Ba ngày sau khi Thân Công Báo gặp mặt Tô Đát, trở thành Đại quốc sư của Thương triều, được Đế Tân tôn sùng là Tòa Thượng Tân.
Không thể không nói, đúng là Thân Công Báo có chút bản lĩnh, hắn vì Đế Tân cởi bỏ không ít nghi hoặc.
Hôm nay Đế Tân vui vẻ, vì thế mở đại tiệc.
Vẻ mặt Tô Đát lại thêm ưu sầu, Đế Tân tuyệt đối là đế vương thích tiệc tùng nhất trong lịch sử, nhưng cũng là đế vương có thanh danh thối.
Nói thật, nếu có thể, Tô Đát thật sự muốn cả đời Đế Tân cũng không mở tiệc.
Tô Đát làm sủng phi của Đế Tân, đương nhiên cũng bị đưa tới trước mặt mọi người.
Đây là lần đầu tiên các đại thần nhìn thấy Tô Đát, bọn họ cũng đều biết nữ nhi Tô Hộ rất xinh đẹp, nhưng lại chưa bao giờ gặp.

Hiện giờ vừa thấy, bọn họ đã hiểu vì sao Đại vương khăng khăng muốn mang Tô Đát về cung.
Quả nhiên là mỹ nhân khó gặp, chỉ là cái nhăn mày, cũng đẹp.
“Đại vương, trường hợp như vậy, thiếp thân tham dự chỉ sợ có chút không ổn.”
Tô Đát cũng không muốn xuất hiện trước mặt người khác, thậm chí nàng càng muốn điệu thấp, như vậy có lẽ vận số của nhà Ân còn có thể kéo dài thêm một khắc.
“Không có gì không ổn, mỹ nhân là thê tử của cô, hiện giờ cô muốn mở tiệc chiêu đãi quần thần, đương nhiên mỹ nhân không thể không tham gia.”
Đế Tân không cảm thấy có vấn đề gì, nếu không phải Tỷ Can hoàng thúc ngăn cản, khả năng hắn đã sớm lập Tô Đát làm Vương Hậu.
Làm thúc thúc của Đế Tân, Tỷ Can thật là rầu thúi ruột.
Tuy rằng cháu trai Đế Tân này có năng lực, nhưng tính tình nóng nảy, có một số việc luôn thiếu sự suy xét, hắn không thể không nhìn chằm chằm nhiều hơn một chút.
Nếu không phải Tử Diễn không thích làm Đại vương, có lẽ Đế Tân cũng sẽ không tiếp nhận chức vị này.
So với làm Đại vương, Tử Diễn càng thích làm một du sĩ hơn.
“Yên tâm đi, không có gì không ổn, Tỷ Can hoàng thúc cũng chưa nói gì, hơn nữa lần trước mỹ nhân nàng đưa đồ cho Tỷ Can hoàng thúc, Tỷ Can hoàng thúc cảm thấy rất hứng thú, cũng nghĩ muốn thảo luận với nàng một chút.”
Lời này Đế Tân nói không tồi, nếu không phải Tỷ Can không tiện lén gặp mặt Tô Đát, có lẽ hắn đã sớm tới tìm Tô Đát.
Tuy nói dựa theo quan hệ bối phận, Tô Đát cũng nên giống Đế Tân gọi hắn một tiếng hoàng thúc, nhưng nhà bọn họ lại không phải nhà người thường, vẫn phải giữ quy củ lễ chế của tổ tông.
“Phải không? Tỷ Can hoàng thúc thích là tốt rồi, ta còn sợ hoàng thúc chướng mắt ý tưởng ấu trĩ không thành thục của ta.”
Ngược lại Tô Đát cũng khiêm tốn, rốt cuộc nàng không hiểu biết việc đồng áng, nàng cho Tỷ Can vài thứ kia, cũng là dựa vào ký ức đem mấy kiến thức hiện đại trở thành của mình, căn bản không tính là ý tưởng của nàng.
