“Anh, sao anh lại để Quán Quán đi rồi! Ngay từ đầu anh đã thích cô ấy rồi thì nên tranh thủ lúc này làm cho cô ấy mềm lòng, sau đó mặt dày mày dạn bám lấy cô ấy. Em nói anh nghe, phụ nữ sợ đàn ông bám lấy lắm. Chỉ cần to gan, tinh tế, da mặt dày thì lâu dần rồi Quán Quán chắc chắn sẽ thích anh thôi.”

Tiêu Lăng Dạ, “Dưa cố hái thì không ngọt”.

(*: Cố cưỡng ép mà làm sẽ không đạt được kết quả như mong muốn) “Vậy anh cứ thế mà từ bỏ à?”

Đương nhiên là không thể nào rồi!

Tiêu Lăng Dạ xuống giường đi giày, từng bước một đi đến trước cửa số sát sàn, kéo rèm cửa ra, ánh nắng từ bên ngoài liền chiếu vào.

Theo cửa sổ sát sàn, anh nhìn thấy bóng lưng Lâm Quán Quán đang ôm Lâm Duệ vội vàng trốn vào tòa biệt thự số 2.

“Anh!”

“Nếu dưa cố hái đã không ngọt, thì…để dưa tự rụng!”

Đoàn phim.

Lâm Quán Quán đến muộn hơn thường lệ, lúc cô đến đoàn phim đã rất đông người rồi.

Đoàn phim bị vây quanh chật như nêm cối, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng la hét của phụ nữ.

Khung cảnh này!

Lâm Quán Quán chen lên trước xem thử, quả nhiên …… bên cạnh đạo diễn, quả đầu tóc xanh chói mắt kia thật khiến người khác không thể không chú ý đến.

Cơ Dã Hỏa mặc đồ hip-hop, hai tay hững hờ đút túi quần, đứng bên cạnh Lý Mưu vừa nói vừa cười. Lý Mưu không mắt đi sự nghiêm túc như mọi ngày, cúi nửa người, khách sáo thái quá.

Bởi vì hôm qua Cơ Dã Hỏa đã đến đây, biết được hôm nay anh ta sẽ vào đoàn để quay phim, đám con gái đều phát điên lên hết.

Diễn viên và nhân viên công tác đều hóa thân thành fans. Có người cầm ảnh, có người cầm album thu thập nhiều năm trước đây của Cơ Dã Hỏa, ai cũng tranh giành nhau xin chữ ký và chụp ảnh cùng anh ta.

“Ahhhhhhh — Chồng tôi đẹp trai quá! Người thật nhìn còn đẹp trai hơn cả trên máy quay!”

“Này này này — Chồng cô cái gì, rõ ràng là chồng tôi!”

*Hơ hơ hơi! Đám yêu tinh mấy cô dạt hết ra, chồng là của mình tôi!

Lâm Quán Quán không hề ngạc nhiên với phản ứng của mọi người chút nào.

Phải biết rằng ban đầu lúc cô gặp Cơ Dã Hỏa lần đầu tiên ở Trung Quốc cũng toàn thân run rầy vì phấn khích giống hệt bọn họ.

Cơ Dã Hỏa đã từng là thần tượng của côi Nhưng mà……

Cũng chỉ là đã từng mà thôi.

Sau khi tiếp xúc trong đoàn phim, những gì anh ta làm đã khiến hào quang thần tượng của mình biến mắt ngay lập tức. Bây giờ, Lâm Quán Quán đã miễn dịch với khuôn mặt của Cơ Dã Hỏa từ lâu rồi.

Kèm theo những tiếng la hét điên cuồng, ngày càng có nhiều người tiến đến trước mặt Cơ Dã Hỏa.

Lý Mưu phải tốn rất nhiều sức lực mới xoa dịu được đám con gái điên cuồng này. Bởi vì thời gian của Cơ Dã Hỏa không nhiều, cho nên Lý Mưu đã điều chỉnh các cảnh quay của anh ta lên đầu để cho phù hợp với thời gian của anh ta.

Mấy ngày nay đều phải quay cảnh của Cơ Dã Hỏa và Lâm Quán Quán.

“Quán Quán, Quán Quán đâu?”

“Ở đây……”

Lâm Quán Quán vắt vả chen qua đám người đông đúc rồi chạy đến bên cạnh Lý Mưu.

Phía sau, Phan Tịnh Vân đang đeo một chiếc mặt heo, nhìn thấy Lâm Quán Quán liền cười lạnh một tiếng, “Một người mới để cho nhiều người tuyến một, còn cả đạo diễn phải chờ. Lâm Quán Quán, cô có công thật đấy nhỉ.”

Lâm Quán Quán không thèm để ý đến cô ta.

Thực tế thì!

Bình thường cô đều là diễn viên đầu tiên vào đoàn, mặc dù hôm nay muộn hơn mọi khi nhưng cũng không đến muộn.

Ai cũng biết Phan Tịnh Vân đang cố tình kiếm chuyện, bởi vậy mọi người đều không quan tâm đến cô ta.

Phan Tịnh Vân đang rất ngứa răng.

Bởi vì mặt của cô ta sưng rất ghê gớm, mấy ngày gần đây đều không có cảnh quay của cô ta, nhưng cô ta nghe nói Cơ Dã Hỏa sẽ đến diễn vai Ninh Dịch thì cả người liền khỏe lên!

