Cứ như vậy, ba người đi tới không biết bao nhiêu phố lớn ngõ nhỏ ở Yên Kinh, mãi cho tới khi Lâm Thanh Di thực sự không đi được nữa, Sở Quốc Thiên thở dài nói: “Thanh Di, đừng đi nữa chúng ta trở về đi. “Nhưng mà dì Đan. “Trở về lại nói tiếp. "Vậy... được.”
Lâm Thanh Di bất đắc dĩ thở dài trả lời một câu, xem ra cuối cùng vẫn chỉ có thể để hai người trình độ gà mờ như cô và Sở Quốc Thiên chữa trị cho dì Đan.
Điều khiến hai người tức giận nhất là toàn bộ xe đặt trên app hay xe taxi ở Yên Kinh dường như đều nhận được mệnh lệnh nào đó, cũng không dám chở bọn người Sở Quốc Thiên.
Thấy sắc trời đột nhiên thay đổi, bất cứ lúc nào cũng có thể đổ mưa, trong lòng Sở Quốc Thiên lửa giận bốc lên phừng phừng, chỉ là cuối cùng, anh vẫn nhịn xuống, ôm Dương Nhã Đan đi về phía cầu vượt. “Sở Quốc Thiên, anh đi làm gì vậy?” Lâm Thanh Di không hiểu, nghi hoặc hỏi. “Trời muốn mưa rồi, dì Đan không thể bị dính mưa được, chúng ta vội vàng tìm chỗ tránh mưa đi. Sở Quốc Thiên cũng không quay đầu lại rồi giải thích một câu
Trong lòng Lâm Thanh Di động đậy, cô vô thức nhìn thoảng qua bầu trời đầy mây đen, trong lòng Sở Quốc Thiên quyết định là chính xác rồi nên vội vàng chạy đi theo.
May mà bây giờ thời tiết còn rất nóng nực, hai người lập tức đi tới gầm cầu vượt cũng không tính là ẩm ướt, Sở Quốc Thiên tìm một ít cỏ khô và tạp chí để xuống rồi đặt Dương Nhã Đan nằm ngang xuống.
Mà lúc này, Dương Nhã Đan cũng khôi phục ý thức, nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh, bà ấy suy yếu hỏi: “Quốc Thiên... Bây giờ chúng ta đang ở đâu?” “Dì Đan, dì đừng lo lắng, chẳng mấy chốc nữa con sẽ chữa khỏi cho dì.” Sở Quốc Thiên cố gắng nhịn nước mắt xuống, lại không thể hiện gì nhìn Dương Nhã Đan rơi vào ngủ mê man, anh sợ nếu mình nói thêm gì nữa, sẽ nhịn không được mà rơi nước mắt.
Lâm Thanh Di nhìn thấy rõ ràng, cô cũng không nhịn được mà chua chua sống mũi, giọng nói khàn khàn: “Sở Quốc Thiên, tình trạng bây giờ của dì Đan là như thế nào?” “Không dễ phán đoán... “Không dễ phán đoán là thế nào? Sở Quốc Thiên, nếu như thân thể của dì Đan quá tệ, nếu không chúng ta nhanh chóng đưa dì ấy về thành phố Hoan Châu chữa trị đi?” Lâm Thanh Di cau mày nói.
Mặc dù Yên Kinh lớn hơn so với Hoan Châu, các phương diện càng hoàn thiện hơn, thế nhưng người nhà họ Dương đã bức ép người ta tới mức này, bọn họ cứ ở lại đây thì sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Sở Quốc Thiên sững sờ, chỉ là không thể phủ nhận, đề nghị này của Lâm Thanh Di đúng là rất có lý. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tru*yện tại ТгuуeлАPР.cом
Chỉ là lúc trước anh cho rằng mình sẽ không về Hoan Châu nhanh như vậy, cho nên sau khi về Yên Kinh, nên đã đuổi máy bay trực thăng về, cho dù bây giờ để họ trở lại đón bọn họ cũng không thể nào nhanh như vậy.
Sau đó, Sở Quốc Thiên lập tức phát tin tức ra ngoài, chờ sau khi sắp xếp xong, anh lập tức nói với Lâm Thanh Di: “Thanh Di, tình trạng thân thể của dì Đan còn tồi tệ hơn cả so với chúng ta nghĩ, mặc dù anh đã khống chế tình trạng của dì không cho nó chuyển biến xấu đi, nhưng bây giờ cũng có thể thay đổi nên để mọi thứ được an toàn, anh phải đi tiệm mua chút thuốc, đề phòng vạn nhất. “Anh đi đi, em ở chỗ này chăm sóc dì Đan là được, chính anh... Chú ý an toàn một chút!” Lâm Thanh Di nghe xong, cẩn thận gật đầu. “Được! Nếu có tình huống khẩn cấp như thế nào thì cứ gọi điện thoại cho anh!” Sở Quốc Thiên nói xong thì lập tức chạy vào nơi xa.
Chỉ là Sở Quốc Thiên đi không lâu, bỗng nhiên có một chiếc siêu xe vững vàng dừng lại dưới gầm cầu vượt, ngay sau đó, một cô gái mặc trang phục màu đen với đôi chân thon dài đi về phía hai người Lâm Thanh Di. “Ô, thật đúng là tình cờ nha, vậy mà ở chỗ này còn có thể gặp bác gái của tôi nữa, ai da, bác gái sao thế? Xem ra là sắp chết rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT