Lão già nhà họ Long trong lòng chán nản, Long Hải Cung sắc mặt trầm xuống, lớn tiếng nói: “Gia chủ, người vì sao phải nhận thua, nhà họ Long chúng ta còn chưa có chết hết, chúng ta tuyệt đối không có nhận thua!” “Chẳng lẽ, chú đã quên tình thế sống chết rồi sao? Nếu chúng ta không nhận thua, chúng ta vẫn có thể thắng được cậu ta hay sao?” Long Quyền Thái bất đắc dĩ nói ra, trong lúc nhất thời phảng phất già nua đi mấy chục tuổi, không còn ý chí chiến đấu nữa. “Nhưng... Chúng ta là xuất thân từ nhà họ Long đời đời giàu có! Chỉ cần chúng ta không sợ chết mà xuất ra sức lực cuối cùng, cho dù sức chiến đấu một mình của thần y Sở cậu ta có mạnh mẽ hơn đi chăng nữa, thì cũng sớm muộn sẽ bị chúng ta tiêu diệt, người... Chẳng lẽ thật sự để nhà họ Long chúng ta sau này trở thành trò cười cho thiên hạ hay sao?” Long Hải Cung không cam tâm.
Ông ta là con trai trưởng đời thứ hai nhà họ Long, là một trong số mấy ông lão có quyền trong cả nhà họ Long, càng là một trong những người được hưởng lợi từ chức gia chủ đời sau nhà họ Long, bất kể là vì tương lai của nhà họ Long hay là tương lai của bản thân, ông ta cũng không thể để nhà họ Long mất mặt như thế được!
Nghe được những lời phấn chấn của Long Hải Cung, một đám con cháu nhà Họ Long nhao nhao quát lớn. “Tôi đồng ý với lời của ông Long Hải Cung nói, gia chủ, chúng ta tử chiến không lui!” “Phải đó gia chủ, nhà họ Long chúng ta thà chết vinh còn hơn sống nhục!” “Chỉ cần người nói một câu thôi, chúng tôi cho dù liều cái mạng này cũng phải gặm được một miếng thịt trên người tên khốn kiếp này!” “Gia chủ...
Nhìn một đám con cháu nhà họ Long bày ra vẻ mặt phẫn nộ, hốc mắt Long Quyền Thái đỏ lên nhưng ông ta cũng không thể trả lời câu hỏi của những người này, bởi vì ông ta thật sự bị thương quá nặng rồi.
Trong mắt của Sở Quốc Thiên, anh thản nhiên nói: “Gia chủ nhà họ Long, xem ra nhà họ Long các ông muốn vi phạm khế ước của chúng ta từ trước sao, điều này khiến cho Sở Quốc Thiên tôi đây rất khó xử đấy.
Đồng tử Long Quyền Thái co rụt lại, ông ta dùng hết khí lực toàn thân để nói: "Sở... Thần y Sở, bọn họ... Bọn họ chỉ là nhất thời xúc động mà thôi, cậu... cậu đừng hiểu lầm... “Nhưng thời gian của tôi rất vội, thật không có công sức đâu mà cứ dây dưa mãi không dứt với các người ở chỗ này, nếu các người không phục thì nhanh động tay đi, Sở Quốc Thiên tôi đây người tới thì tuyệt không từ chối!” Sở Quốc Thiên cười nhạt nói. "Không! Không cần đâu...
Long Quyền Thái muốn nói cái gì nhưng vừa nói ra thì lại không có sức lực. Mà một đám con cháu nhà họ Long cũng không nhịn được nữa, cũng không biết là ai giận dữ rống một tiếng, bọn họ lần nữa nhào về phía Sở Quốc Thiên. Cập nhật nhanh nhất t*rên ТгцyeлАРР.cом
Long Quyền Thái trong lòng đột nhiên chấp nhận số phận, nhắm mắt lại. Gia chủ nhà họ Long... Chết rồi sao! Trong lòng ông ta lúc này vô cùng hối hận, đáng tiếc là trên thế giới này căn bản không có thuốc hối hận. Thân là người lãnh đạo, ông ta đã thấy rõ được sự thật, ông ta biết cho dù là lấy toàn bộ sức lực của nhà họ Long cũng không có khả năng đấu lại được với Thần y Sở. Điều đáng hận chính là đám con cháu nhà họ Long còn chưa lĩnh hội được điểm này, bọn họ cho dù ra tay, cũng chỉ là vô dụng mà thôi.
Đối mặt với một đám con cháu nhà họ Long chen chúc nhau xông đến, Sở Quốc Thiên cũng không có hạ thủ lưu tình, chỉ thấy một khi thân hình anh di chuyển là lập tức sẽ có tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Theo bóng hình không ngừng bay ra ngoài, rất nhanh, số lượng con cháu nhà họ Long còn có thể đứng được chỉ đếm trên đầu ngon tay.
Một lão già nhà họ Long thấy tình thế không ổn rồi, vội vàng chạy về phía Long Quyền Thái đang trọng thương, trị liệu cho ông ta một phen, vội vàng hỏi: “Gia chủ, ông. Ông cảm thấy thế nào rồi?” “Nhanh... Nhanh đi mời lão gia chủ tới đây... Nhanh lên!”
Long Quyền Thái khôi phục một chút sức lực, nghĩ cũng không nghĩ liền nói ra một câu như vậy. Nếu để cho Sở Quốc Thiên đánh tiếp, tương lai của nhà họ Long sẽ thật sự hoàn toàn bị cắt đứt, ông ta tuyệt đối không mong muốn chuyện như vậy!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT