- Vậy các vị đi theo ta, ta sẽ dẫn các vị đi. Nơi đó cũng không xa nơi này lắm.- Nói rồi Lam Thần quay lưng đi.
- “Có tin nổi thiếu niên này không? Hắn quá bí ấn. Ca thấy thế nào?”- Đỗ Cửu hỏi Thương Bát.
- “Có thể tin được. Hành động của hắn có vẻ không uy hiếp gì đến chúng ta.”- Thương Bát nhìn theo nói lại.
- “Các vị yên tâm, hắn sẽ không làm gì đâu, nếu có ta sẽ trừ khử hắn bằng cây bổng này. Hắn ta mới độ kiếp nên khí lực khá yếu. Không đánh nổi chúng ta đâu.”- An Kim cầm chắc bổng nói.
- “ Ta tin hắn không có ác ý. Nếu không hẳn hắn đã bỏ mặc chúng ta cho bị Ngân Nguyệt Lang tộc đàn giết rồi.”- An Minh nói nhỏ.- “ Thôi đi không mất dấu hắn”
Nói rồi, vác theo bọc hàng chạy theo Lam Thần. Thương Bát nhìn Đỗ Cửu rồi đi theo. Đỗ Cửu thở dài than:
- Tiếc mấy con ngựa chạy rồi. May hàng hóa quan trọng để hết trong túi trữ vật. Nếu không cũng mất tích.
Đi một lúc, quả nhiên có động quật. Thương Bát cùng Lam Thần vào kiểm tra thì thấy có đầu Dã Trư cấp 0 ở trong nên thịt luôn nó. Đoàn người ngồi xuống nghỉ ngơi rồi giới thiệu:
- Ta là Độc Cô Cửu Kiếp, tán tu.
- An Minh, đại tiêu đầu An Hải thương hội
- An Kim, bảo tiêu
- An Hùng, trận pháp chiến đấu sư.
- An Huyền Linh, võ giả
- Thương Bát, thương nhân
- Đỗ Cửu, thương nhân
- Cửu Kiếp tiểu huynh đệ, vừa nãy đánh với Lang Vương ngươi dùng chiêu gì mà tránh khỏi nó được thế- An Kim hỏi dồn dập
- À chút tiểu xảo thôi. Mà sao các vị lại bị Ngân Nguyệt Lang tấn công vậy?- Lam Thần hỏi.
- Chả là chúng ta đang di chuyển, thì đụng phải 3 con Ngân Nguyệt Lang con non, có người trong chúng ta giật mình đã tấn công chết bọn chúng. Sau đó tầm một lúc thì chúng ta bị lũ sói tấn công liên hồi như ngươi thấy.-An Minh thở dài nói ra.
- Vậy chắc các vị tấn công phải con của Ngân Nguyệt Lang Vương nên nó mới dẫn
cả tộc đàn đi trả thù.- Lam Thần thở dài nói- Nhân tiện các vị đang đi đâu vậy?
- Chúng ta đi Tân Dã thành để giao một tín vật cho thành chủ.- An Huyền Linh nói- Mà sao Cửu Kiếp huynh lại đeo mặt nạ.
- À là việc riêng của ta thôi. Các vị tối rồi, nhân đây có Dã Trư chúng ta nướng nó lên ăn đi.- Lam Thần quay sang mổ thịt Dã Trư, thành thạo làm sạch, xát gia vị. Một lúc sau lên đem xiên que nướng. .
Kiếm Hiệp Hay- Đợi lúc nữa là có thịt ăn, phiền nhờ hai vị lão giả hộ pháp, ta cần củng cố cảnh giới.- Nói xong liền khoanh chân, nhập định.
- Được.- Thương Bát gật đầu.
Lúc này Lam Thần đã vào không gian hệ thống, xem xét trong thương thành. Xem một lúc, Lam Thần cuối cùng cũng tìm thấy vật vừa ý
Sharingan 1 câu ngọc:5000 vàng Mỗi lần nâng câu ngọc tốn 1000 vàng
Theo Lam Thần nhớ thì Tả Luân Nhãn hay Sharingan là một đồng thuật tự động bộc phát ở một số ít thành viên chọn lọc trong bộ tộc Uchiha. Tả Luân Nhãn được cho là thừa kế từ Luân Hồi Nhãn (Otsutsuki Hagoromo - Rinnegan truyền lại cho con trai ông là Otsutsuki Indra – Sharingan) nhưng cho người dùng những khả năng và nội nhãn khác. Tả Luân Nhãn không tự động xuất hiện từ khi mới sinh; thay vào đó, nó sẽ thường xuất hiện khi người đó ở trong tình huống đe dọa tính mạng, khi đó sức mạnh của Tả Luân Nhãn có thể cứu sống họ. Sau sự xuất hiện đầu tiên, người dùng có thể khai mở Tả Luân Nhãn bất cứ khi nào họ muốn. Sức mạnh của Tả Luân Nhãn được quyết định bằng số câu ngọc trong mắt, với số lượng tối đa là 3 ở mỗi con. Con mắt bá đạo này còn có thể tiến hóa lên thànhVạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn hay Mangekyou Sharingan cực kì bá. Chưa hết, con mắt này còn được sở hữu bởi những tuyệt đỉnh nhân vật như Uchiha Sasuke, Uchiha Itachi, Hatake Kakashi, Uchiha Obito và Uchiha Madara. Lam Thần quyết định mua luôn.
- Đinh! Chúc mừng kí chủ nhận Nhất Câu Ngọc Sharingan!
- Nâng lên Tam Câu Ngọc!
- Đinh! Khấu trừ 2000 vàng, kí chủ đạt được Tam Câu Ngọc Sharingan
- Haizzz, Mới đó đã mất 7000 vàng, còn 5000 vàng biết làm gì đây.
