Tuy nhiên.

Rất nhanh Lâm Quán Quán liền cười không ra tiêng.

Mười giờ sáng, điện thoại của gia đình đột nhiên đồ chuông.

Lúc nhận được điện thoại, Lâm Quán Quán còn có chút kinh ngạc, bởi vì tuy răng bên này căn hộ có điện thoại bàn, nhưng tân suất sử dụng rất thấp, người khác có việc muốn liên lạc, đều là trực tiếp gọi vào điện thoại di động.

Điện thoại được Tâm Can bắt máy.

“Alo?”

Bên kia điện thoại, người kia không biết nói gì, Tâm Can có chút sững sờ.

Lâm Quán Quán thuận miệng hỏi, “Ai vậy?”

“Bà nội!”

Lâm Quán Quán sửng sốt, ngay sau đó liền nhìn thấy Tâm can đưa điện thoại tới, “Bà nội nói tìm mẹ.”

HE Khương Ninh tìm cô?

Lâm Quán Quán nhíu mày. ngôn tình ngược

Mỗi lần Khương Ninh tìm cô chắc chắn không có việc gì tốt.

Nhìn bộ dạng Tâm Can rối rắm, Lâm Quán Quán thở dài, rốt cuộc không nói gì trước mặt Tâm Can, cô đi tới trước mặt Tâm Can, nhận điện thoại từ trong tay cô bé.

“Alo2”

“Cô Lâm!”

Lâm Quán Quán yên lặng nhìn chiếc nhẫn kim cương trên ngón đeo nhẫn, nhịn xuống không chấp nhất ván đề xưng hô với bà ây, “Có việc gì sao?”

Bất ngờ.

Không giống như bình thường, giọng nói của Khương Ninh vô cùng bình tĩnh, “Cô Lâm! Tôi và ông cụ đã nửa năm chưa gặp Tâm Can] Cho dù quan hệ của người lớn như thế nào, cũng không thê ảnh hưởng đến con trẻ… cô Lâm nghĩ sao?”

Lâm Quán Quán nhíu mày, “Tôi không có ngăn cản Tâm Can đi thăm các người.”

“co Thanh âm Khương Ninh dừng lại một chút, chốc lát mới tiếp tục nói, “Cho dù cô không có ngăn cản, nhưng chúng ta nháo thành như vậy… Tâm Can kẹp ở giữa trong lòng. nhất định không dê chịu, trên thực tê, sở dĩ Tâm Can nửa năm không trở về nhà cũ, cũng là do con bé lựa chọn! Con bé ở giữa cô và tôi, đã chọn cô! Tâm Can là một đứa trẻ ngoan, tôi một tay lớn chăm con bé lớn, tôi hiểu con bé.

Con bé không đến gặp tôi, vì con bé không muốn làm cồ buồn.”

“c8 Mây tháng gân đây bận rộn quay phim, Lâm Quán Quán đúng là chưa từng chú ý qua Tâm Can chưa từng trở về nhà cũ.

Điểm này, cô hiếm khi đồng ý với ý nghĩ của Khương Ninh.

Chuyện của người lớn không liên quan gì đến đứa bé.

Khương Ninh một tay chăm Tâm Can lớn là sự thật, cô cũng không muôn để cho Tâm Can bởi vì cô mà không lui tới với Khương Ninh.

Suy nghĩ một chút, Lâm Quán Quán mới nói, “Hồm nay chủ nhật, chút nữa tôi sẽ để Tiêu Diễn đưa Tâm Can trở) về nhà cũ.

Trong phòng khách.

Mọi người đêu nín thở ngưng thân, nghe Lâm Quán Quán nỗi, nghe được Lâm Quán Quán muốn để Tiêu Diễn dẫn cô,bé về nhà cũ, Tâm Can nhất thời khẩn trương, cô bé gắt gao túm lấy làn váy của Lâm Quán Quán, không ngừng lắc đầu với cô.

Mặc dù cô bé nhớ bà nội của mình.

Nhưng…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play