Tiểu sư thúc?

Bao Cốc vừa kinh sợ vừa nghi ngờ nhìn về phía con tiểu Giao Long tuyết trắng uyển băng chạm ngọc kia, nằm mơ cũng không nghĩ được con tiểu Giao Long từ đâu chui ra này cư nhiên là tiểu sư thúc! Tiểu sư thúc chính là nữ nhi thân sinh của sư công, sư công có thể nhận sai ai cũng sẽ không nhận sai nữ nhi nhà mình. Nàng nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí đang nhìn chằm chằm nàng của Tử Vân Thù, chột dạ rụt cổ gọi một tiếng:

"Tiểu sư thúc!" Kiên trì hỏi:

"Tiểu sư thúc, ngươi trở về khi nào? Thế nào không báo trước một tiếng?"

Tử Vân Thù hình dạng tiểu Giao Long nghiến răng nghiến lợi liếc xéo Bao Cốc, lạnh giọng hừ nói:

"Ta không phải đã truyền âm cho Ngọc Mật rồi sao? Nàng không nói cho ngươi biết sao?"

Nhắc đến Ngọc Mật, trong lòng Bao Cốc liền buồn bã, nói:

"Sư tỷ ra ngoài du ngoạn, đã rất nhiều ngày ta không gặp nàng rồi." Đang nói, liền nhìn thấy Tử Vân Thù nâng đầu Giao Long nhìn lại phía sau nàng, đôi mắt híp lại, khiến nàng cảm giác được vài phần ngưng trọng.

Yêu khí thôn thiên từ tứ phương ập đến, tiếng quát, tiếng yêu thú tê rống rung trời, yêu tu tà đạo vây quanh bọn họ toàn bộ đều xông đến.

Bao Cốc vừa ngẩng đầu nhìn, yêu thú hình thể to lớn tạo thành đàn thế tấn công đất rung núi chuyển lao xuống. Cường đại yêu tu, tà đạo tay cầm pháp khí, sát khí trùng trùng trực tiếp hướng bọn họ oanh kích. Bao Cốc sợ đến gần như vô thức muốn xuất ra truyện tống trận đài đào tẩu, nhưng đã thấy sư công hai tay trước ngực kết thành huyền vũ ấn, một huyền quy đồ (bức tranh con rùa đen) khổng lồ xuất hiện, vững vàng che chở bọn họ ở trong đó. Bốn phương tám hướng sức mạnh oanh giết toàn bộ rơi vào mai huyền vũ, chống đỡ các đường yêu tu tà đạo liên thủ oanh kích.

Tử Thiên Quân xuất ra bản mạng bảo kiếm, kiếm chỉ bầu trời, hét lớn một tiếng:

"Giết!" Tay cầm bảo kiếm giống như giao long xuất hải cuồn cuồn đánh vào đàn yêu thú phía trước.

Công giết vào giữa đàn yêu thú như vào chỗ không người, Kiếm khí ngang dọc, đi qua nơi nào yêu thú nơi đó ngay cả một con cũng không còn, gần như một khắc liền bị cường đại kiếm khí cắt thành vô số đoạn, nhất thời huyết nhục tàn thi văng khắp nơi.

Yêu tu tà đạo số lượng thực sự rất lớn, cho dù có Tử Thiên Quân cường đại giảo sát chém giết, nhưng vẫn còn lượng lớn yêu tu tà đạo hướng phía những người tu vi thấp như Bao Cốc đánh tới.

Vài tên đệ tử Huyền Thiên Môn như Thường An, Cao Lăng, Hạ Hầu Thuần, Văn Tử Hiên, Lục Lôi nhìn thấy yêu tu tà đạo thế tấn công ào ạt, cũng không quản trên người có thương, hét lớn một tiếng:

"Giết -", giương bảo kiếm trong tay hướng phía yêu tu tà đạo đang lao đến, song phương một đối mặt tử chiến.

Bao Cốc nhìn thấy trận thế này làm sao còn dám có tâm từ dùng truyện tống trận đài đào tẩu, đồng môn liều mạng ẩu đả nàng lâm trận bỏ chạy, trở về sẽ bị xử trí còn không nói, sau này càng không có cách nào ngẩng đầu, không mặt mũi nhìn người khác! Nàng cắn răng một cái, nắm chặt bảo kiếm trong tay, đem kiếm pháp cảm ngộ từ Huyền Thiên Kiếm thi triển ra, liều mạng xông vào chỗ yêu tu tà đạo.

