Sau khi rời khỏi quán cafe, Tử Uyên tới một quán trà đạo gần đó. Quán trà đạo của người Nhật chính thống, kiến trúc độc đáo, cách trang trí truyền thống rất nổi bật. Không cần suy nghĩ cũng biết quán trà này nổi tiếng tới mức nào. Ngay cả nhân viên làm việc cũng là người Nhật, toàn bộ quá trình giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng ngoại quốc.
" Tiểu thư, Dạ thiếu đợi cô trên lầu ba."( Tiếng Nhật)- Người tiếp tân lên tiếng nhắc nhở.
" Được, cảm ơn."( Tiếng Nhật)- Tử Uyên lên tiếng.
Màn đối đáp của cô khiến người đàn ông theo sau giật mình kinh ngạc. Vốn dĩ anh định lên tiếng trả lời thay vì nghĩ cô không biết tiếng Nhật, không ngờ Tử Uyên nói tiếng Nhật rất lưu loát, phát âm rất chuẩn, không sai một câu.
Tử Uyên theo tiểu nhị lên tầng ba, người đàn ông người Nhật còn lịch sự giúp cô mở cửa, nghiêng người tạo tư thế mời.
" Cảm ơn."( Tiếng Nhật)
Tiểu nhị vui vẻ gật đầu, anh không lưu lại nữa, trực tiếp lui xuống dưới.
ngôn tình hài" Đại thiếu gia,...."- Người đàn ông theo cô vào trong, khi thấy Dạ Tuyệt trong phòng, anh ta lập tức đi lại, thì thầm báo cáo.
" Cố tiểu thư, thật hào sảng."( Toàn bộ quá trình tiếp theo sẽ nói bằng tiếng Nhật)- Dạ Tuyệt cười lớn, quả thật anh không ngờ Tử Uyên lại chịu tới đây một mình. Vốn dĩ chỉ lịch sự mời cô lấy lệ, nếu cô không đồng ý, lập tức cho người tới " mời" theo cách khác.
" Dạ đại thiếu thật biết nói đùa, chỉ sợ nếu tôi không tới, anh cũng cho người động thủ."- Tử Uyên lạnh nhạt nhìn Dạ Tuyệt. Vẫn là gương mặt tuấn tú, có ba phần giống với Dạ Thiên, nhưng tia giảo hoạt trong mắt anh ta cuối cùng vẫn làm mất tia thiện cảm còn sót lại trong mắt của Tử Uyên.
" Cố tiểu thư thật thông minh. Thời gian không có nhiều, chúng ta bàn chuyện chính."
" Dài dòng."
" Ha ha ha...."- Dạ Tuyệt sớm đã được báo cáo sơ bộ về tính cách cao ngạo của cô. Anh cũng là người ưa thích nhân tài, coi như là thưởng thức tính cách này một chút. Chưa biết được sau này, còn cơ hội để nói chuyện hay không.
" Cố tiểu thư, chắc chắn cô sớm đã biết thân phận của Dạ Thiên, hắn xuất thân không tầm thường, ắt sẽ phải có trách nhiệm quan trọng, chấp nhận hi sinh vì gia tộc. Dạ Thiên vốn dĩ đã có hôn ước, sớm thôi, nó sẽ đính hôn với đại tiểu thư Nam Cung gia. Cố tiểu thư, quả thật ban đầu tôi muốn tác hợp cho hai người, cho hai người bình bình an an sống hết một đời. Nhưng Dạ Thiên không đồng ý, hắn không chịu từ bỏ quyền thừa kế, không chấp nhận từ bỏ danh vọng để sống cùng cô. Bất quá, chúng tôi phải thay đổi kế sách một chút. Ba nghìn vạn. Chỉ cần cô rời xa Dạ Thiên, tôi sẽ cho cô ba nghìn vạn, số tiền đủ lớn cho cô tiêu xài hoang phí trong vài năm. Cố tiểu thư, hẳn cô rất thông minh, cô biết cách phải lựa chọn đúng đắn."
" Ha...."- Tử Uyên cười như không cười, ngồi nghe Dạ Tuyệt tự biên tự diễn, thao thao bất tuyệt còn thú vị hơn đi xem mấy buổi hát kịch nhàm chán.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận, khi nghe Dạ Tuyệt nói mình có hôn ước với Dạ Thiên, cô có phần ngạc nhiên. Mặc dù hiện tại hai người đã kết hôn nhưng với tính cách lạnh lùng của Dạ Thiên, hẳn anh sẽ không thông báo với gia tộc. Chỉ có một khả năng, đó là hai người đã có hôn ước từ trước. Rốt cuộc, ai là người định hôn ước cho cô? Gia gia, hay cha mẹ đều không có khả năng, họ làm việc đều suy nghĩ cho cô, chắc chắn không phải. Duy chỉ có, thế lực trong.... nhà cũ.
Chết tiệt, dám tự tiện định đoạt cuộc đời cô
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT