Giọng nói của người đàn ông này như vừa là đang muốn hỏi han và vừa muốn thăm dò xem tình hình của Bạch Duệ Thần ra sao rồi. Nhưng có vẻ là không cần phải gọi cấp cứu nữa nhỉ, nhìn Bạch Duệ Thần có vẻ không bị làm sao cả, chắc vừa nãy chỉ là chưa tỉnh rượu mà thôi chứ chắc không phải gặp phải chuyện gì nghiêm trọng đe dọa đến tính mạng của Bạch Duệ Thần.

Người đàn ông kia không dám ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông tên là Bạch Duệ Thần đang dựa lưng lên chiếc ghế kia.

Bởi vì trước khi lên đây, mấy người quản lý lâu năm đã căn dặn người đàn ông này, mỗi khi nói chuyện với Bạch Duệ Thần, tuyệt đối không được phép ngẩng mặt lên nhìn trực tiếp mà chỉ được phép cúi đầu. Nếu không, nhất định sẽ khiến Bạch Duệ Thần tức giận.

Bạch Duệ Thần ngồi ở phía kia sau khi nghĩ được ba từ "Bạch phó tổng" thì như muốn nổi điên lên. Hai mắt của Bạch Duệ Thần bỗng nhiên đỏ ngầu tưởng chừng như đang rất tức giận.

Bạch Duệ Thần đôi mắt đỏ ngầu, hai chân mày của Bạch Duệ Thần hắn khẽ chau lại cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng trước mặt của hắn. Đôi bàn tay của Bạch Duệ Thần siết chặt lại thành quyền. Cánh tay của Bạch Duệ Thần đã rã rời ra nhưng vẫn bị Bạch Duệ Thần hắn siết chặt lại thành nắm đấm khiến các cơ của hắn nổi lên trông cực kỳ ghê rợn.

Khuôn mặt của Bạch Duệ Thần đã khó coi nay lại càng trở nên khó coi hơn nữa. Hai mắt đã đỏ ngầu, gân xanh đã nổi đầy ở trên trán và hai bàn tay của Bạch Duệ Thần hắn, chứng tỏ Bạch Duệ Thần đang cực kì tức giận. Chứng kiến cảnh Bạch Duệ Thần tức giận này không một ai là không cảm thấy sợ hãi cả.

Mà hơn nữa, nhìn vào bộ dạng đang tức giận kia của Bạch Duệ Thần khiến cho người ta cảm thấy rợn hết cả tóc gáy, sống lưng thì trở nên lạnh toát. Mà hơn nữa, Bạch Duệ Thần lần này tức giận trông còn đáng sợ hơn so với những lần mà Bạch Duệ Thần tức giận ở trước đây. Chứng tỏ một ngọn lửa tức giận Bạch Duệ Thần đang bùng cháy mãnh liệt, thiêu đốt toàn bộ lý trí của Bạch Duệ Thần.

Bạch Duệ Thần lúc này đang cực kỳ là tức giận, phải cảm thấy khổ thân cho cái người xui xẻo nào đó sắp sửa chịu đựng cơn tức giận này của Bạch Duệ Thần. Thật không hiểu sao, lời của người đàn ông kia vừa mới dứt, Bạch Duệ Thần tự dưng lại tức giận như vậy nữa? Cơn giận đã hoàn toàn lấn át toàn bộ lý trí của Bạch Duệ Thần rồi. Bây giờ cho dù Bạch Duệ Thần có muốn bình tĩnh đi chăng nữa cũng không thể được nữa rồi.

Người đàn ông kia vừa mới ngẩng đầu lên quan sát sắc mặt của Bạch Duệ Thần, người đàn ông này vốn dĩ muốn kiểm tra xem Bạch Duệ Thần chắc chắn là không gặp vấn đề gì nữa không để còn biết mà lui ra, chứ cứ đứng ở đây, người đàn ông này chắc chắn sẽ bị cái không khí ngộp thở, khí thế bức người kia của Bạch Duệ Thần doạ cho chết mất thôi.

Nhưng vừa mới ngẩng đầu lên, người đàn ông này đã bắt gặp khuôn mặt đang cực kỳ khó coi kia của Bạch Duệ Thần. Ko những thế, hai mắt của Bạch Duệ Thần đỏ ngầu, gân xanh nổi đầy trên trán cùng với cánh tay, chứng tỏ Bạch Duệ Thần hắn đang cực kỳ là tức giận.