Nàng chỉ cảm thấy bản thân rơi vào giữa đàn yêu thú rồi, trước mắt có thể nhìn thấy tất cả đều là yêu thú, bốn phương tám hướng đều là móng vuốt của yêu thú công kích. Nàng mới vừa đối mặt còn không kịp phản ứng thì vai đã bị cào một vuốt, đau nhức vô cùng, sau đó chính là móng vuốt hung ác hướng đầu nàng chụp đến, nghe tiếng gió vù vù, đầu của nàng nếu như bị chụp trúng chỉ sợ không trụ được trên cổ nữa rồi! Điều đó khiến nàng sợ đến vung lên bảo kiếm chém qua đó, đem móng vuốt đang chụp đến chém thành huyết vụ. Chung quanh trên dưới khắp nơi lại có công kích kéo đến, nàng cho dù muốn tránh muốn né cũng không có nơi nào tránh được trốn được, sống chết trước mắt, Bao Cốc chỉ có liều mạng huy bảo kiếm trong tay đem bình sinh sở học toàn bộ thi triển ra, liều mạng chống lại.

Nàng bị vây giữa đàn yêu thú dưới tầng tầng công kích, đối phương oanh giết một kích tiếp một kích một lần tiếp một lần, bản năng sinh tồn khiến nàng huy chuyển kiếm trong tay liều mạng chống lại, mắt nhìn, thần giác phát hiện tất cả đều là yêu thú đang xông đến tập kích, nàng duy nhất có thể làm chính là dùng kiếm trong tay để hóa giải nguy cơ bảo vệ tính mệnh của mình, dốc hết khả năng chém giết yêu thú tấn công nàng.

Kiếm khởi, huyết quang vẩy ra, thú ảnh, kiếm khí, huyết quang giao tạp thành một mảnh!

Đối phương số lượng quá nhiều, nhiều đến tựa hồ cũng giết cũng giết không xong.

Bao Cốc đẫm máu ẩu đả, giết đến nàng cảm giác nàng thế giới của nàng chỉ còn lại thú ảnh, chỉ còn lại bản thân nàng cùng kiếm trong tay! Nàng cầm kiếm, đối mặt yêu thú tầng tầng lớp lớp dường như giết mãi không hết nhưng một chút sợ hãi cũng không có, ngược lại theo sự chém giết, nàng dần dần sinh ra cảm giác có kiếm trong tay, có ta không có ngươi. Từ trong Huyền Thiên Kiếm cảm ngộ được kiếm thức, kiếm chiêu trong tay, thi triển càng thêm tùy tâm sở dục.

Tử Vân Thù sớm đã xông vào giữa đàn yêu thú bắt đầu đánh giết. Nàng dáng vẻ ấu long kiều nhuyễn, nhưng Giao Long chung quy vẫn là Giao Long, trời sinh cường đại, nàng vừa ăn Niết Bàn Đan mang theo tu vi Nguyên Anh Cảnh niết bàn sống lại, lần này vừa xuất thủ, khí thế cường đại liền triển lộ khiến những yêu thú chưa đến cảnh giới Hóa Hình cảm ứng được khí thế cường đại trên người nàng liền nhũn chân nữa, sợ hãi từ sâu trong linh hồn dâng lên, sợ đến tay chân không dám động. Chỉ có một ít yêu tu tà đạo thực lực Nguyên Anh Cảnh mới dám xông đến!

Tử Vân Thù hình dạng tiểu Giao Long mang theo phong lôi, Giao Long trảo mềm mại giương lên, liền có lôi điện từ long trảo lưu chuyển, nàng lăng không một chưởng đánh xuống, trên mặt đất một mảnh tiêu điều, một trảo giương lên chính là lôi cầu đánh xuống. Miệng phun long khí, yêu thú thực lực hơi yếu như Kim Đan kỳ, Trúc Cơ Kỳ chạm phải long khí liền tựa như mỡ heo tan trong chảo nóng.

Có cường đại yêu tu xông lên phía trước cùng Tử Vân Thù đáp trả một chưởng, bị cường đại ý điện từ long trảo đánh đến tóc gáy sợi sợi dựng ngược, từ trên không trung ngã quỵ xuống mặt đất, hơn nửa ngày mới đứng lên được.

