*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Quán Quán nhìn khe hở ngón tay của anh cùng đôi mắt kích động, khóe miệng giật giật: “Cậu che ngón tay kín mít một chút, mức độ đáng tin của câu nói còn cao được một chút đấy.”

Hắc hắc!

Bị phát hiện!

Tiêu Diễn buông tay, nhếch miệng cười: “Hắc hắc! Tiểu Quán Quán, chị muốn có nghe em kiến nghị một câu không.”

“Nói đi!”

“Em cảm tháy chị với anh trai em hoàn toàn chính là lăn lộn mù quáng! Theo em, chỉ cần chị với anh trai ký giấy kết hôn, sau đó đem giấy hôn thú quăng vào mặt Long Ngự Thiên! Em dám cam đoan, anh ta tuyệt đối sẽ không dây dưa chị! Còn có còn có…… Tiểu Quán Quán, em nhắc nhở chị một câu, anh trai em ở Vân Thành rất được hoan nghênh, nếu chị kết hôn với anh trai em, những người phụ nữ kia sẽ hết hy vọng với anh trail”

Tiêu Diễn càng nói càng kích động: “Một cái hành động, chẳng những có thể giải quyết Long Ngự Thiên, còn có thể giải quyết tình địch tiềm tàng, một công đôi việc, thật tốt!

Cho nên chị có phải nên nghiêm túc suy xét một chút không?”

Lâm Quán Quán “Xoát” một cái, ngồi dậy khỏi vòng tay của Tiêu Lăng Dạ.

Cô trừng mắt nhìn Tiêu Diễn, ánh mắt dữ tợn: “Cậu nói cái gì?”

“Kết, kết hôn.”

“Không phải cái này!”

*A2”

Chứ là cái gì? Mắt Tiêu Diễn trợn tròn.

“Cậu vừa rồi nói có rất nhiều phụ nữ thèm muốn Tiêu Lăng Dạt”

“Đúng vậy.”

“Có những ail”

Với vẻ mặt đó, dường như chỉ cần Tiêu Diễn dám nói ra một cái tên, cô cũng dám xông ra cửa tính sổ với người đó.

Tiêu Diễn nổi điên: “Tiểu Quán Quán, chúng ta có thể chú ý trọng điểm một chút được không?”

“Trọng điểm là gì!”

“Cùng kết hôn với anh trai em.”

Nhắc tới chuyện này, Lâm Quán Quán lập tức nản lòng, cô dựa vào trong lòng ngực Tiêu Lăng Dạ và trợn mát: “Mẹ nó! Tiêu Diễn cậu đừng có nói chuyện không đâu nữa, cậu cho rằng muốn kết hôn đơn giản như vậy sao! Anh trai cậu là một người đàn ông tuyệt vời, chị đây nằm mơ cũng muốn đem anh ấy chiếm làm của riêng!”



Người khác không đồng ý cũng không quan trọng.

Đối với Lâm Quán Quán, ngoại trừ Duệ Duệ và Tâm Can, những người khác đều không quan trọng.

Nhất định Tâm Can sẽ đồng ý hai tay hai chân khi cô và Tiêu Lăng Dạ kết hôn nhưng còn Duệ Duê…

Duệ Duệ là người quan trọng nhát trong cuộc đời cô, cô rất muốn Duệ Duệ cởi bỏ khúc mắc với Tiêu Lăng Dạ, lúc đó cô mới có thể an tâm kết hôn cùng Tiêu Lăng Dạ.

Nhắc tới Duệ Duệ, Tiêu Diễn đột nhiên im lặng.

Lần đầu tiên anh thấy một đứa trẻ bướng bỉnh như vậy.

Cậu rõ ràng gọi anh là chú hai, cũng sửa lại xưng hô với A Dận, đồng ý để Tâm Can gọi cậu là anh trai nhưng cậu nhất quyết không chịu tiếp nhận anh trai anh, dù bây giờ anh ấy và Quán Quán sống chung với nhau thì cậu cũng sẽ coi anh ấy như là không khí.

Tất cả những thủ đoạn có thể sử dụng đều đã sử dụng, căn bản là cậu nhóc đó một chút cũng không phản ứng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play