Tử Uyên nhận bộ trang phục, bước vào phòng thay đồ.Chiếc váy đẹp được thiết kế đặc biệt,vì vậy cô phải mất một lúc mới mặc được nó.Thay đồ xong,Tử Uyên ngồi trên ghế để Nhã Lý làm tóc cho cô.

Gần lúc buổi tiệc bắt đầu,Tử Uyên cũng đã chuẩn bị xong.Cô không quên đeo mặt nạ vàng để che đi khuôn mặt.Nhã Lý cũng vào phòng trang điểm.Cô là tam tiểu thư Nhã gia,làm sao không được mời đến một buổi tiệc lớn như vậy.

Khách sạn Tân Á.

Ánh đèn sáng lấp lánh,không gian rộng lớn, sang trọng,trong phòng còn có tiếng nhạc vĩ cầm du dương.Mọi người đang say sưa nói chuyện. Không khí vô cùng hoà nhã.

Đột nhiên, một chiếc xe Rolls Royce Sweptail dừng lại ở ngoài cửa,thu hút sự chú ý của mọi người.

Trời ơi!Rolls Royce Sweptail.Là Rolls Royce Sweptail đấy.Chiếc xe chỉ có một không hai trên thế giới.Nó được thiết kế đặc biệt cho vị khách giấu mặt.Lúc mẫu chiếc xe được tung lên thị trường đã làm cả thế giới phải kinh hãi một phen.12,8 triệu USD,đâu phải con số nhỏ

Nhiều người làm cả đời cũng không thể chạm đến nó.

Nhìn thấy xe,một vài vị khách trong đại sảnh đã phải chạy ra ngoài,một phần để nhìn kĩ chiếc xe,một phần để xem vị khách trên xe có thân phận cường đại thế nào mà có thể sở hữu được chiếc xe siêu sang như vậy.

Vừa tới nơi,chưa kịp nói câu nào thì có một đoàn vệ sĩ mặc vest đen kéo tới,bao quanh chiếc xe, tạo thành một lối đi khá rộng ở chính giữa.Cùng lúc đó,cánh cửa bật mở,một người đàn ông cao lớn xuất hiện.Gương mặt tà mị,ngũ quan điêu khắc tinh tế. Bộ vest đen sang trọng được đính thêm kim cương xanh ở vạt áo bên trái.Dạ Thiên vừa bước xuống xe,anh đưa tay chỉnh đồng hồ Midnight Planetarium trên cổ tay.Mỗi động tác đều rất ưu nhã,cao quý.

Dạ Thiên ngẩng đầu,tiêu sái bước vào đại sảnh,bỏ mặc mọi người đang ngây người nhìn anh.Đợi bóng Dạ Thiên đi khuất,một vài người tỉnh táo, hốt hoảng chạy theo phía sau anh.

"Dạ thiếu, là Dạ thiếu."

"Nhị thiếu gia của Dạ gia?"

"Đúng,là cậu ấy".

Nghe câu khẳng định chắc nịch, những người còn lại phía sau mới lật đật chạy theo.

Dạ Thiên bước vào,anh tuấn khí phách,tôn quý cao ngạo,tà mị nguy hiểm, là tâm điểm của sự chú ý.

Anh đi thẳng lên tầng trên vào căn phòng đặc biệt được giám đốc khách sạn chuẩn bị.Căn phòng ở vị trí rất thuận lợi,có thể nhìn bao quanh đại sảnh.Dạ Thiên ngồi trên ghế sofa đơn,bên cạnh kê một chiếc bàn nhỏ, trên bàn là một ly rượi vang đỏ.Anh ưu nhã cầm cốc, lắc nhẹ ly rượi.Rượi vang trong ly sóng sánh, đọng trên thành cốc một lớp men dày. Dạ Thiên vừa đưa tay miết miết thành cốc, vừa phóng tầm mắt nhìn xuống dưới lầu.

"Thật vô vị".-Anh thì thầm.

Tâm tư của Dạ Thiên,mọi người dưới đại sảnh đều không biết,ai cũng đều suy nghĩ tìm cách lấy lòng anh.Vài người thỉnh thoảng lại lén lút nhìn lên lầu.

Không lâu sau,bữa tiệc mới chính thức mở màn.Các vị phu nhân,tiểu thư từ hậu đài tiến vào.Vừa nhìn thấy Dạ Thiên,vài người đã đỏ mặt, cười thẹn thùng.

"Đừng quên chủ nhân của bữa tiệc hôm nay là ai?."-Một vị phu nhân bước vào,thấy một màn trước mắt,không khỏi coi thường."Thật là mơ mộng hão huyền".Bà ta thầm nghĩ.

Nghe lời nhắc nhở của bà,mọi người mới sực tỉnh...Bữa tiệc hôm nay là mừng tân chủ tịch của Nam Dạ mới tổ chức.Tuy quy mô nhỏ hơn rất nhiều so với mọi năm nhưng khách tham gia đều là những người có mặt mũi lớn trong Giang thành.Nghe đồn,tân chủ tịch là đại tiểu thư của Nam Cung gia,Nam Cung Tử Uyên.

Chẳng lẽ,Dạ gia và Nam Cung gia định kết thông gia.Nếu là thật,thì đây sẽ là một tin tức chấn động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play