- Đinh! Gợi ý kí chủ: Nâng cấp công pháp
Thôn Thiên Địa Quyết Tầng 2: 2500 vàng
Diệt Thiên quyết Tầng 2: 2500 vàng
- Chơi lớn nâng hết.- Lam Thần đắng lòng nói
- Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra tầng 2 của Thôn Thiên Địa Quyết.
- Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra tầng 2 của Diệt Thiên Quyết.
Thôn Thiên Địa Quyết (Thần cấp???)
Sinh ra để thôn thiên thực địa nuốt chửng vạn vật.
Tầng 1: hấp thu linh khí trời đất, võ kĩ: Thôn
Tầng 2: hấp thụ áp lực cảnh giới, võ kĩ: Thực
Tầng 3:????
Tầng 4:????
Tầng 5:????
Tầng 6:????
Tầng 7:????
Tầng 8:????
Tầng 9:????
Võ kỹ: Thực
Cắn nuốt được hết thảy vết thương cùng lời nguyền không gây chết người, hao tổn linh lực.
Thời gian hồi 15 phút
Diệt Thiên quyết (Viễn cổ công pháp,???)
Tầng 1: Hấp thụ tử khí trong thiên địa. Võ kỹ: Ẩn ảnh
Tầng 2: Tăng 2% khả năng hấp thụ. Nội tại: Thái Dương hấp thụ
Tầng 3:????
Tầng 4:????
Tầng 5:????
Tầng 6:????
Tầng 7:????
Tầng 8:????
Tầng 9:????
Tầng 10:????
Tầng 11:????
Tầng 12:????
Thái Dương hấp thụ
Lợi dụng chí dương chân hỏa của Thái Dương, tôi luyện thể chất cùng thần hồn, giúp tăng kháng Hỏa nguyên. Có khả năng phục hồi linh lực thông qua ánh mặt trời
- TUYỆT VỜI!- Lam Thần phấn khích tí nữa nhảy dựng lên.- Không uổng bổn đại gia nâng cấp, có hai tuyệt chiêu chuyên phụ trợ vừa vặn khắc phục khả năng luân hồi chiến của Lam Thần.
Lam Thần mởi mắt ra, quan sat xung quanh một lúc, thấy mọi người đang bắt đầu làm việc riêng không chú ý đến món heo quay nguyên con. Trong khi đó con heo bắt đầu bị đen. Lam Thần vội đứng dậy, nhấc con heo ra, phàn nàn:
- Món ăn sắp cháy, các vị không để ý sao.
- A, Cửu Kiếp! Xin lỗi cơ bản chúng ta chưa nấu ăn bao giờ nên không ai biết cả.- An Minh xoa xoa đầu nói.
- Ngươi củng cố cảnh giới xong?- An Huyền Linh hỏi.
- Đúng! A, Huyền Linh muội đang chơi đàn à, ta mượn có được không?- Lam Thần nói
- Cửu Kiếp huynh biết chơi?- Huyền Linh hỏi dò
- Ta chỉ biết chút chút.- Lam Thần nói, tiếp lấy cây đàn,nghĩ nghĩ một chút nói, rồi nhìn xuống cây đàn
Ngọc Cầm
Làm từ ngọc thạch ngàn năm, giúp an ổn thần trí
- Các vị thử nghe bài hát do tai hạ sáng tác. Bài này tên Cô Độc Vương
Tiếng nhạc vang lên từ trong hang động, âm thanh du dương lúc trầm lúc bổng.
Nửa đời sầu nửa đời âu
Gập ghềnh mưa gió nửa đời người
Chợt nhận ra tuyết rơi bên khung cửa sổ
Lệ ta rơi lòng ta đau thừa cô đơn quá dư u sầu
Tìm men say chỉ mong sẽ yên lòng hơn
Mình tôi lê bước lạc vào giấc mơ hão huyền
Mà đâu biết em phũ phàng
Thiên Sơn đất trời ngàn bình
Rượu đựng nào vơi tổn thương bấy lâu
Nguyện thân trai một đời bóng cô góc trời
Mờ xa gió mưa chẳng màng
Thôi kiếp này chọn một mình
Giọt lệ ta chẳng phải rơi một lần.
Đây là bài mà Lam Thần thích nhất trong kiếp trước, hắn học thuộc luôn bài này. Giờ đây nơi dị giới, cô đơn không một người bằng hữu, hắn lại nhớ đến bài này. Tức cảnh sinh tình mượn một bài hát gửi gắm nỗi lòng của bản thân.
Khi bài hát kết thúc, bỗng nhiên có tiếng vỗ tay, Lam Thần đang hìm vào cảm xúc(tự nhận) giật mình nhìn sang. Thì ra là An Minh cùng hai vị lão giả vỗ tay:
- Cửu Kiếp tiểu huynh đệ! Bài hát này thực hay. Cái tên cũng thực bá khí.Xin hỏi ngươi học đàn ở đâu vậy?- An Minh hỏi.
- Đúng thực rất hay.- Thương Bát nhàn nhạt đáp
- À! Ta tự học. Vốn là tán tu nên đơn thân một mình cũng buồn. Thế nên ta học chút cầm kỹ giải sầu thôi.- Lam Thần nói, đưa lại cây cầm cho Huyền Linh
- Vậy phụ mẫu của huynh đâu?- Huyền Linh nói.
- Ta không biết!- Lam Thần lắc đầu nói.
- Vậy ra Cửu Kiếp huynh mồ côi.- An Kim nói
- Trưởng lão, thịt đã chế biến xong.- An Hùng mang con heo( đã qua xử lý) tới
- Vậy mọi người dùng bữa thôi. Thương Bát cười lớn, nói