“Tỷ Can hoàng thúc nghiên cứu rất lâu, bởi vì chuyện này, hiện tại Tỷ Can hoàng thúc cũng rất ít nói ta.”
Đế Tân cảm thấy mình có thể là Đại vương thê thảm nhất, đã lớn như vậy, còn thường xuyên bị thúc thúc mình giáo huấn.
“Tỷ Can hoàng thúc cũng vì tốt cho ngài, Đại vương không cần tức giận Tỷ Can hoàng thúc mới đúng.”

Tô Đát ôn thanh khuyên nhủ, nàng không nghĩ để Tỷ Can thật sự chết tâm.
“Cô biết, Tỷ Can hoàng thúc vì cô tốn không ít tâm sức.”
Đế Tân gật đầu, Tỷ Can hoàng thúc cũng quan tâm hắn giống như phụ vương, khi còn bé hắn và Tử Diễn được Tỷ Can hoàng thúc chăm sóc, bởi vậy tuy rằng ngoài miệng hắn nói Tỷ Can hoàng thúc luôn giáo huấn hắn, trong lòng vẫn rất thân thiết.
Tô Đát thấy Đế Tân nói như vậy, cũng không nói nhiều.
Sau khi ngồi xuống, các đại thần nhìn sắc mặt Đế Tân, sợ hãi bản thân có động tác nào không đúng, chọc Đại vương không vui.
Tổ chức đại tiệc cần phải vui vẻ, Đế Tân tuyệt đối không cho phép không khí lạnh lẽo này làm mất hứng.
“Mọi người không cần khách khí, hôm nay mọi người chỉ cần thoải mái ăn uống.

Không cần để ý cô.”
Đế Tân nâng chén, “Đại quốc sư, cô kính ngươi một ly.”
Thân Công Báo cũng không khách khí với Đế Tân, trực tiếp cạn ly với Đế Tân.
Các đại thần nhìn Đại vương là thật sự vui vẻ, cũng có chút thả lỏng, thậm chí người có lá gan lớn một chút đã mở miệng.
“Đại vương, tiểu nữ ca vũ khá tốt, không bằng hôm nay để cho tiểu nữ múa một khúc trợ hứng cho mọi người?”
Người này đương nhiên không chỉ đơn giản để nữ nhi khiêu vũ, hắn càng muốn để Đế Tân nhìn thấy nữ nhi, nạp nữ nhi làm phi, như vậy địa vị một nhà bọn họ mới có thể lên cao không ít.
“Tốt, vậy múa một khúc.”
Đế Tân uống cạn rượu trong ly, hắn là trường phái vừa uống rượu là đặc biệt dễ nói chuyện, hiện giờ nghe thấy có người muốn khiêu vũ trợ hứng, vậy càng vui vẻ.
“Nếu múa tốt, sẽ có thưởng lớn.”
Tô Đát ở một bên nhìn Đế Tân mặt đã có chút đỏ, có chút không biết nói gì, người này căn bản là không thể uống a, mới uống một ly, đã đỏ hết mặt.
“Mỹ nhân, sao nàng không ăn a? Có phải đồ ăn không khẩu vị hay không?”
Đế Tân uống say, còn không quên quan tâm Tô Đát ở bên cạnh, thấy nàng không ăn gì nhiều, cho rằng nàng không thích.
“Không có, thiếp thân rất thích.”
Tô Đát lắc đầu, nàng cũng không kén ăn, chỉ là đế vương ở bên cạnh một thân mùi rượu, làm nàng có chút ăn không vào.
Không biết vì sao, từ nhỏ Tô Đát đã không thích mùi rượu, nếu ngửi nhiều còn sẽ buồn nôn.
Có đôi khi người nhà sẽ trêu ghẹo nàng, nói đời trước nàng là tửu quỷ, bởi vậy một đời này mới không thể ngửi mùi rượu.