Thực lực của Tử Vân Thù cường đại, lại thực sự chói mắt rất nhanh liền bị yêu tu tà đạo ở đây xem là trọng điểm mà chiếu cố, mấy yêu tu Hóa Hình Kỳ cùng mười mấy tà đạo Nguyên Anh Cảnh vây quanh nàng, các loại pháp bảo, trận pháp đều hướng phía Tử Vân Thù mà công đánh.

Tử Vân Thù niết bàn sống lại trở thành giao long chi khu, nhưng cho dù có mạnh hơn nữa cũng chỉ mới sinh vài ngày, phiến vảy vẫn còn mềm yếu, đối mặt hơn hai mươi người đồng cảnh giới oanh kích, đối kháng hai hiệp liền chống không được nữa chỉ có thể vừa chiến vừa chạy.

Tử Thiên Quân nhìn thấy nữ nhi nhà mình bị cao thủ vây khốn, liền muốn quay lại, nhưng lại bị yêu tu tà đạo nảy lên quấn lấy. Những người này hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, mỗi người đều mang theo pháp bảo sát khí, đối mặt sự liều mạng oanh kích của Tử Thiên Quân vẫn có thể nỗ lực chống đỡ, hơn nữa người đông thế mạnh, dường như cũng từng trải qua phối hợp diễn luyện, công thủ đồng nhất, nhất thời Tử Thiên Quân bị quấn lấy không thể dứt ra.

Tử Vân Thù vừa chiến vừa chạy, nhưng cũng rơi vào thế bị vây chặt, không bao lâu liền thương thế khắp người nguy hiểm cận kề. Nàng mới vừa niết bàn sống lại mà thôi, mắt thấy lại muốn ngã xuống ở chỗ này, sợ đến phát sinh một tiếng tru dài nức nở như gào khóc "ngao ô -", mặc kệ tất cả quay đầu bỏ chạy.

Phía sau một lũ yêu tu tà đạo càng hưng phấn, đuổi theo phía sau Tử Vân Thù, viễn trình pháp bảo càng không ngừng cuồng oanh loạn kích!

Một đạo kiếm quang đánh tới, đem mấy tên đuổi theo ở trước nhất một kiếm giảo sát!

Sau đó một đạo thân ảnh tuấn dật xuất hiện trước mặt! Rút kiếm nghênh chiến đám yêu tu tà đạo.

Người đó không phải ai khác, đúng là Phong Dịch!

Phong Dịch rút kiếm nghênh chiến, hướng phía mấy tên truy sát Tử Vân Thù công giết.

Lại có yêu tu tà đạo xông đến, cùng Phong Dịch chiến thành một khối hỗn loạn. Có yêu tu tà đạo bị giết thì lại lập tức yêu tu tà đạo khác xông đến. Đối mặt cường giả như Phong Dịch, bọn họ cũng không liều chết mà chỉ áp dụng chiến thuật du tẩu quấn lấy Phong Dịch, sau đó hướng phía các đệ tử Huyền Thiên Môn mà công kích. Các đệ tử Trúc Cơ Kỳ bởi tu vi thấp thật ra không hề được những yêu tu tà đạo Nguyên Anh Cảnh quan tâm, chỉ có một ít yêu thú Kim Đan kỳ, Trúc Cơ Kỳ tấn công đến.

Tử Vân Thù thân là Giao Long vốn dĩ nên đứng trong hàng yêu thú nhưng lại đứng về phía Huyền Thiên Môn liền trở thành trọng điểm chiếu cố của đối phương.

Vốn dĩ có Phong Dịch đến giải vây, Tử Vân Thù vừa muốn thở một hơi thì phát hiện phát hiện có mười mấy người tu tiên cùng cảnh giới xông đến. Nước mắt của nàng đảo quanh viền mắt, rất muốn khóc, nàng hô lên:

"Ở đây thế nào lại nhiều yêu tu Hóa Hình Kỳ cùng tà đạo Nguyên Anh Cảnh như vậy a!" Lại không biết đây đã là tất cả yêu tu tà đạo Lưỡng Giới Sơn cùng xuất hiện. Tử Vân Thù biết rõ nếu là bản thân xông lên, một chiêu cũng chưa xuất thì đã bị giết, lúc này chỉ sợ ngay cả hồn phách đều trốn không thoát. Nàng ngay cả Niết Bàn Đan đều đã ăn rồi, nếu như lần này chết lại, đại la thần tiên cũng khó cứu được nàng! Móng vuốt mềm mại của nàng cào lên mặt, đau đớn hô một tiếng:

