Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Làm sao vậy, em không tin chị?"

Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trầm Khuynh Mặc, quay đầu lại chỉnh lý vạt áo: "Tin tưởng với em mà nói một chút tác dụng cũng không có, chỉ bất quá là mình thoải mái bản thân mà thôi. Chị muốn gạt em cũng được, muốn hướng em nói sự thật cũng được, em cũng không có bất luận dị nghị gì, quyền chủ động tất cả ở chị."

Trầm Khuynh Mặc đạm đạm cười: "Đây rốt cuộc là thỏa hiệp sao?"

Dung Tiểu Kỳ buông tay: "Em không có lựa chọn nào khác."

Trầm Khuynh Mặc khẽ cười nói: "Mong muốn cùng Dung tiểu thư hợp tác đều không phải một lần cuối cùng."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc, khóe miệng hiện lên một mạt cười: "Mong rằng về sau Trầm đạo diễn không đem em nhận sai thành người nào đó nữa."

Trầm Khuynh Mặc cười nói: "Dung tiểu thư tựa hồ rất chú ý điểm này."

Dung Tiểu Kỳ cố nhiên đưa tay chiêu xe taxi: "Em còn có việc, gặp lại sau."

Một tháng sau, phim của Trầm Khuynh Mặc <Nguyên bản yêu> xuất hiện trên tuyến rạp chiếu phim quy mô nhỏ, tuy rằng chỉ chiếm một khung giờ công chiếu nhất định, thế nhưng hấp dẫn không ít người, thậm chí trên mạng Internet còn xuất hiện rất nhiều bài bình luận, náo nhiệt khắp các diễn đàn trang web. Lúc Dung Tiểu Kỳ nhận được tin nhắn của Trầm Khuynh Mặc, nàng đang ở phòng làm việc Trạm Hải Lam tuyển kịch bản. Nàng mở máy vi tính, đưa vào tên trang web, quả nhiên thấy cư dân mạng nhiệt liệt thảo luận.

"Tình nhân đồng tính tốt nhất?" Trạm Hải Lam nghiêng người nhìn, đọc ra.

Dung Tiểu Kỳ nhún vai: "Đâu tốt nhất?"

Trạm Hải Lam liếc nàng, đem máy tính bảng cầm lấy, ngón tay nhẹ hoa màn hình đọc: "Trong phim Dung Tiểu Kỳ cùng Trầm nữ thần ăn ý thật tốt, rất giống người yêu, đại khái đã phim giả tình thật..."

Không đợi Trạm Hải Lam đọc xong, Dung Tiểu Kỳ lập tức đem máy tính bảng trong tay Trạm Hải Lam đè xuống, Trạm Hải Lam ngẩng đầu lên nhìn nàng, cười như không cười nói: "Làm sao vậy?"

"Những lời nói vô căn cứ, chị để làm chi còn muốn nhìn."

Trạm Hải Lam vô tội nói: "Chị chỉ là chiếu đọc mà thôi."

"Cho dù chỉ là chiếu đọc... Lẽ nào... Lẽ nào..."Lẽ nào chị sẽ không ăn dấm chua sao?Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, nhưng không có nói ra. Trạm Hải Lam luôn luôn vân đạm phong khinh, khả năng không lớn sẽ ghen giống như tiểu cô nương, thế nhưng nếu nàng thực sự ghen, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Lẽ nào cái gì?"

Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không có gì."

Trạm Hải Lam xoay người đưa tay: "Đến."

Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam ngồi xuống, Trạm Hải Lam nhẹ nhàng bao lấy, Dung Tiểu Kỳ liền vùi ở trong lòng Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhẹ giọng nói: "Chị biết em sẽ không đứng núi này trông núi nọ, cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với chị, cho nên không việc gì."

Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu nhìn nhìn Trạm Hải Lam: "Chị tin tưởng em đến thế?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Không đúng sao?"

Dung Tiểu Kỳ cọ cọ lên cổ nàng: "Như vậy sẽ làm em nghĩ bản thân thiếu được coi trọng, tuy rằng chị một mực tin tưởng em là chuyện tốt..."

"Lẽ nào muốn chị một ngày đêm hai mươi bốn tiếng đồng hồ cùng em gọi điện thoại, sau đó không gián đoạn truy vấn hành tung, em tùy tiện quẹo phố lớn ngõ nhỏ đều phải hướng chị hội báo?"

Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, tự đầu hàng nói: "Được rồi, em cũng không muốn sinh hoạt như vậy."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Vậy là được rồi, ngoan."