“Thiếp thân có chút mệt mỏi, Đại vương, thiếp thân về trước nghỉ ngơi được không?”
Tô Đát lại ngồi thêm chốc lát, lúc này mới mở miệng nói.
Nếu hiện tại nàng còn không đi, chỉ sợ trong chốc lát thật sự sẽ nôn ra, hơn nữa hiện tại căn bản Đế Tân không cần nàng, xem tiểu cô nương nhà người ta biểu diễn rất nghiêm túc, giống như hận không thể lập tức phong hào nạp vào cung.
“Lúc này mới được một lát, sao mỹ nhân đã mệt mỏi, có phải không thích cô nhìn người khác hay không, cô không nhìn nữa được không?”
Đế Tân cảm thấy Tô Đát đang lấy cớ mà thôi, khẳng định là nàng không thích mình nhìn những nữ nhi đó của đại thần, mới nói bản thân không thoải mái.
“Mỹ nhân đừng nóng giận, cô thề, cô chỉ thích một mình mỹ nhân.”
Đế Tân thấp giọng dỗ dành Tô Đát, hắn thật sự muốn Tô Đát ở cùng hắn thêm chốc lát.
“Đại vương, thiếp thân không phải người keo kiệt như vậy, đúng là các vị tiểu thư rất ưu tú, nếu Đại vương thích, thiếp thân sẽ không phản đối.”
Tô Đát giải thích, nàng không thèm để ý Đế Tân sẽ thích ai, vừa rồi, đúng là nàng rối rắm chuyện Đế Tân có thể đối xử tốt với nàng thích nàng như vậy bao lâu, nhưng hiện tại nàng đã nghĩ thông suốt, hai người không phải phu thê, nhiều lắm xem như là cấp trên cấp dưới, là lãnh đạo của mình, đương nhiên Tô Đát sẽ không có ý kiến.
Lãnh đạo làm cái gì cũng đúng.
Nếu Đế Tân thật sự thích cô nương đó, lưu cô nương đó ở trong cung, cũng không có quan hệ tới nàng, vừa lúc còn có thể làm Đế Tân vướng bận, đỡ phải để mỗi ngày Đế Tân đều tới chỗ nàng, coi nàng như gối ôm hình người mà sử dụng.

“Đại vương có cô nương yêu thích, thiếp thân sẽ vui vẻ cho Đại vương.

Thiếp thân thật sự có chút không thoải mái, còn thỉnh Đại vương để thiếp thân trở về nghỉ ngơi.”
Biểu tình của Tô Đát có chút không tốt lắm, nhưng theo Đế Tân thấy, là do Tô Đát ghen tị, còn không chịu thừa nhận.
“Một khi đã như vậy, mỹ nhân đi về nghỉ ngơi trước đi, chốc nữa cô sẽ đi thăm mỹ nhân.”
Đế Tân sợ hãi mình lại hỏi, Tô Đát sẽ càng thêm mất hứng, vì thế săn sóc không hề hỏi, mà là đồng ý để nàng trở về.
Sau khi Tô Đát trở về, Đế Tân cũng không tiếp tục xem nữ tử khiêu vũ, mà chỉ chậm rãi uống rượu trong ly.

Đúng là hắn uống rượu sẽ bị đỏ mặt, nhưng tửu lượng của hắn cũng không kém như vậy.
“Đại quốc sư, ngươi thấy cô nương này như thế nào?”
Đế Tân hơi hơi nheo đôi mắt, cười hỏi.
Đế Tân rất ít khi cười, vốn dĩ dung mạo của hắn rất hung dữ, hơn nữa tính tình không được tốt, đừng nói là cười, ngay cả lúc vẻ mặt ôn hoà cũng nhiều.
Thân Công Báo cũng không phải người mù, người khác nhìn không ra, hắn cũng đã hiểu, Đế Tân cũng không hồ đồ, cũng không phải là người mà mấy nữ tử này có thể mê hoặc.