"Ta thế nào lại nhiều kiếp nạn như vậy!" Đuôi vung lên lần nữa bỏ chạy cùng với một lũ yêu tu tà đạo đuổi theo ở phía sau. Nàng chạy nhanh, tốc độ truy sát của đối phương cũng nhanh, các loại pháp bảo càng không ngừng đánh tới, pháp bảo của yêu tà luyện chế cũng là vô cùng thâm độc! Thân thể Tử Vân Thù cho dù có linh hoạt hơn cũng chịu đựng không được huống hồ phiến vảy vẫn còn mềm a, kim châm đâm vào lưng, xuyên thấu qua lớp vảy đâm vào trong thịt vừa đau lại vừa ngứa, âm độc trên châm ngấm vào trong thịt, khó chịu đến nàng phát ra tiếng tê rống như gào khóc:

"Ngao ô."

Tử Thiên Quân nghe được ái nữ gào khóc thê thảm gần như sắp phát điên, liên tiếp bạo xuất cường đại sát chiêu, dùng những chiêu thức trí mạng phá vòng vây xông về phía Tử Vân Thù.

Yêu tu tà đạo nhìn ra tiểu giao long này đối với chưởng môn Huyền Thiên Môn tựa hồ cực kỳ trọng yếu, lập tức không quan tâm gì nữa điều động yêu thú vẫn chưa thể biến hóa liều chết công kích Tử Thiên Quân. Không cầu giết được vị tu tiên cường giả Hóa Thần Kỳ này, chỉ cần dùng mệnh của vô số yêu thú lấp vào cũng có thể giữ chân hắn, kéo dài thời gian để bắt tiểu giao long kia!

Hơn mười đạo thân ảnh từ phương hướng Huyền Thiên Môn vọt tới, là Phong Mộng Long cùng Hoa Sanh dẫn đệ tử Huyền Thiên Môn đến cứu viện.

Tử Vân Thù thấy có đệ tử Huyền Thiên Môn đến cứu viện, đang muốn chạy qua bên đó, thì đã thấy tất cả đều là tiểu bối. Nếu như nàng đem một đám yêu tu tà đạo thực lực Nguyên Anh Cảnh dẫn đến chỗ đám hậu bối, bọn họ không những không cứu được nàng, trái lại một khi đối mặt toàn bộ bọn họ đều sẽ bị tiêu diệt. Tử Vân Thù kêu rên một tiếng thảm thiết "ngao ô", lại dẫn theo một đám người truy sát chạy qua bên kia.

Phong Mộng Long thấy một con tiểu Giao Long yêu tu tà đạo bị Lưỡng Giới Sơn truy sát, mắng một tiếng:

"Chó cắn chó miệng đầy lông!" Cũng không quản tiểu Giao Long kia có phải đồng đạo hay không, dẫn người hướng phía đám người Thường An Cao Lăng bị một đám yêu thú vây giết phải thu lại một chỗ phải tương trợ lẫn nhau chống đỡ mới không ngã xuống, tiến lên cứu viện.

Tử Vân Thù không biết đã trúng bao nhiêu chiêu, ở trên không trung không biết bị đánh rơi xuống bao nhiêu lần, khóc đến trời long đất lở, tiếng kêu càng phát ra thảm thiết, nghe đến nhân tâm đều chấn động, mắt thấy sẽ chống đỡ không được nữa.

Tử Thiên Quân hận đến lớn tiếng gào to một tiếng, linh phù trong tay liên tục đánh ra cứ như không mất tiền mua, giết chết một đống lớn. Hắn lớn tiếng quát:

"Phong Dịch, cứu Thù Nhi!"

Phong Dịch ra sức hướng phía Tử Vân Thù mở đường máu, nhưng đám yêu thú tà đạo cũng không quan tâm không cần mạng sống cũng muốn giữ chân hắn, hắn căn bản không đi được.

Không chỉ có như vậy, đám đệ tử đến đây cứu viện cũng rơi vào sự công kích cường đại của đối phương.

Rất hiển nhiên, những yêu tu tà đạo này dẫn dụ bọn họ ra mục đích cũng không phải là nhắm vào Tử Thiên Quân cùng Phong Dịch, mà chỉ nhắm vào những đệ tử còn lại của Huyền Thiên Môn.!

Giết sạch đệ tử, một tu tiên môn phái còn lại mấy lão già, cũng không làm nên chuyện gì!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play