Trên trán của người đàn ông kia đổ đầy mồ hôi, sống lưng bỗng nhiên lạnh toát, chân tay luống cuống nhưng vẫn phải cố gắng giữ lấy bình tĩnh, cố gắng không để nỗi hoảng sợ thể hiện rõ ra bên ngoài. Hai bàn tay của người đàn ông nắm chặt lại với nhau, cố gắng che đi sự run rẩy trên đôi tay của bản thân mình.

Trong đầu của người đàn ông đó bỗng hiện lên hàng loạt câu hỏi. Trên gương mặt đã co rúm lại vì hoảng sợ kia xuất hiện những dấu chấm hỏi. Người đàn ông đó bỗng cảm thấy khó hiểu tột độ.

Bộ mình nói gì sai sao? Sao tự dưng Bạch Duệ Thần lại trở nên tức giận như vậy chứ? Thôi tiêu rồi! Lần này coi như tiêu thật rồi! Nghe nói Bạch Duệ Thần một khi đã tức giận thì đáng sợ lắm chứ chẳng đùa.

Người đàn ông kia không biết bản thân mình đã nói gì sai mà tự dưng lại khiến cho Bạch Duệ Thần bỗng nhiên tức giận như vậy nữa. Nhưng lúc này đó không phải là vấn đề người đàn ông đó cần phải quan tâm. Điều mà người đàn ông đó cần phải làm ngay lúc này đó chính là nghĩ ra cách để làm sao thoát khỏi được sự tức giận của Bạch Duệ Thần kìa.

Nhưng, người đàn ông này không biết mình phải làm cái gì cả. Người đàn ông này không tìm được một cái lý do chính đáng để bước chân ra khỏi nơi này. Hơn nữa, ở phía dưới, hai chân của người đàn ông đó đang run lên cầm cập, cho dù là người này đã cắn răng cầm cự, không thể hiện ra bên ngoài. Nhưng nỗi sợ ngày càng tăng cao. Bây giờ, nếu không tìm được cách đi ra khỏi đây, người đàn ông này không biết bản thân mình còn sống mà bước ra khỏi cái căn phòng này hay không nữa.

Đối diện với cơn tức giận này của người đàn ông tên là Bạch Duệ Thần kia, chắc người đàn ông này lên cơn đau tim hoặc đột quỵ ra đây mà chết mất.

Người đàn ông này không phải là sợ Bạch Duệ Thần tức giận. Mà điều khiến cho người đàn ông này sợ như vậy đó chính là mình sẽ mất đi công ăn việc làm. Có một mình thì thôi đi, nhưng phía sau, người đàn ông này còn có cả một gia đình cần phải lo lắng. Hơn thế nữa, một khi Bạch Duệ Thần mà thật sự tức giận, sợ rằng hắn ta sẽ làm gì đe doạ đến tính mạng của gia đình người đàn ông này mất.

Trên thương trường, chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần rồi chứ không phải là ít ỏi gì. Những người một khi đã đắc tội với cái người đàn ông tên là Bạch Duệ Thần này thì chắc chắn sẽ không được sống yên. Không những thế, ngay cả gia đình của những kẻ đó cũng không được sống yên ổn gì. Từ đó có thể thấy Bạch Duệ Thần máu lạnh, độc ác và ra tay tàn độc đến nhường nào. Vì thế, rất ít người dám chọc giận người đàn ông này.

Người đàn ông đang đứng ở góc kia hoàn toàn hiểu rõ điều này. Vì trước khi lên đây, mấy người quản lý ở phía dưới kia đã nói cho người đàn ông này biết, tuyệt đối không được chọc cho Bạch Duệ Thần tức giận nếu vẫn còn muốn sống yên. Hơn nữa, một khi Bạch Duệ Thần mà tức giận lên thì không phải chỉ có một mình người đàn ông kia gặp chuyện đâu mà còn cả những người thân của người đàn ông này nữa.

Đây chính là điều mà người đàn ông này sợ nhất. Sợ rằng Bạch Duệ Thần sẽ làm gì gia đình của người đàn ông này, đến lúc đó thì chẳng biết làm sao nữa. Trong lòng của người đàn ông này không ngừng cầu mong, chỉ xin Bạch Duệ Thần đừng vì người đàn ông này nói gì đó sai mà làm hại đến gia đình của người đàn ông này. Đến lúc đó, người đàn ông này không biết phải sống ra làm sao nữa.

