*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Quán Quán suýt nữa ngã.

Cô dừng lại, vô cùng nghỉ hoặc, “Những lời vừa rồi, thật sự anh em nói à?”

“Hehe, không hồ là Tiểu Quán Quán, hiểu rõ anh trai thật.

Khụ khụ … Anh em chỉ nói mấy ngày nay chị cẩn thận cân nhắc đi, phần còn lại là em tự thêm… “

Bảo saol Lâm Quán Quán trừng mắt nhìn Tiêu Diễn, “Đi đi, đừng làm thêm hỗn loạn.”

“Làm sao có thể gọi hỗn loạn, Tiểu Quán Quán, chớp mắt nay đã là ngày thứ năm rồi, chỉ còn lại hai ngày, hai ngày mà thôi. bốn mươi tám giờ, vù vù liền trôi qua, cho nên chị nhất định phải nghiêm túc mà xem xét.”

Có thể đừng nhắc tới thời gian còn lại không!

Lâm Quán Quán muốn nôn ra máu.

“Tiểu Quán Quán, cân nhắc kỹ càng đi ~” Ở ngã ba, Tiêu Diễn vẫy tay với Lâm Quán Quán, “Em rất mong chờ ngày chị trở thành chị dâu của em ~”

Hừ!

Tiêu Lăng Dạ nói đúng, Tiêu Diễn này thực sự điềm tĩnh!

Tại sao hắn tin rằng cô sẽ đồng ý!

Chết tiệt!

Thật phiền phức!

Đưa Duệ Duệ và Tâm Can đi, Lâm Quán Quán vội vã đi quay phim.

Cảnh của Lâm Quán Quán và Cơ Dã Hỏa đã được quay xong, những cảnh còn lại của cô là trong cung.

Bởi vì bộ phim này là một bộ phim truyền hình cung đấu, hầu hết các cảnh tiếp theo của cô là với đối thủ nữ phụ Lâm Ví.

Sau khi Bạch Ngưng Sương vào cung, người đầu tiên trả thù là Uyển Phi.

Cha của Uyễn Phi đã phá hủy gia tộc của cô.

Nhưng vì Uyển Phi vào cung, gia tộc của Uyễển Phi từng bước thăng hoa.

Bạch tộc tro cốt chưa lạnh, nhưng gia tộc Tô bọn họ đã bình chân như vại!

Thật chịu không nỗi.

Sau khi Bạch Ngưng Sương vào cung, lập tức được hoàng thượng sủng ái, hoàng thượng cưng chiều nữ nhân khuynh quốc khuynh thành này đến tận xương tủy.

Cô được phong là Thần Phi.

Và hoàng đế cũng ra lệnh cho người xây dựng Thần Cung.

Thần Cung!

Ngay khi biết tin, các cung nữ trong hậu cung đều biến sắc mặt.

Thần Phil Thần Cung!

Phụng Tê Thần Cung!

Phụng!

Đây là danh dự chỉ hoàng hậu mới có.

Khi các phi tần nghe tin, một số chờ xem trò hay, một số hả hê, một số bình tĩnh, một số thì tức giận và ghen tị.



Vì nàng là hoàng hậu, là mẹ của một đất nước!

Nàng không thể hành động như những thê thiếp ghen tị nũng nịu với hoàng đế, cũng không thể giống hồ ly tinh câu dẫn quyến rũ hoàng thượng.

Nàng phải duy trì phẩm giá mà một hoàng hậu cần phải có.

Vì vậy, nàng không quan tâm hôm nay hoàng đề sủng ái ai, ngày mai sẽ sủng ái ai.

Cho đến khi quyền lợi của con trai nàng bị đe dọa.

Hoàng hậu có hai con trai.

Con trai cả của hoàng hậu qua đời trong vòng hai năm sau khi sinh, nàng vẫn còn một con trai.

Theo sự phân chia của dàn thê thiếp, con trai nàng nên được lập làm thái tử.

Tuy nhiên!

Tuy nhiên, hoàng đế từ chối phong cho con trai nàng trở thành thái tử.

Hoàng đề đối với Tô Uyễn … tức là Uyển Phi sau khi vào cung hết mực sủng ái nàng, sau 12 năm ở trong cung, Uyễn Phi đã hạ sinh một đứa con gái cho hoàng thượng, sau còn sinh ra một cặp rồng phượng..