“Đại vương, bần đạo cảm thấy các vị tiểu thư đều rất tốt, rất xứng đôi với thanh niên tài tuấn của Triều Ca.”
“Đại quốc sư nói rất đúng, tài tử xứng giai nhân, nam nhi Triều Ca chúng ta đều có phúc khí.”
Đế Tân cười nói, lại cạn một ly.
“Cô có chút mệt mỏi, mọi người cứ tiếp tục ăn, cô đi nghỉ.”
Trong lòng mọi người đều hiểu, Đế Tân nói như vậy, là sẽ không trở lại.
Sau khi Tô Đát trở lại phòng cảm thấy khá hơn nhiều, nàng thật sự chịu không nổi một thân mùi rượu của Đế Tân, không phải nàng kiều khí, nhưng đúng là sắp nôn luôn rồi.
“Nương nương, ngài có khỏe không?”
Nhã Cách nhìn Tô Đát trở về sắc mặt trắng bệch, lo lắng hỏi.
Nhã Cách không biết giữa Tô Đát và Đế Tân đã xảy ra chuyện gì, nàng ấy cũng không dám hỏi nhiều.
“Không có việc gì, ngươi đi lấy cho ta chén cháo, trong bữa tiệc ta có chút không thoải mái, có thể là hai ngày nay thân thể còn không khoẻ hoàn toàn.”
Tô Đát vẫy vẫy tay, đương nhiên nàng không thể nói với Nhã Cách là nàng không thích mùi rượu.
“Tỷ tỷ, tỷ thật không nên nhẫn nhịn lâu như vậy, ta nói tỷ nên rời đi ngày từ ban đầu lúc không thoải mái rồi.”
Hồ Hỉ Mị đi cùng Tô Đát, đương nhiên cũng thấy Tô Đát không thoải mái.
“Mới vừa khai tịch ta đã nói phải rời khỏi, Đại vương sẽ nghĩ như thế nào, kể cả ta không thoải mái, cũng không thể không màng đến Đại vương.”
Ngược lại không phải Tô Đát sợ Đế Tân chán ghét nàng, mà là sợ mình chọc giận Đế Tân, Đế Tân sẽ trách cứ mình, thậm chí liên lụy đến người khác.
“Tỷ tỷ suy xét quá nhiều, ta cảm thấy căn bản không cần suy nghĩ cong cong quẹo quẹo như vậy, chúng ta mà cần sợ một nhân loại sao, thật sự không được, ta có thể thay tỷ giết bọn họ, cùng lắm thì chúng ta không chơi nữa.”
Hồ Hỉ Mị thật ra rất lớn mật, cái gì cũng dám nói.
“Muội muội, nói cẩn thận, đây là vương cung.”
Tô Đát quát bảo Hồ Hỉ Mị ngưng lại, dù biết nàng ấy đã làm kết giới, Tô Đát vẫn không yên tâm.
“Được rồi, tỷ tỷ, lần sau ta sẽ chú ý.”
Hồ Hỉ Mị bẹp bẹp miệng, nàng ấy thật sự vì tỷ tỷ thấy không đáng giá, căn bản không phải chuyện của nàng, lại để nàng kẹp giữa thần minh và quân vương, giúp ai cũng không phải, không giúp cũng không được.
“Nơi này không thể so với ở nhà, mọi việc kể cả nói chuyện cũng phải nghĩ nhiều chút, miễn chọc đến người khác.”

Tô Đát thở dài, nếu có thể, nàng cũng muốn để Hồ Hỉ Mị và A Ngọc ở trong núi vô ưu vô lo, nhưng Cửu Vĩ Hồ đã mang các nàng tới nhân gian.
“Tỷ tỷ……”
Hồ Hỉ Mị mới vừa muốn mở miệng, đã cảm thấy có người tới, vì thế không nói chuyện nữa.