Người đàn ông kia mấp máy môi, hai mắt cứ đảo qua đảo lại nhìn Bạch Duệ Thần. Giọng nói phát ra từ miệng của người đàn ông này mang theo sự sợ sệt. Khuôn mặt co rúm lại trông như là đang hoảng sợ vậy đấy.

"Bạch..... Bạch phó tổng... Ngài không có vấn đề gì chứ?"

Người đàn ông này lắp ba lắp bắp, vừa nói vừa âm thầm quan sát những biểu hiện của Bạch Duệ Thần. Người đàn ông này đã đấu tranh tâm lý dữ dội lắm mới dám mở miệng lên tiếng hỏi Bạch Duệ Thần. Đằng nào cũng chết, thì cứ để mình biết lý do vì sao mà mình phải chết, còn hơn là chết mà không biết gì cả.

"Bạch phó tổng, tôi nói gì sai sao? Trông ngài có vẻ như là đang rất tức giận."

Bạch Duệ Thần đã tức lại càng thêm tức, sắc mặt của hắn đã đen kịt lại trông cực kỳ là khó coi. Trong lòng của Bạch Duệ Thần đang cực kỳ khó chịu, hắn thật muốn xông lên đập vỡ toàn bộ mọi thứ ở đây cho hả giận.

Nhưng Bạch Duệ Thần vẫn đang kiềm chế bản thân của cô lại. Nắm tay của Bạch Duệ Thần càng ngày càng chặt, gân xanh nổi lên khắp nơi. Chứng tỏ Bạch Duệ Thần lúc này đang cực kì kiềm chế. Nếu không không biết người đàn ông đang đứng trước mặt của Bạch Duệ Thần hắn đã đi gặp lại ông bà tổ tiên từ lúc nào không hay biết rồi.

Bạch Duệ Thần trừng mắt nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình, cố gắng kìm nén cơn giận mà phun ra một câu nói.

"Cút!"

Giọng nói chứa đầy sự tức giận của Bạch Duệ Thần. Bạch Duệ Thần nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói ra một chữ đó. Lúc này, Bạch Duệ Thần không hề muốn nhìn thấy mặt ai cả.

Nếu người nào đó thật sự muốn chết, thì ngay lúc này cứ đến trước mặt chọc giận Bạch Duệ Thần một vài câu thì chắc chắn tâm nguyện của kẻ đó có thể thành sự thật. Bởi vì, Bạch Duệ Thần một khi đã tức giận thì giết người hắn cũng có thể làm chứ huống chi là đánh người khác vài cái.

Bạch Duệ Thần không muốn bàn tay của mình vấy những giọt máu bẩn thỉu của những kẻ thấp hèn ngoài kia, vì vậy, Bạch Duệ Thần mới đuổi người đàn ông đang đứng ở kia đi ra ngoài, chứ nêu không, người đàn ông kia đã mất mạng từ đời thuở nào rồi.

Ngay sau khi lời nói của Bạch Duệ Thần vừa dứt, ngay lập tức người đàn ông kia luống cuống cúi đầu xuống như đang muốn xin phép Bạch Duệ Thần vậy.

"Nếu vậy thì tôi xin phép ạ. Bạch phó tổng, ngài ở lại vui vẻ."

Ngay sau đó, người đàn ông kia chạy vội ra ngoài, không quên đóng cửa lại. Người đàn ông kia dựa lưng ở trên tường, nhanh chóng thở hồng hộc để lấy không khí vào.

Thật là xui cả cho người đàn ông này, suýt chút nữa thì mất mạng rồi. Cũng may Bạch Duệ Thần không có trút hết cơn giận này lên đầu của người đàn ông này, nếu không thì thật sự là tiêu đời mất. Trong cái rủi cũng có cái may ha, may Bạch Duệ Thần không hề làm gì người đàn ông này.

Nghỉ ngơi một lát, người đàn ông tiếp tục đi xuống bên dưới tiếp tục công việc.

Trong căn phòng sang trọng xa hoa kia chỉ còn lại một người, Bạch Duệ Thần!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play