Hoàng đề từ chối phong con trai nàng làm thái tử với lý do con trai nàng trình độ tầm thường, nhưng nhiều lần khen ngợi con trai của Uyển Phi trong triều.

Hành vi này đã mang lại cho hoàng hậu một cảm giác khủng hoảng lớn.

Vì con trai, nàng dần dần hắc hóa, đã làm rất nhiều điều bắt lợi cho Uyển Phi.

Cảnh hôm nay là phản ứng của Hoàng Linh khi biết rằng hoàng đề đã sắc phong Thần phi và muốn xây dựng Cung điện.

… Trong cung điện Côn Ninh.

Khi biết tin hoàng đế chuẩn bị xây cung điện, hoàng hậu vô cùng sửng sốt, sau đó cười khẽ.



“Hoàng thượng …” hoàng hậu đặt chén trà xuống, lạnh lùng nói: “Nhiều năm như vậy, phi tần sủng ái nhiều như vậy, nhưng bổn cung vẫn là hoàng hậu, không ai có thể lay chuyển!

“Nương nương nói phải “

Hoàng hậu cười lạnh:” Cũng hay, cũng hay, bổn cung muốn nhìn xem có Thần Phi, tiện nhân Uyễn Phi kia, còn đắc ý đến bao giờ?I”

“Cắt”

Lí Mưu rất hài lòng, “Rất tốt! Cảm xúc rất đúng chỗ! Kết thúc! “

” Cảm ơn đạo diễn. “

Hoàng Linh mỉm cười, đến chỗ Lâm Quán Quán,” Xem thấy được không? “

Lâm Quán Quán ngưỡng mộ.

Vừa rồi cô không có cảnh diễn, nên đứng sau màn hình cùng với đạo diễn, xem màn trình diễn của Hoàng Linh.

Cô phải thừa nhận rằng kỹ năng diễn xuất của Hoàng Linh thật sự rất tốt, cho dù đó là động tác hay ánh mắt, tất cả đều đúng lúc.

Đem một nữ nhân yêu nhưng không đạt được, có một trái tìm mạnh mẽ diễn xuất một cách sinh động.

Điều đáng tiếc duy nhất là cô ấy đã ngoài ba mươi tuổi.

Vòng tròn này quá bắt công, nhất là đối với nữ diễn viên, nó giống như thời kỳ nở hoa, thời gian nở rộ chỉ vài năm, nếu không nắm bắt những năm tháng ấy để nỗi tiếng, thì sẽ vô cùng khó khăn.

Xét cho cùng, hai mươi tuổi diễn xuất tuổi đôi mươi có thể nói là diễn chân chính, đến tuổi ba mươi, bồn mươi rồi vào vai thiếu nữ đôi mươi thì sẽ bị nghỉ ngờ là giả tạo.

Lâm Quán Quán trong tâm thở dài, “Chị Hoàng Linh, chị diễn hay quá!”

Hoàng Linh liếc nhìn Lâm Vi đang quay phim, cười nói: “Dù diễn xuất tốt đến đâu, thì có ích lợi gì? Không phải là làm cho các nữ diễn viên trẻ có lợi thế sao?”

Lâm Vi không có lợi thế nào khác hơn là trẻ hơn cô ấy., nhưng người ta là nữ số một, còn cô ta chỉ có thể đóng vai phụ một nữ nhân xấu xa.

“Đừng nói thế. Con mắt của khán giả rất nhạy bén. Em tin rằng khi bộ phim này được phát sóng, sự nghiệp của chị sẽ đạt đến một đỉnh cao mới.”

Hoàng Linh cười, “Vậy thì phải nhờ lời của em rồi!”

“Chắc chắn rồi. “

Hoàng Linh đã quen với việc xã giao, chẳng máy chốc cô sẽ không để chuyện vừa rồi vào trong lòng, trong giờ giải lao, cô cùng Lâm Quán Quán nói chuyện, “Không biết tại sao, chị có một cảm giác nhân duyên với em, lần đầu tiên nhìn thấy em đã rất thích, không giống như Lâm Vi danh tiếng tốt như vậy, nhưng chị lại không thân quen nủi. “

Lâm Quán Quán cười cười, không nói gì.

“Đùa! Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, Lâm Vi kia tới rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play