Sau khi nhận được những thứ cần thiết, Lạc Trần hướng Ninh Phủ bước được vài bước thì hắn bỗng sững người lại như nhớ ra chuyện gì đó rất quan trọng. Hắn nhanh tróng quay lại Thiên Dược Các, gặp vị nữ nhân viên vừa rồi nói.

“Vị tỷ tỷ này, ta còn có một chuyện muốn nhờ tỷ không biết có tiện không”

Vị nữ nhân viên của Thiên Dược Các kia khi thất Lạc Trần vừa rồi rõ ràng đã rời đi vậy mà hiện tại lại xuất hiện ở đây, trên mặt nàng còn toát ra vẻ bất ngờ, xong sau khi nghe Lạc Trần có việc mà quay lại, nàng ta vội vui vẻ đáp.

“Khách quan không biết ta có thể giúp ngài truyện gì?”

“Chả là ta hiện tại cần thêm một vài loại dược liệu, không biết tỷ có thể giúp ta đem tới”

Vị nhân viên kia thấy Lạc Trần hỏi về linh dược thì cũng không bất ngờ nữa mà bình thản nói với hắn.

“Không biết khách quan cần linh dược loại gì? Ta có thể đi đem nó qua đây giúp ngài”

“Thật sao? Vậy không biết ở quý tiệm có Tinh Lam Thảo, ta muốn mười gốc”

Nhận được sự trả lời tích cực của vị nhân viên Thiên Dược Các, Lạc Trần trong lòng vô cùng vui mừng mà trực tiếp nêu ra yêu cầu của mình. Hắn biết Tinh Lam Thảo chỉ là Linh dược cấp một trung phẩm, nó có tác dụng cường gân tráng cốt, đẩy nhanh tốc độ tu luyện của Luyện Thể Cảnh.

Nhưng có điều loại linh dược này chỉ là linh dược cơ sở hắn lấy được thông tin từ truyền thừa của Huyền Linh Thánh Vương kia, nó có niên đại cách đây không biết bao nhiêu năm. Lạc Trần chỉ là không biết hiện tại chúng còn tồn tại hay không hay là bị tuyệt chủng hay đã bị lãng quyên rồi.

Hắn khẩn trương và dùng ánh mắt hưng phấn cùng hy vọng nhìn vị nữ nhân viên kia đợi chờ câu trả lời của nàng ta.

“Vị khách quan này, Tinh Lam Thảo tuy không phải là linh dược gì quá chân quý những cũng không có nhiều, vì loại linh dược này ngoài việc có chút tác dụng làm thân thể cường tráng nên một chút ra thì không có tác dụng gì khác. Những cũng có giá 50 mươi đồng vàng một gốc”

“Khách quan muốn lấy mười gốc, tổng thể hết năm trăm đồng”

Lạc Trần sau khi nghe tới việc Tinh Lam Thảo thật sự tồn tại thì vui mừng đến mức xuýt kêu nên, nhưng hắn chưa kịp hưng phấn thì bị giá của nó làm cho không nói năng được gì. Hắn muốn nấy mười gốc, mà trong người hắn vừa mới cướp đoạt được ba trăm đồng vàng cộng với hơn một trăm đồng vàng hắn tích lũy được từ hơn một năm làm công ở Ninh Phủ, vậy mà vẫn không đủ.

Còn chưa kể hắn còn cần mua một vài loại linh dược phụ trợ khác nữa, vì vậy hắn hiện tại đang rất thiếu tiền, Lạc Trần nhìn vị nữ nhân viên kia cười ngượng ngùng một chút rồi nói.

“Vị tỷ tỷ này ta,... ta hiện tại không vội cân số lượng nhiều Tinh Lam Thảo, vì vậy ta chỉ lấy năm gốc được không. Còn nữa a cũng cần thêm vài loại linh dược khác nữa phiền tỷ lấy luôn”

Sau đó Lạc Trần ghi những loại linh dược mình cần còn lại trên một tờ giấy đưa cho vị nữ nhân viên kia. Nhân được yêu cầu của Lạc Trần, vị nhân viên kia tác phong rất linh hoạt, chỉ vài khắc đồng hồ sau, người đó đã đem tất cả những loai linh dược cần thiết tới.

Khi ra khỏi Thiên Dược Các, Lạc Trần cười khổ mà nhìn vào chiếc túi tiền trên người. Hắn hiện tại đã nghèo rớt mồng tới, nghèo rơi nước mắt rồi, tích lũy tiền bạc trong hơn một năm qua cùng với ba trăm đồng vàng hắn cướp được từ Đại Hoàng vậy mà chỉ trong một ngày đã tiêu gần hết.

Trong người Lạc Trần hiện tại chỉ còn có ba mươi đồng vàng, đúng là quá nghèo mà, hắn cứ như vậy đem toàn bộ số linh dược cần thiết từ Thiên Dược Các đem về Ninh Phủ. Tuy hôm nay hắn chi tiêu rất nhiều khiến cho tích lũy của bản thân tiêu hao gần hết nhưng hắn không quá thất vọng.

Vì hắn đã mua được thứ mình cần, chỉ trong thời gian ngắn sắp tới nữa thôi thì tu vi của hắn nhất định sẽ có sự tiến bộ lớn.

Về tới Ninh Phủ, Lạc Trần vội đem số Linh Dược mà Ninh Thiên Vũ cần tới phòng của nàng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hắn cũng được nàng ta khen ngợi vài câu và hắn cũng được nàng thưởng cho mấy chục đồng vàng, bằng cả vài tháng thu nhập của hắn trong Ninh Phủ.

Sau khi về phòng, Lạc Trần liền đóng chặt cửa không ra, hắn đắm chìm vào trong thức hải bản thân, cẩn thận đọc qua dược phương luyện chế Tôi Thể Dịch. Tôi Thể Dịch là một loại dược dịch được bào chế từ hỗn hợp nhiều loại dược thảo, có tác dụng tăng cường tu vi cho cảnh giới Luyện Thể.

Loại dược phương chân quý này đã sớm từ thượng cổ thất truyền, Lạc Trần may mắn đạt được nghịch thiên chuyền thừa mà có được, nếu như để thông tin này nộ ra ngoài e sẽ tạo ra oanh động không nhỏ.

Lạc Trần cứ thế đắm chìm trong việc luyện chế linh dược, vì đây là lần đầu hắn bào chế linh dược vậy nên Lạc Trần hết sức khẩn trương, hắn không ngừng diễn luyện các bước bào chế tôi thể đan trong đầu thật nhiều lần. Tới khi bản thân đã hoàn toàn lĩnh ngộ được dược phương cũng thành thục các thao tác trong đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play