“Bố tôi ngoài đống tiền đầy mùi kia ra thì chẳng đẹp trai như chú, không tin chú nhìn trong gương mà coi.”

Người đàn ông chưa từng được bất kỳ ai khen đẹp, nay lại được một thằng nhóc con khen đẹp trai, trong lòng ông ta cảm thấy rất phê.

“Chú đẹp trai bao tuổi rồi? Có nhà hay có xe không? Cháu nói chú nghe nè, nhà chị họ cháu hơi bị đẹp luôn! Có bốn căn hộ, một ngôi biệt thự, mà chị cháu lại thích đàn ông dáng người cường tráng, đặc biệt là người trưởng thành có sức hấp dẫn như chú đó! Chú có điện thoại di động không, đưa cháu gọi chị cho, giúp chú mai mối, nếu mà ổn thì cháu giới thiệu cho chú.”

Bánh Bao mơ màng tỉnh lại thì nghe được giọng nói chuyên lừa người ngàn năm không đổi của ông cụ non Há Cảo.

Không phải đang bị bắt cóc sao? Sao lại đi lừa người nữa rồi?

Cậu nghi ngờ mở mắt ra, thấy Màn Thầu và Vũ Vân Hân vẫn đang hôn mê, cả người bẩn thỉu còn dính máu, mà Há Cảo thì đang bị xách lên lơ lửng giữa không trung.

“Chị mày sẽ không thích tao!”

Người đàn ông rất quyết đoán.

Há Cảo nhanh trí nhận ra được người đàn ông này rất muốn yêu nhưng lại không có được tình yêu.

“Không gặp thì sao mà biết được chứ? Chú cũng không biết, cháu là ông mai đấy, chỉ cần dây đỏ cháu dắt chắc chắn sẽ thành đôi. Cháu không tự tiện giúp người khác nối dây đỏ đâu, cháu thấy chú rất ổn mới giới thiệu đó.”

Há Cảo trông rất tủi thân, mất mát cúi đầu: “Người ta bị bắt rồi mà còn phải lừa gạt chú nữa hả? Cháu chỉ cảm thấy chị họ là phú bà đơn thân tới giờ vẫn chưa có người yêu nên mới giới thiệu cho đỡ tiếc thôi mà.”

“Cô ấy bao tuổi?”

Khi hỏi lời này thì chứng minh người đàn ông này đã dao động rồi.

Há Cảo đắc ý mỉm cười, đúng là tên xấu xa vẫn là tên xấu xa mà thôi, làm sao có thể so với thiên tài đáng yêu này, ông đây nằm im bất động cũng khiến cho các người náo loạn.

Trong phút chốc, Há Cảo thấy Bánh Bao tròn to mắt nhìn chằm chằm mình.

Đồ ngâu ngốc kia, nhắm mắt vào!

Há Cảo nháy mắt với Bánh Bao.

Bánh Bao nhàm chán bĩu bĩu môi, ngáp một cái rồi miễn cưỡng nhắm mắt lại.

Dù sao người anh em của cậu sẽ khiến tên đàn ông ngu ngốc này mắc câu thôi.

“Chị họ chúng cháu năm nay mới hai mươi ba tuổi thôi, tuổi trẻ xinh đẹp, da trắng chân dài, Búp Bê chúng cháu đẹp không?”

Há Cảo chỉ Vũ Vân Hân.

Người đàn ông nhướng mày, nở nụ cười tà ác: “Đẹp!”

“Chị chúng cháu còn đẹp hơn cơ!”

Hai mắt ông ta tỏa sáng.

“Có muốn xem hình không?”

“Muốn”

“Đưa điện thoại đây! Cháu tìm giúp chú.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play