Cơ Dã Hỏa là thần tượng của cô ta, mỗi một bộ album của anh ta cô ta đều thu thập, mỗi bộ phim điện ảnh và phim truyền hình mà anh ta diễn cô ta đều xem hết, có thể ở trong cùng một đoàn quay phim cùng Cơ Dã Hỏa là chuyện mà cả đời này cô ta không bao giờ nghĩ đến.

Không dám nghĩ!

Nhưng bây giờ, Cơ Dã Hỏa đến rồi!

Anh ta diễn vai Ninh Dịch!

Ninh Dịch đó!

Nếu như không phải vai diễn Thần Phi của cô bị Lâm Quán Quán cướp mắt thì người diễn cùng với Cơ Dã Hỏa chính là cô rồi.

Đóng vai tình nhân cùng Cơ Dã Hỏa, dựa vào nhân khí của Cơ Dã Hỏa, bắt kể cô diễn tốt hay dở thì đều sẽ xảy ra vô số vấn đề, đến lúc đó cô ta nhất định có thể cọ nhiệt rồi nồi tiếng một phen.

Nhưng mà bây giờ……

Mắt rồi!

Mắt hét rồi!

Mà tắt cả đều là do Lâm Quán Quán!

Ánh mắt Phan Tịnh Vân nhìn Lâm Quán Quán ngày càng nham hiểm, cô ta thề rằng cho dù có thế nào đi nữa cũng sẽ không bỏ qua cho Lâm Quán Quán!

Chớp mắt một cái, Phan Tịnh Vân lùi sau hai bước, rời khỏi đám đông.

Bên ngoài đám đông, Lâm Vi đứng dưới bóng cây, trợ lý Tiểu Thiền đang nhẹ nhàng quạt cho cô, Phan Tịnh Vân sải bước đi đến.

“Chị Vi “ÙmP Lâm Vi cực kỳ biết cách sử dụng ưu thế của mình, cô mặc một chiếc váy màu trắng, trang điểm thanh nhã, trong sáng như một đóa bách họp tỉnh khiết.

Cô ta thấy Cơ Dã Hỏa trong đám đông, vẻ mặt ngưỡng mộ nói: “Nhân khí của Cơ Dã Hỏa cao thật.”

“Đúng vậy, Cơ Dã Hỏa là thần tượng quốc dân mà. Các cô gái nhỏ từ 10 tuổi, các cô lớn từ 50-60 tuổi trong nước, chỉ cần là nữ thì chẳng có ai là không thích anh ta cả.”

“Đáng tiếc ……

“Đáng tiếc cái gì?”

Lâm Vi thở dài thu lại ánh mắt, kéo lấy tay Phan Tịnh Vân, “Vốn dĩ là em đóng cặp với anh ta mà.”

Phan Tịnh Vân hận đến nghiền răng nghiền lợi.

*Nói ra thì là do chị có lỗi với em, chị không nên nói chuyện casting cho em biết……Nếu chị không nói gì thì sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy, mặt của em……cũng sẽ không bị đánh thành ra thế này.”

“Chị Vi, chị đừng nói nữa! Em biết chị cũng là vì muốn tốt cho em, hơn nữa, nếu không phải là nhờ chị thì em cũng chẳng biết sao lại mất vai nữa.” Phan Tịnh Vân cay đắng nói, “Em cũng coi như là thấy rõ rồi, quan hệ giữa Lâm Quán Quán và đạo diễn tuyệt đối không bình thường……: Lâm Vi giật mình, vội vàng che miệng lại, “Tịnh Vân, em đừng có nói bừa.”

“Em không nói bừa!” Tịnh Vân rút tay về, nghiến răng tức tối nói. “Nếu Lý Mưu không cùng hội với Lâm Quán Quán thì làm sao mà anh ta có thể cố ý để cho Lâm Quán Quán tát em nhiều như vậy được? Rõ ràng là anh ta trút giận cho Lâm Quán Quán mà! Uổng cho em còn nghĩ rằng Lý Mưu là một đạo diễn thanh liêm trong giới, toàn là giả tạo, dối trái Càng đáng ghét hơn là Lâm Quán Quán, cô ta cướp đi bao nhiêu thứ của em, em nhất định phải khiến cho cô ta mãi mãi không có chỗ để trở mình!”

“Tinh Vân, em muốn làm thế nào?”

“Em, em vẫn chưa nghĩ xong.”

Đồ ngul Có tí việc mà cũng làm không xong!

Lâm Vi ghét thầm trong lòng, ngoài mặt lại tỏ vẻ ngập ngừng rồi thôi.

“Chị Vi, có phải chị có cách gì không?”

“Chị thì có cách gì được, em đừng nhìn chị như vậy…… haiz, thôi bỏ đi, niệm tình bạn giữa hai chúng ta chị khuyên em một câu, em đấu không lại Lâm Quán Quán đâu, chúng ta vẫn là nên đóng phim cho tốt đi, đừng có đắc tội với cô ta nữa.”

“Nằm mo, trong cái giới này có em thì không có cô ta, mà có cô ta thì không có eml”

“Em đấy, sao lại cứng đầu như vậy chứ!” Lâm Vi chớp mắt một cái, nhẹ giọng nói, “Hôm qua em lấy cớ quay phim đánh cô ta là đã thể hiện quá rõ ràng rồi, lúc quay thì những người quay phim cứ luôn chau mày đấy.”

Những người quay phim?

Mắt Phan Tịnh Vân đột nhiên lóe sáng.

Cô ta đã nghĩ ra cách để Lâm Quán Quán không thể sống trong giới giải trí nữa rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play