“Mỹ nhân, cô tới thăm nàng.”
Sau khi Đế Tân rời khỏi tiệc rượu, thay đổi quần áo mới tới chỗ Tô Đát.
“Mỹ nhân đã tốt lên chưa, cô nhìn sắc mặt nàng không tốt, có cần y quan tới xem không?”
“Thiếp thân không có việc gì, để Đại vương lo lắng.”
Tô Đát thấy Đế Tân đã thay đổi quần áo, trên người cũng không còn mùi rượu, tức khắc thả lỏng cảnh giác, nàng rất sợ mình thấy Đế Tân lại phun ra, Đế Tân có thể giận dữ hay không.
“Sao Đại vương lại đến, có phải thiếp thân làm Đại vương mất hứng hay không?”
Tô Đát vừa nói vừa nhíu mày, theo lý thuyết hiện tại Đế Tân hẳn là vui đến quên cả trời đất mới đúng, rốt cuộc mê rượu háo sắc mới là bản tính của Đế Tân.
Đế Tân nghe Tô Đát nói như vậy, nở nụ cười.
“Mỹ nhân không thoải mái như vậy, còn quan tâm tới cô.”
Một tay Đế Tân ôm Tô Đát vào trong lòng ngực, “Cô không cảm thấy mất hứng, chỉ là thấy không yên tâm về mỹ nhân, cho lên lại đây thăm mỹ nhân, Nhã Cách đâu? Sao nàng ta không ở đây hầu hạ mỹ nhân?”
Tô Đát nói bản thân thích thanh tĩnh, không muốn có quá nhiều người ở đây, Đế Tân cũng theo ý nàng, chỉ để một mình Nhã Cách ở lại, hiện giờ chỉ có một mình tiểu muội của nàng, không biết Nhã Cách đi đâu, đương nhiên Đế Tân muốn hỏi một câu.
“Đại vương không cần trách cứ Nhã Cách, là Nhã Cách thấy thiếp thân không thoải mái, cho nên đi nấu cháo cho thiếp thân, Nhã Cách rất tri kỷ.”
Tô Đát dựa vào ngực Đế Tân, ôn thanh nói.
“Đại vương uống nhiều rượu như vậy, dạ dày có thể không thoải mái hay không, muốn ăn thêm chút cháo không? Ta để muội muội nói cho Nhã Cách một tiếng.”
Tuy rằng Tô Đát nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ khi nào Đế Tân mới đi, nàng thật sự không muốn đơn độc ở chung với Đế Tân.
“Được a, cô ăn cháo cùng với mỹ nhân.”
Đế Tân cười đồng ý, hắn nhìn ra được tiểu tâm tư của mỹ nhân, nhưng có lẽ hôm nay men say dâng lên não, hắn có chút không để ý.
Tô Đát: Là do ngươi lắm miệng ai nói ngươi hỏi.
Cho dù nghĩ như vậy, Tô Đát vẫn là cười gọi Hồ Hỉ Mị, để nàng ấy đi tìm Nhã Cách.
Sau khi ăn xong cháo, Đế Tân cũng không rời đi, nghiễm nhiên một bộ muốn ở lại.
“Đại vương, cũng đã muộn, ngài xem……”
Tô Đát cảm thấy bản thân đã ám chỉ rất rõ ràng, khẳng định Đế Tân có thể nghe hiểu, không nghĩ tới người này lại gật đầu nói: “Là nên nghỉ ngơi rồi, cô đi rửa mặt trước.”
Kỳ thật Đế Tân càng muốn đi cùng Tô Đát, nhưng khẳng định Tô Đát không muốn, cho nên hắn đành phải tự mình đi.
Tô Đát nhìn thân ảnh Đế Tân, ngây ngẩn cả người.
Đế Tân có phải uống phải rượu giả hay không?
