Tôn Thiến đã từng giúp anh n, lại là fans anh.

Thỏ khôn còn không ăn cỏ gần hang đâu, anh đương nhiên sẽ không để Lâm Quán Quán hiểu lầm quan hệ bọn họ.

“Quán Quán, ngày thường cô ấy phối hợp diễn với cỏ tương đối nhiều, chăm sóc cô ấy một chút giúp tôi.”

“Di?” Lâm Quán Quán chớp chớp mắt: “Đừng nói là, bởi vì cô ấy là fans của anh nên cố ý để tôi quan tâm cô ấy đấy nhé.”

“Không phải, cô ấy đã từng giúp tôi rất nhiều.”

Trong lòng Cơ Dã Hỏa có chút hơi áy náy với cô ấy.

Lâm Quán Quán nhướng mày.

Cô biết mà nếu chỉ là fans, thằng nhãi Cơ Dã Hỏa này sao có thể để cô cố ý chiếu cố được, dù sao anh chính là được xưng chồng quốc dân, fans nhiều như vậy, nếu một đám đều phải đặc thù chiếu cố, anh ta không phải sẽ mệt chết sao.

Hai người khe khẽ nói nhỏ, Lâm Quán Quán chú ý tới, sắc mặt Tôn Thiến đối diện càng ảm đạm.

Cô nhìn về phía Cơ Dã Hỏa, lại phát hiện Cơ Dã Hỏa vẫn là một bộ dáng vô tâm vô phế.

Khóe miệng Lâm Quán Quán run rẩy. Cô đánh cược hai xu!

Tình cảm Tôn Thiến này đối với Cơ Dã Hỏa tuyệt đối không chỉ là fans với thần tượng!

Uống rượu trò chuyện vô cùng náo nhiệt, một bữa cơm ăn hơn ba giờ.

Chờ cơm nước xong, đã là tối 10 giờ rưỡi.

Ở đây đều là người trẻ tuổi, tinh thần người trẻ tuổi rất tốt, tinh thần phấn chấn, thấy thế Lí Mưu vén màn, vung bàn tay lên: “Đi, đi tăng hai, Đế Cung!”

“Oa! Thật tốt quá thật tốt quá, từ trước nay tôi chưa được đi nơi xa hoa như vậy đâu.”

“Tôi cũng vậy, thật vui vẻ!”

Lí Mưu cười mắng: “Đợi chút nữa tới Đế Cung, đừng có bày ra vẻ mặt không biết sự đời đấy.”

“Đạo diễn yên tâm, tuyệt đối không để ngài mất mặt!”

“Này còn kém không nhiều lắm!” Lí Mưu kêu mọi người ra cửa, mọi người đều uống xong rượu, ông trực tiếp tìm hai tài xế đưa bọn họ đến Đế Cung.

Đêm lạnh như nước.

Lâm Quán Quán đứng ở cổng lớn suối nước Nhân Gia, nhìn tài xế đến đón mọi người, ánh mắt cô chợt lóe, chạy đến chỗ Tôn Thiến: “Tôn Thiến, em tới ngồi xe chị đi, xe chị ít người.”

Tôn Thiến ngẩn người, sau một lúc lâu, cô cắn môi: “Như vậy có tiện không?”

Đương nhiên tiện.

Vậy phiên chị rôi.

Tôn Thiến ngồi trẽn xe chuyên dụng.

Trên xe, Cơ Dã Hỏa ngòi ghế phụ, Lâm Quán Quán ngồi ở phía sau ghế lái, Giản Ninh ngồi ở dãy ghế sau, lúc Tôn Thiến lên xe, lễ phép cùng mọi người chào hỏi qua, ngồi xuống sau ghế phụ.

Lâm Quán Quán càng có ấn tượng tốt hơn với cô.

Rõ ràng là xuất thân hào môn, lại không có một chút làm giá, đổi với tài xế cùng trự lý đều là thái độ ôn hòa lễ phép, xem ra là cô gái được dạy dỗ vô cùng tốt.

Ngồi gần.

Lâm Quán Quán nhịn không được tinh tế đánh giá cô ấy.

Càng đánh giá liền càng kinh ngạc và vui vẻ.

Phi!

Vạn nhất làm trò xong bị đánh trước mặt Tôn Thiến về sau anh làm sao đối mặt với fans nữa!

Cơ Dã Hỏa giận mà không dám nói gì- Nhìn hai người nói qua lại, Tôn Thiến có chút kinh ngạc, sau khi kinh ngạc qua đi, ánh mắt cô càng ảm đạm.

Thấy thế, Lâm Quán Quán đã trăm phần trăm xác nhận.

Tôn Thiến tuyệt đối thích Cơ Dã Hỏa.

Cô lôi kéo tay Tôn Thiến, nhếch miệng cười, giải thích nói: “Tôn Thiến, chị cùng Cơ Dã Hỏa là bạn bè quen biết nhiều nam, lúc ở chung thường hay như vậy, em ngàn vạn lần đừng hiểu lầm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play