"Bạch phó tổng, cầu xin ngài, có thể nhẹ nhàng với tôi một chút có được hay không? Đây là lần đầu của tôi, mà tôi sợ đau lắm."

Vũ Ngọc Hân cắn môi như là đang muốn cầu xin Bạch Duệ Thần. Cô ta cũng chỉ muốn Bạch Duệ Thần nhẹ nhàng với cô ta một chút mà thôi.

Nghe thấy lời cầu xin của người phụ nữ ở dưới thân mình, Bạch Duệ Thần hơi nhếch môi. Hắn đưa gương mặt anh tuấn của mình ghé sát vành tai của Vũ Ngọc Hân.

"Vũ Ngọc Hân, giữ sức tí nữa thì rên đi. Tôi sẽ cố gắng nhẹ nhàng với cô, nhưng tôi chỉ sợ lúc đó bản thân của cô không muốn tôi nhẹ nhàng mà thôi."

Từng hơi thở nóng rực của Bạch Duệ Thần phả vào vành tai của Vũ Ngọc Hân khiến cho cô ta cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Bạch Duệ Thần ngậm lấy vành tai của Vũ Ngọc Hân, như muốn khơi gợi dục vọng của cô ta. Gương mặt của Vũ Ngọc Hân đỏ bừng vì những lời nói kia của Bạch Duệ Thần.

Dục vọng dưới thân như không thể nào khống chế thêm được nữa. Bạch Duệ Thần nhanh chóng trút bỏ bộ quần áo trên người mình, nhanh chóng để ra làn da màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn kia. Vũ Ngọc Hân nhìn thấy Bạch Duệ Thần như vậy, khuôn mặt của cô ta bất giác đỏ lên.

Còn đang mơ mơ hồ hồ, dưới thân của Vũ Ngọc Hân bỗng truyền đến một cơn đau đớn dữ dội, khiến hai tay của cô ta phải bám chặt vào hai bờ vai của Bạch Duệ Thần. Bạch Duệ Thần đã đi vào rồi.

Mồ hôi khiến trán của Vũ Ngọc Hân ướt nhẹp, miệng của cô ta thì liên tục phát ra tiếng rên rỉ.

Trong căn phòng sang trọng kia, tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của người phụ nữ cùng với tiếng thân thể va chạm nhau tạo nên một cảnh xuân tuyệt đẹp nhưng không khỏi khiến người ta phải đỏ mặt.

"Ưm... Ưm... Ưm..!"

Những tiếng rên rỉ từ miệng của người phụ nữ liên tục phát ra càng khiến cho dục vọng của Bạch Duệ Thần ngày càng bùng cháy mãnh liệt hơn. Bạch Duệ Thần động tác ngày càng mạnh bạo, khiến cho người phụ nữ dưới thân mình phải liên tục thở dốc.

Thân thể của Vũ Ngọc Hân đỏ bừng lên, những vết dâu mà Bạch Duệ Thần đã để lại chằng chịt trên khắp cái thân thể trắng muốt kia của cô ta. Chỉ mới có một chút mà Vũ Ngọc Hân như mất toàn bộ sức lực, nhưng cô ta vẫn phải phối hợp cùng với Bạch Duệ Thần, tránh trường hợp để cho Bạch Duệ Thần hắn cảm thấy không hài lòng. Hai cánh tay trắng muốt của Vũ Ngọc Hân ôm lấy tấm lưng rắn chắc của Bạch Duệ Thần, còn đôi bàn tay của cô ta túm chặt vào đầu của Bạch Duệ Thần như là đang kích thích Bạch Duệ Thần hắn.

Nhận được sự cổ vũ, tốc độ ra vào của Bạch Duệ Thần càng ngày càng mạnh hơn, khiến cho người phụ nữ ở dưới thân hắn đang khó khăn chống đỡ. Đôi chân trắng nõn của Vũ Ngọc Hân quấn quanh hông của Bạch Duệ Thần, khiến người ta nhìn vào cũng phải cảm thấy đỏ mặt lên khi chứng kiến cái cảnh xuân tuyệt mỹ này.

Vũ Ngọc Hân khuôn mặt đỏ như quả cà chua chín, ánh mắt của cô ta mơ hồ, hoàn toàn không nhận thức được những gì đang diễn ra ở xung quanh mình. Bởi vì, cô ta còn đang lơ lửng ở trên chín tầng mây rồi, làm sao mà biết được xung quanh bản thân mình xảy ra những chuyện gì cơ chứ?

