồi hét to: “Cứu mạng!”

Một tiếng hét chói tai khiến cho toàn bộ tòa nhà vang lên tiếng bước chân.

Bọn trẻ bị dọa cho ngây người vẫn ngồi không nhúc nhích: “Đây… là muốn làm gì? Động đất?”

“Ting ting…”

Tiếng chuông cửa vang lên.

Vũ Vân Hân đi ra mở cửa, nhìn thấy hơn mười vệ sĩ đứng ở trên hành lang.

Ba đứa trẻ mơ màng nhìn một đám người dũng mãnh trước mặt. Đây là… Có cảm giác bọn họ sẽ dùng thân thể cường tráng này để ép bọn họ vào nhà.

“Mẹ, mẹ cũng không thể chỉ vì bố không ở đây mà kêu một đám người mạnh mẽ này đến mua vui!” Bánh Bao vẻ mặt lo lắng.

Khóe miệng của Vũ Vân Hân hiện lên một nụ cười: “Như vậy cũng không tệ nhỉ! Cùng nhau tìm sự vui vẻ! Cùng với nhiều anh trai khỏe đẹp thế này!”

Một vài vệ sĩ trước mặt bị dọa mà lui từng bước: “Cô Vũ, mong cô suy nghĩ lại một lần nữa. Chúng tôi đều là những người đứng đắn… Không phải loại người làm những việc này!”

“Không sao! Anh trai nhỏ, mọi người vui vẻ sung sướng một chút cũng được, dù sao chị đây cũng không phải loại người tốt, tùy tiện vui chơi. Chỉ cần anh có thể khiến chị đây vui vẻ, chị đều có thể cho anh tất cả mọi thứ!”

Giọng này thật quen thuộc, giống với lời nói từ mồm của Mục Lâm Kiên vào bốn năm trước.

Các vệ sĩ đều lắc đầu: “Cô Vũ, cầu xin cô không cần làm chúng tôi khó xử, chủ tịch Mục chắc chắn sẽ không vui!”

“Hì hì!” Vũ Vân Hân che miệng cười khúc khích: “Hiện tại anh ta đang tham gia bữa tiệc sao? Còn không cho tôi đi, chẳng phải là để tìm các mỹ nhân như hoa như ngọc sao? Bên trong nhiều mỹ nữ xinh đẹp như vậy, dạng gì cũng có, chỉ cần anh ta muốn thì sẽ có một đống người bu vào! Mà tôi, hiện tại chưa muốn cũng đã có một đám người ở đây rồi.”

Người đứng đầu không dám gây chuyện, âm thầm gọi điện cho Mục Lâm Kiên.

“Cô Vũ, chẳng lẽ cô có uống rượu sao?”

Ba đứa trẻ từ sô pha vội vàng chạy tới: “Mẹ uống rượu từ lúc nào vậy? Sao bọn con lại không biết?”

Ba khuôn mặt nhỏ nhắn ngửi qua người cô, quả thật có mùi rượu thoang thoảng.

“A! Mẹ uống hết bình rượu trắng dùng để nấu cơm!” Bánh Bao nhìn bình rượu rơi trên sàn nhà, mệt mỏi nói: “Ôi này! Lại có thể vì một người đàn ông mà tự chuốc rượu, đúng là Búp Bê đã trưởng thành, không nên dẫn theo mà!”

Vũ Vân Hân hoảng hốt, miệng cười ngây ngô nói: “Ha ha ha, Mục Lâm Kiên tìm phụ nữ, mẹ sẽ tìm vệ sĩ của anh ta! Làm sao? Không được sao! Có bản lĩnh thì gọi anh ta ra mắng mẹ đi!”

Từ điện thoại, Mục Lâm Kiên nghe được âm thanh của cô.

Người phụ nữ đáng ghét này đang thử thách sự kiên nhẫn của anh!

“Chủ tịch Mục, hiện tại nên làm như thế nào ạ?”

“Hừ hừ hừ! Cái gì mà như thế nào? Chị đây sẽ cùng các người khiêu vũ, được không nào? Nhưng mà…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play