Dung Tiểu Kỳ thở ra, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt Trầm Khuynh Mặc, thời điểm cô ấy xem đến tin tức này khẳng định sẽ thoả mãn đến cười không dứt. Để tất cả mọi người cho rằng cô ấy cùng nữ chính có mờ ám, đối cô ấy mà nói cũng không phải chuyện phức tạp, về phần người yêu của cô ấy vì bị scandal mà tự sát, hẳn là chưa từng có người khác biết được. Kỳ thực trong giới giải trí hỗn loạn này,
ai sẽ đi quan tâm chuyện cũ năm xưa, chuyện đương thời hư tình giả ý đầy màu sắc giữa minh tinh mới là trọng tâm dư luận.

Khi Dung Tiểu Kỳ nhận được lời mời dự tiệc từ đoàn phim "Nguyên bản yêu", phim đã công chiếu được một tuần. Trầm Khuynh Mặc vẫn chưa xuất hiện tại hiện trường, lúc Dung Tiểu Kỳ cùng nhân viên công tác uống vài ly rượu Trầm Khuynh Mặc mới vội vã tới, bên người theo một thiếu nữ tướng mạo cùng trang dung đều có chút đặc biệt.

"Dung tiểu thư, đã lâu không gặp." Trầm Khuynh Mặc đi thẳng vào vấn đề, dáng tươi cười động lòng người.

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Đã lâu không gặp."

Trầm Khuynh Mặc giới thiệu thiếu nữ bên người nói: "Đây là em họ của chị, bộ phim sau muốn lấy làm nguyên hình."

Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn thiếu nữ, người có thể để Trầm Khuynh Mặc lấy làm hình tượng, hẳn phải là nhân vật không sợ trời không sợ đất.

Thiếu nữ đối Trầm Khuynh Mặc giới thiệu ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ vẻ mặt lạnh lùng uống rượu, nhân viên công tác xung quanh nhưng thật ra không ngại, tựa hồ nhìn quen rồi, cùng thiếu nữ câu được câu không trò chuyện, bầu không khí hoàn toàn không lạnh.

"Dung tiểu thư, chị có thể lại kính nhờ em một việc không?" Trầm Khuynh Mặc hỏi.

Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Chuyện gì?"

Trầm Khuynh Mặc nói: " <Nguyên bản yêu> tuy rằng là phim chế tác độc lập, thế nhưng đối với chị mà nói ý nghĩa trọng đại, hơn nữa bởi vì có Dung tiểu thư gia nhập liên minh, chị cho rằng nó có quy mô phim thương nghiệp, nếu có thể được công chiếu tại tuyến rạp phim lớn, nhất định khả năng sáng tạo lịch sử."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Tuyến rạp lớn? Theo em được biết, rất khó để các tuyến rạp lớn nguyện ý tiếp thu loại phim này."

Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Chị chuẩn bị đầu tư một rạp chiếu phim quy mô lớn, đang trong quá trình thương lượng cùng đối tác chuyên môn, em nguyện ý giúp chị sao?"

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trầm Khuynh Mặc cư nhiên nghĩ bản thân dựng rạp chiếu lớn, đừng nói có bao nhiêu khó khăn phải đối mặt, cho dù  thuận được giấy tờ pháp lý, thì vốn đầu tư giá trên trời kia đi đâu mà tìm?

"Chị đều không phải còn chưa tỉnh ngủ?"

"Với chị mà nói không có chuyện không có khả năng, chị trước đây chẳng bao giờ nghĩ đến có thể mời được diễn viên cấp bậc Ảnh hậu tới tham diễn, thế nhưng Dung tiểu thư em đã cho chị hy vọng, kỳ thực chị nên cảm tạ em, vì có em nên chị mới có thể duy trì quyết tâm của mình, chị hiện tại vẫn như cũ một cách tự tin làm chuyện người khác thoạt nhìn khó khăn."

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ có chút không thích ứng, nàng rất rõ ràng nhớ kỹ đây là Trầm Khuynh Mặc lần đầu tiên nói như thế, không có trêu đùa cũng không chỉ tốt ở bề ngoài, then chốt nhất chính là Trầm Khuynh Mặc lại chăm chú biểu đạt lòng biết ơn. Hóa ra mặt trời mọc từ hướng tây cũng là có khả năng.

Dung Tiểu Kỳ thở dài: "Em có thể làm gì?"

Trầm Khuynh Mặc lấy ra một bản kế hoạch: "Đại khái là những việc này."