Từng đợt khoái cảm liên tục đánh úp khiến cho cả người của Vũ Ngọc Hân như đang bay bổng lên thiên đường vậy. Từng đợt đi vào của Bạch Duệ Thần khiến cho Vũ Ngọc Hân cảm thấy một cảm giác sung sướng đến lạ thường.

Có đau nhưng hoà lẫn với đó chính là cảm giác sung sướng như được bay bổng lên thiên đường vậy. Từng cơn khoái cảm cứ liên tiệp kéo đến khiến miệng của Vũ Ngọc Hân liên tục phát ra những tiếng rên rỉ cùng những tiếng thở dốc hoà vào với nhau.

Trong căn phòng sang trọng lúc này đã đậm mùi vị của tình dục.

Tiếng rên rỉ bật ra từ miệng của Vũ Ngọc Hân như càng khiến cho Bạch Duệ Thần như muốn phát điên lên luôn. Ngọn lửa tình dục trong người của Bạch Duệ Thần hắn càng lúc càng bốc cháy hừng hực kết hợp cùng những tiếng rên rỉ của người phụ nữ ở dưới thân càng khiến cho hạ thân của Bạch Duệ Thần thêm căng cứng, khiến Bạch Duệ Thần hắn cảm thấy cực kì là khó chịu.

Động tác của Bạch Duệ Thần hắn mỗi lúc một nhanh hơn. Bạch Duệ Thần đang điên cuồng rong đuổi ở trên thân thể của người phụ nữ tên Vũ Ngọc Hân này. Bạch Duệ Thần chỉ quan tâm đến việc giải quyết nhu cầu nhu cầu của hắn, mà Bạch Duệ Thần lại không hề nghĩ đến ở nhà vẫn có một người đang chờ Bạch Duệ Thần hắn trở về.

Ở nhà, chắc chắn người phụ nữ tên Tư Giai kia, cũng chính là người vợ hiện tại của Bạch Duệ Thần hắn đang chờ hắn trở về nhà. Từ lúc kết hôn đến bây giờ, Tư Giai vẫn luôn tin tưởng rằng ở trong lòng của Bạch Duệ Thần vẫn luôn chỉ có một mình cô ta mà thôi. Nhưng Tư Giai lại không hề biết rằng Bạch Duệ Thần hắn còn đang cuồng nhiệt ở bên cạnh của người phụ nữ khác.

Tư Giai biết trước đây Bạch Duệ Thần vẫn có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Nhưng lúc đó Bạch Duệ Thần và Tư Mộc vẫn còn là vợ chồng, nhưng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi. Tư Giai cũng chỉ nghĩ rằng Bạch Duệ Thần vì quan nhớ nhung cô ta nên hắn mới ra ngoài đi tìm người phụ nữ khác để giải toả mà thôi. Bây giờ, Tư Giai cũng đã là vợ của Bạch Duệ Thần hắn, mà Tư Giai luôn khăng khăng một điều rằng, Bạch Duệ Thần rất yêu cô ta, chắc chắn hắn sẽ không ra ngoài tìm người phụ nữ khác, khiến cho cô ta bị tổn thương đâu.

Đúng là Bạch Duệ Thần rất yêu Tư Giai. Nhưng không vì thế mà Bạch Duệ Thần có thể chấp nhận đến những việc mà người phụ nữ đang được mệnh danh là Bạch thiếu phu nhân này, Tư Giai, cũng chính là người vợ của Bạch Duệ Thần hắn hiện tại đã gây ra cho hắn. Biết bao nhiêu là phiền phức mà Bạch Duệ Thần hắn gặp phải đều là do một tay của người phụ nữ này tạo ra.

Không những ngay trong ngày kết hôn, Tư Giai đã tặng cho Bạch Duệ Thần hắn một cặp sừng to đùng ở trên đầu. Suýt chút nữa đoạn clip nóng của cô ta cùng với tình nhân của mình bị tung ra ngoài. Nếu Bạch Duệ Thần hắn không ngăn cản kịp thời thì không biết Bạch Duệ Thần hắn sẽ bị người ta nói ra nói vào như thế nào nữa đây. Bạch Duệ Thần vì muốn giữ mặt mũi cho bản thân mình cũng như là cả hai nhà Bạch Tư nữa.

Không những thế, chính vì người phụ nữ tên Tư Giai này mà bao nhiêu công sức mà Bạch Duệ Thần hắn cố gắng trong bao nhiêu năm nay, tất cả đều đổ sông đổ biển cả. Bạch Duệ Thần mất đi chiếc ghế tổng giám đốc kia vào trong tay của Bạch Hạo Vân, kẻ thù không đội trời chung với Bạch Duệ Thần hắn ngay chỉ trong một đêm. Tất cả, tất cả đều là do người phụ nữ chung chăn gối với Bạch Duệ Thần hắn, Tư Giai gây nên.