Tô Đát biết Đế Tân sẽ không làm cái gì, nhưng nàng vẫn rất sợ, không muốn cùng giường với Đế Tân.
Chờ đến khi Đế Tân rửa mặt trở về, Tô Đát vẫn bảo trì nguyên bộ dáng cũ, hình như là bị sợ hãi.
“Mỹ nhân, không phải mệt mỏi sao? Sao còn không đi rửa mặt?”
Đế Tân biết rõ vì sao nàng lại như vậy, còn giả bộ cái gì cũng không biết hỏi nàng.
“Thiếp thân đi ngay đây.”
Tô Đát biết hôm nay chạy không thoát, rửa mặt giống như muốn anh dũng hy sinh, nhưng lúc trở về phát hiện Đế Tân đã nằm ở trên giường ngủ rồi.
Nhìn thấy Đế Tân đã ngủ say, lúc này Tô Đát mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, từ đầu giường chậm rãi bò lên, ngủ ở bên trong.

Tô Đát cũng rất mệt mỏi, không bao lâu đã ngủ.
Chờ đến khi Tô Đát ngủ, Đế Tân mở hai mắt, hắn xoay người, nhìn nhuyễn ngọc ôn hương bên người, ôm nàng vào trong lòng ngực.
Thân thể Tô Đát có chút lạnh, sau khi được Đế Tân ôm lấy , không tự giác dựa về phía hắn.
Nàng giống một con thú nhỏ nhát gan cảnh giác, không dám đem bản thân bại lộ hoàn toàn, mà chỉ vươn móng vuốt nho nhỏ, chọc chọc đối phương, khi xác định đối phương không có nguy hiểm, nàng mới chậm rãi tới gần, cuối cùng toàn bộ lăn vào trong lòng ngực Đế Tân, tay chân cùng sử dụng cuốn lấy hắn.
Đế Tân nhìn thấy Tô Đát như vậy, không khỏi nở nụ cười, thật là đáng yêu a.
Tô Đát tỉnh lại, Đế Tân đã rời đi, phảng phất thật sự chỉ ngủ ở chỗ này mà thôi.
Sáng sớm Hồ Hỉ Mị đã tỉnh, nhưng nàng thấy, không cần quấy rầy Tô Đát, cho nên nàng ấy vẫn luôn ở trong viện dưỡng anh vũ chơi đùa.
Nhã Cách cũng không dám thả lỏng như vậy, nàng ấy vẫn luôn nghe ngóng tiếng động trong phòng, nhưng dù nàng ấy có chú ý, cũng không có sự nhạy bén của yêu thú như Hồ Hỉ Mị.
Bởi vậy ở thời điểm Tô Đát mới vừa tỉnh lại, Hồ Hỉ Mị đã phát hiện.
“Tỷ tỷ tỉnh, ta không chơi cùng ngươi nữa, lần sau chúng ta lại cùng nhau chơi.”
Rõ ràng anh vũ còn chưa mở linh trí, nhưng Hồ Hỉ Mị vẫn nghiêm trang từ biệt nó.
Thế mà anh vũ cũng kêu một tiếng ra hình ra dạng, giống như phụ họa lời Hồ Hỉ Mị nói, cái này làm cho Nhã Cách cảm thấy rất mới mẻ.
Nhưng Nhã Cách cũng không hỏi nhiều, cũng không đi theo Hồ Hỉ Mị vào phòng, mà đi lấy nước rửa mặt.
Quả nhiên Tô Đát đã tỉnh.
Từ khi Tô Đát nói không muốn có quá nhiều người hầu hạ, hiện tại Nhã Cách phụ trách hết tất cả việc vặt.
Nhưng thật ra Nhã Cách cũng không có ý kiến gì, viện của Tô Đát không phải cần nhiều người, chỉ là đôi khi chuyện gì cũng để nàng ấy làm một mình, đáng là không có hiệu suất.
“Tỷ tỷ, ta đi lấy cơm canh cho tỷ.”