Lúc Dung Tiểu Kỳ về đến nhà, Trạm Hải Lam đang cùng một nhà sản xuất nói điện thoại, sau khi chấm dứt công tác Trạm Hải Lam nâng ra một hộp kem đưa cho Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ lấy làm kinh hãi: "Chị không làm người đại diện của em nữa?"

Trạm Hải Lam cười cười nói: "Thế nào sẽ như vậy, đây là thưởng cho em."

Dung Tiểu Kỳ tiếp nhận kem, ngồi trên sô pha ăn một hơi, cực kỳ thỏa mãn nói: "Em về hưu sau đó muốn mỗi ngày ăn kem."

Trạm Hải Lam ngồi ở bên người nàng, liêu liêu tóc của nàng: "Vậy em chuẩn bị lúc nào về hưu?"

Dung Tiểu Kỳ lắc đầu nói: "Bây giờ còn chưa được, còn có thật nhiều việc muốn làm." Dừng một chút, nàng nói tiếp: "Em muốn giúp Trầm Khuynh Mặc thành lập rạp chiếu phim lớn, phát hành phim độc lập."

Trạm Hải Lam thần sắc bất biến, tựa hồ cũng không giật mình: "Chị đã từ mấy nhà sản xuất cùng nhà đầu tư nghe được tin này."

Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Chị sẽ duy trì?"

Trạm Hải Lam mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

Dung Tiểu Kỳ đón nói: "Chuyện này tuy rằng nghe tới rất liều lĩnh, thế nhưng em sẽ thử một lần."

"Chuyện em muốn làm chị đương nhiên sẽ duy trì." Trạm Hải Lam nói.

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, phản ứng đến sau đó lập tức phi thân ôm Trạm Hải Lam nói: "Cảm tạ chị, em rất cảm động."

Trầm Khuynh Mặc mạnh mẽ vang dội cùng nhân tài khắp nơi hợp tác, trong thời gian kế tiếp Dung Tiểu Kỳ mới rốt cuộc chân chính kiến thức tới rồi. Nếu như nói Trạm Hải Lam là nữ hoàng cao cao tại thượng, như vậy Trầm Khuynh Mặc chính là kỵ sĩ ở nơi hương dã giấu vinh quang, có thể trong vòng một tuần ngắn ngủi thuyết phục được các nhà đầu tư, lại chiêu mộ đến không ít nhân sĩ, sự tình này không phải tùy tiện ai đều có thể làm được, thế nhưng đối với Trầm Khuynh Mặc, tựa hồ thực lực cũng mới phát huy phân nửa mà thôi.

Trầm Khuynh Mặc tuy rằng kính nhờ Dung Tiểu Kỳ hỗ trợ, thế nhưng nàng bất quá chỉ cần góp vốn năm trăm vạn mà thôi, trọng yếu nhất là Dung Tiểu Kỳ đáp ứng làm người phát ngôn hình tượng cho Trầm Khuynh Mặc.

Trầm Khuynh Mặc hoàn thành hãng phim cùng rạp chiếu độc lập, gọi là Trầm Thị Ảnh Nghiệp, thừa dịp hoàng kim của tháng sáu, cô đem <Nguyên bản yêu> lên lịch chiếu ở mọi khung giờ.

Tại suất chiếu cuối tuần, Dung Tiểu Kỳ đặc biệt xuất hiện tại hiện trường bán vé ở rạp chiếu phim cùng fan gặp mặt, bận rộn liên tục 48 tiếng đồng hồ chỉ ngủ 90 phút.

"Cho em." Trầm Khuynh Mặc tại thời gian Dung Tiểu Kỳ nghỉ ngơi đưa cho nàng một chén trà hoa hồng, Dung Tiểu Kỳ tiếp nhận tới uống một ngụm, lập tức cảm thấy trước mắt không rõ.

"Mệt chết rồi phải không?" Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi.

"Em nếu nói không mệt, chị tin không?"

Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Chị chỉ có cảm tạ em, bất quá, chị càng muốn cảm tạ chính là người đại diện của em, Trạm Hải Lam tiểu thư."

"Thật không? Em chưa từng thấy chị có bất luận biểu đạt gì hướng Hải Lam tỷ cảm tạ?"

"Ai nha, bị em phát hiện rồi, đích xác, các người hai mươi bốn tiếng đồng hồ cùng một chỗ, có tin tức gì là không thể chung."