Bạch Duệ Thần vì tôn trọng cô ta cũng như tôn trọng nhà họ Tư, nên hắn mới không ra ngoài để tìm người phụ nữ khác. Nhưng giờ đây, bọn họ đã hại Bạch Duệ Thần hắn chẳng còn một thứ gì trong tay cả, tại sao Bạch Duệ Thần lại phải tôn trọng bọn họ cơ chứ? Vì vậy, Bạch Duệ Thần cũng muốn ra ngoài tìm một người phụ nữ khác, vừa có thể giúp bản thân hắn giải quyết nhu cầu, vừa có thể khiến cho Tư Giai nếm được mùi vị bị cắm sừng là như thế nào.

Tốc độ của Bạch Duệ Thần ngày một nhanh hơn. Trên gương mặt anh tuấn kia của Bạch Duệ Thần, những giọt mồ hôi khiến khuôn mặt của hắn ướt đẫm lại cứ liên tục nhỏ xuống thân thể đang liên tục nâng lên hạ xuống kia của người phụ nữ. Mái tóc của Bạch Duệ Thần ướt sũng, rũ xuống cả gương mặt của Bạch Duệ Thần hắn. Vài giọt nước từ trên mái tóc của Bạch Duệ Thần rơi xuống đất tạo thành những âm thanh tí tách tí tách vang lên.

Vũ Ngọc Hân cố ưỡn người lên như muốn phối hợp với động tác ra vào của Bạch Duệ Thần hắn. Nhưng sức lực của một người phụ nữ như cô ta làm sao mà có thể chống đỡ nổi với sức lực kia của một người đàn ông như là Bạch Duệ Thần chứ. Hai chân của Vũ Ngọc Hân đã rã rời từ lúc nào, mệt mỏi đến mức muốn rụng xuống nhưng lại bị Bạch Duệ Thần giữ lại. Lưng của Vũ Ngọc Hân vì ưỡn lên một thời gian mà khiến cho cô ta tê dại không ngừng.

Dưới hạ thân của Vũ Ngọc Hân truyền đến một cảm giác đau đớn dữ dội khiến cho Vũ Ngọc Hân phải bật khóc thành tiếng. Vũ Ngọc Hân phải liên tục mở miệng cầu xin Bạch Duệ Thần hắn.

"Bạch phó tổng, tôi đau! Ngài nhẹ nhàng một chút có được hay không?"

Bạch Duệ Thần hơi dừng lại nhìn những giọt nước mắt lăn xuống trên gương mặt của người phụ nữ, động tác ra vào của Bạch Duệ Thần hắn bắt đầu chậm dần. Bạch Duệ Thần ghé sát lên vành tai của Vũ Ngọc Hân.

"Nhẹ như thế này, liệu cô có cảm thấy sung sướng như vừa nãy hay không chứ?"

"Một lúc nữa thôi, cô sẽ phải cầu xin tôi nhanh hơn nữa đấy!"

Giọng nói khàn khàn bị dục vọng lấn át kia của Bạch Duệ Thần khiến cho gương mặt của Vũ Ngọc Hân bỗng chốc đỏ bừng lên. Những lời như vậy, làm sao lại có thể phát ra từ miệng của Bạch Duệ Thần được cơ chứ?

Bạch Duệ Thần từ từ di chuyển, tốc độ dần dần tăng lên, để cho Vũ Ngọc Hân có thể từ từ thích ứng với nhịp điệu của Bạch Duệ Thần hắn. Hôm đó, Vũ Ngọc Hân bị Bạch Duệ Thần hắn hành hạ hơn bốn tiếng đồng hồ, mãi đến hơn hai giờ chiều, Bạch Duệ Thần mới chịu buông tha cho cô ta.

Bạch Duệ Thần sau khi thoả mãn, hắn nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề rồi ra về. Trước khi đi, Bạch Duệ Thần liếc nhìn thân thể đang không ngừng run rẩy của người phụ nữ một cái, để lại cho cô ta một tấm chi phiếu có mệnh giá khá lớn rồi lái xe thẳng về nhà họ Bạch.

Tư Giai nhìn thấy Bạch Duệ Thần trở về liền ngay lập tức tươi cười hớn hở chạy ra đón Bạch Duệ Thần.

"Duệ Thần, anh về rồi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play