Hồ Hỉ Mĩ cũng không làm giá, nàng ấy không coi mình là khách nhân, thường xuyên giúp Nhã Cách chút chuyện nhỏ nhặt, nhưng rốt cuộc nàng ấy không phải nhân loại, rát nhiều chuyện không thể giúp, cũng sẽ không giúp được.
“Đi đi, nhưng đừng ăn vụng đồ trong bếp.”
Tô Đát cười nói, nàng biết Hồ Hỉ Mị không phải người có ý xấu, nhưng khi tới phòng bếp ngẫu nhiên sẽ cố ý ăn vụng đồ ăn đầu bếp chuẩn bị, hoặc trêu cợt đầu bếp một chút.
“Ta biết rồi, chỉ có một lần như vậy thôi.”
Hồ Hỉ Mị nghĩ, hiện tại bọn họ đều biết nàng ấy, sao nàng ấy còn đùa được nữa.
Không thể không nói, Hồ Hỉ Mị vẫn rất hiểu rõ bản thân, bởi vì mỗi lần đều là nàng ấy làm, cho nên hiện tại mọi người thấy nàng ấy tới có chuyện gì xảy ra khẳng định là do nàng ấy.
Lúc Hồ Hỉ Mị ra cửa, vừa vặn Nhã Cách mang nước đến.
Tô Đát không cho người hầu hạ rửa mặt, cho nên kỳ thật lúc này Nhã Cách không có việc để làm.
“Nhã Cách, A Hỉ tới phòng bếp, ngươi cũng qua nhìn chút, đừng để muội ấy hồ nháo làm người ta thêm phiền toái.”
Tô Đát cảm thấy bản thân có mệnh phải nhọc lòng, biết rõ không có chuyện gì xảy ra nhưng vẫn không nhịn được lo lắng.
“Dạ, nô tỳ sẽ đi ngay, nương nương rửa xong cứ để ở đây là được, nô tỳ trở về sẽ thu dọn.”
Nhã Cách gật đầu, nàng cũng biết muội muội này của Tô Đát thích đùa dai, vì thế nàng ấy cũng nói qua vài lần với người ở phòng bếp.
Nhưng lần này Hồ Hỉ Mị lại rất ngoan, bưng cơm canh xong trở lại ngay, không làm chuyện gì khác.
“Nhã Cách, sao ngươi lại đến đây?”
Hồ Hỉ Mị không biết bởi vì Tô Đát không yên tâm về nàng ấy, phái Nhã Cách tới xem chừng nàng ấy, cười hỏi.
Nhã Cách cũng không nói, “Ta đến đây với ngươi, sợ ngươi không mang được hết.”
Đúng là Hồ Hỉ Mị lấy không ít, là yêu thú, đúng là Hồ Hỉ Mị có thể không ăn uống, nhưng miệng nàng ấy thèm, lại thích mỹ thực nhân gian, mà đầu bếp ở hậu cung nấu ăn ngon nhất, bởi vậy nàng ấy ăn cũng nhiều.
Hôm nay Tô Đát dậy muộn, Hồ Hỉ Mị phải chờ Tô Đát ăn cơm cùng, cho nên cơm canh hôm này nàng ấy lấy thật sự không ít.
“Không có việc gì, ta có thể mang được, chút đồ như vậy, rất nhẹ.”

Hồ Hỉ Mị không thèm để ý nói, hoàn toàn quên mất bản thân nên là một nữ tử nhu nhược.
Nhã Cách cúi đầu, cũng không nhắc nhở nàng ấy.
“Nha, ta không cẩn thận nói chuyện lung tung, Nhã Cách ngươi đừng có nói cho tỷ tỷ.”
Hồ Hỉ Mị thè lưỡi, cười nói.
Nhã Cách và nàng ấy nhìn nhau cười, đồng ý.

Hai nàng, cũng coi như là có bí mật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play