Dung Tiểu Kỳ ngậm miệng, Trầm Khuynh Mặc để sát vào nói: "Kỳ thực chị biết chuyện của em, em cùng Trạm đổng là tình nhân đi, yên tâm, chị sẽ giữ bí mật." Dừng một chút, Trầm Khuynh Mặc còn nói: "Thay vì để ý chị, em tốt hơn nên xem chừng vị Trang tiểu thư kia, cô ta cũng không phải là cái đèn cạn dầu."

Dung Tiểu Kỳ hoãn nửa ngày mới hoàn toàn tiêu hóa toàn bộ tin tức Trầm Khuynh Mặc ném qua: "Chị quen biết Trang Uẩn Nhiên?"

Trầm Khuynh Mặc đạm đạm cười: "Chỉ là xã giao, nàng bây giờ so thời gian mới ra mắt tuyệt nhiên bất đồng, nhiều năm như vậy có lẽ có vật gì làm nàng cải biến."

Dung Tiểu Kỳ thở dài, nàng không muốn thừa nhận là bởi vì chính nàng mới làm Trang Uẩn Nhiên hiện tại sắm vai phản diện, thế nhưng Trang Uẩn Nhiên đối nàng mà nói, đích thật là một tồn tại kỳ lạ.

Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Phạm vi chị quan tâm tựa hồ rất rộng."

Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Dung tiểu thư hiện tại là người hợp tác trọng yếu nhất của chị, nhiều quan tâm chuyện của em cũng là hợp lí. Bất quá đáng giá chúc mừng chính là, em rốt cuộc không hề dùng Trầm đạo diễn xưng hô chị."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc, hỏi : "Chị lo được lo mất dạng này... Chị sẽ không là yêu em rồi?"

Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Em mong muốn chị yêu em sao?"

Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, còn chưa nói gì, Trầm Khuynh Mặc liền để sát vào nàng, nói: "Yêu sẽ hủy em, chị không thể huỷ diệt một người ưu tú như em được." Dừng một chút, Trầm Khuynh Mặc còn nói: "Tiểu Kỳ, để biểu thị cảm tạ, em có thể hướng chị đề nghị bất luận yêu cầu gì."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc, hỏi lại: "Bất luận yêu cầu gì?"

Trầm Khuynh Mặc gật đầu.

Dung Tiểu Kỳ nói: "Em nghĩ muốn thành lập phòng làm việc bản thân."

Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Chị đáp ứng em, em có thể làm rất nhiều việc, chị không có nhìn lầm, em thật sự có thể làm càng nhiều việc."

Ba tháng sau đó, lượng vé <Nguyên bản yêu> do Trầm thị ảnh nghiệp bán ra đạt kỷ lục, ghi lại thành tựu phim nhựa độc lập kiếm tiền cao nhất, tiệc khánh công Dung Tiểu Kỳ cũng không có đến dự, chỉ ở nhà cùng Trạm Hải Lam xem phim.

Trạm Hải Lam uống trà lài, hỏi: "Đêm nay thế nào chỉ ở trong nhà?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn chằm chằm màn hình lớn nói: "Đột nhiên không thích náo nhiệt, thầm nghĩ bản thân lẳng lặng chờ đợi."

Trạm Hải Lam cười nói: "Đây chính là dự tính sớm về hưu nha."

"Có thể là tuổi lớn cũng không nhất định."

"Chuyện thành lập phòng làm việc thế nào?"

"Tất cả từng bước đi, rất nhanh thì tốt rồi."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị rất chờ mong tác phẩm của em, chị có thể cho em mọi sự duy trì tốt nhất."

Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Đây rốt cuộc là hối lộ sao?"

"Đây là phúc lợi của Ảnh hậu." Dừng một chút, Trạm Hải Lam còn nói: "Cuối tuần có thời gian không, chị nghĩ cho em gặp một người."

"Ai?" Dung Tiểu Kỳ hỏi.

"Anh trai của chị."

Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỳ quái: "Chưa từng nghe nói chị có anh trai?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Ba mẹ chị ly dị khi bọn chị còn bé, anh trai theo ba, chị theo mẹ, bọn họ đi nước ngoài, đã vài chục năm không có gặp qua."

Dung Tiểu Kỳ chợt thấy trong lòng có chút khẩn trương, ba mẹ Trạm Hải Lam đều đã tạ thế, người anh trai này, đại khái là người nhà duy nhất của Trạm Hải Lam đi.

Cho nên đây là muốn xuất quỹ rồi?

————

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play