Dung Tiểu Kỳ tái kiến Trầm Khuynh Mặc là lúc phim tiên hiệp hoàn thành, Trạm Hải Lam vốn muốn an bài Dung Tiểu Kỳ đi ra ngoài du lịch giải sầu, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ chỉ nói bản thân không có gì hứng thú, nghỉ ngơi hai ngày liền liên hệ Trầm Khuynh Mặc chuẩn bị an bài thông cáo lần thứ hai.
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ mỗi ngày bận rộn, đi sớm về trễ, không khỏi nói rằng: "Tiểu Kỳ, em có thể không cần liều mạng như thế."
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu nói: "Cũng không phải liều mạng, bận rộn một ít trái lại sẽ cảm thấy sinh hoạt rất phong phú."
Trạm Hải Lam cười cười: "Nếu như mệt nhọc đến ngã bệnh làm sao bây giờ?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Thế nào sẽ như vậy, cho dù ngã bệnh cũng có chị chiếu cố em mà."
Trạm Hải Lam đứng lên, nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Tuy rằng em thân là diễn viên chính, lịch quay dày đặc là chuyện không thể tránh được, thế nhưng chị mong muốn em có thể dành chút thời gian chăm sóc chính mình."
Dung Tiểu Kỳ đối Trạm Hải Lam lí do nghiêm trang này thiếu chút nữa cười ra tiếng: "Chị nhiều năm tăng ca chuyên nghiệp cũng không thể nói em nha."
Trạm Hải Lam ngẩn người, quay đầu đi mất tự nhiên: "Không thể nói thì thôi vậy."
Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, đối Trạm Hải Lam nói: "Tuy rằng không biết là nguyên nhân gì, thế nhưng em trước sau luôn để cho chị tồn tại lo lắng, nghệ nhân khác trong công ty cũng không có phiền phức như em, em muốn càng nỗ lực một ít, để chị tại trên người em có thể không cần bận tâm như thế."
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, hỏi: "Cho nên em mới tiếp vai diễn nguy hiểm này sao?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Cũng không nguy hiểm a."
Trạm Hải Lam nhắm mắt: "Em hiểu ý của chị."
Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam, yên lặng nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Em sẽ không khiến cho hỏng bét, tin tưởng em đi."
Lúc nhận được điện thoại Trầm Khuynh Mặc Dung Tiểu Kỳ đang lái xe, Trầm Khuynh Mặc chỉ lời ít mà ý nhiều: "Có việc, tới một chút."
Dung Tiểu Kỳ thay đổi đầu xe đi địa điểm Trầm Khuynh Mặc chỉ định, Trầm Khuynh Mặc lấy lý do cô đang cấu tứ cùng sửa chữa kịch bản nên Dung Tiểu Kỳ chỉ có thể thuận theo. Tới rồi phòng làm việc Trầm Khuynh Mặc, Dung Tiểu Kỳ mới phát hiện đoàn phim mặc dù có hai mươi ba người, thế nhưng trung tâm duy nhất chỉ có Trầm Khuynh Mặc một người, mỗi một lần sáng tác tư tưởng chủ đề đều là do Trầm Khuynh Mặc tới chỉ định, nhất là tại giai đoạn hình thành ý tưởng quay, tư duy Trầm Khuynh Mặc càng như một cơn lốc, còn lại nhân viên công tác đều phải trăm phần trăm phối hợp. Có một lần Trầm Khuynh Mặc đưa ra muốn cảm thụ cảm giác mùa đông ngắm hồ điệp, nhân viên công tác lập tức bay đến New Zealand bắt không ít hồ điệp mang đến cho cô. Trầm Khuynh Mặc cứ như vậy khoác áo len hơi mỏng ngồi ở trong viện tuyết đầu mùa, một bên nhìn hồ điệp bay lượn một bên sáng tác, để đảm bảo tiểu sinh vật này có thể hạn độ bảo trì sinh mệnh lớn nhất, nhân viên công tác chỉ có thể dùng liều bạt thật lớn phủ lên mui thuyền, tại địa phương xa Trầm Khuynh Mặc cho hồ điệp tăng độ ấm.
Dung Tiểu Kỳ mỗi lần nghe được chuyện như thế liền cảm thán không ngớt, mặc kệ Trầm Khuynh Mặc đến tột cùng có phải quái gỡ như vậy hay không, thế nhưng đối với rất nhiều nhà biên kịch mà nói, không điên cuồng đại khái sáng tác không ra tác phẩm tốt.
Cho nên... Hiện tại chỉ là hi sinh một chút thời gian buổi chiều, cũng không sao hết.
Dung Tiểu Kỳ như vậy thoải mái bản thân, đem xe đậu xong thì đi vào trà quán Trầm Khuynh Mặc hẹn trước.
Trầm Khuynh Mặc đang ngồi ở cửa sổ trầm tư cắn bút máy, vẻ mặt mây đen mù sương.
Dung Tiểu Kỳ đi qua, đưa tay đem bút máy từ trong miệng Trầm Khuynh Mặc lấy ra, nhàn nhạt nói: "Bút máy có độc, Trầm đạo diễn không sợ thứ này ăn mòn tài hoa sáng tác của chị sao?"
Trầm Khuynh Mặc ngửa đầu, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó mỉm cười nói: "Nếu Dung tiểu thư quan tâm chị như thế, chị đây cung kính không bằng tuân mệnh."
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Nói đi, muốn em làm cái gì?"
Trầm Khuynh Mặc cười rộ lên: "Đừng như thế nghiêm túc, nếu không có việc sẽ không thể tìm em sao."
"Không phải chị gọi em đến để cùng chị ngồi ngây người chứ."
"Đương nhiên không phải, chị vừa nảy sinh một ý tưởng mới, cho nên muốn tìm em thương lượng một chút."
"Thế nhưng em hoàn toàn không hiểu chuyện sáng tác."
"Đều không phải sáng tác, là đàm luận chuyện tình yêu thôi."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Đàm chuyện tình yêu?"
Trầm Khuynh Mặc gật đầu: "Không sai, là mấy chuyện giữa tình lữ ở chung, tình chàng ý thiếp, đánh là thân mắng là yêu."
Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc nói: "Việc này em thế nào sẽ hiểu."
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên nhớ kỹ trên tư liệu bản thân công ty ghi rõ là độc thân, mà trên thực tế nàng cũng đích xác không có tình nhân ý nghĩa bình thường.
Trầm Khuynh Mặc mỉm cười, trên dưới quét Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư đều không phải có nhiều bạn gái hay sao."
Dung Tiểu Kỳ đạm đạm cười: "Trầm đạo quá khen, Tiểu Kỳ tự nhận không có mị lực lớn như vậy."
Trầm Khuynh Mặc cười rộ lên: "Có thể đúng cũng có thể không đúng, bất quá Dung tiểu thư..."
Trầm Khuynh Mặc nghiêng người qua, để sát vào Dung Tiểu Kỳ, hơi dừng một chút, nói: "Dung tiểu thư làm sao giải thích hương vị này nguyên bản không thuộc về Dung tiểu thư đây?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Hương vị?"
Trầm Khuynh Mặc gật đầu: "Dung tiểu thư dùng chính là nước hoa thảo mộc, mà trong hương thơm này thường xuyên hỗn tạp một loại hương trái cây khác, chị nghĩ, em sẽ không có sở thích trộn dùng nhiều hương nước hoa đi?"
Dung Tiểu Kỳ thong dong uống một ngụm trà: "Trầm đạo hôm nay hẹn em đến đây, sẽ không phải muốn điều tra tư ẩn sinh hoạt của em?"
Trầm Khuynh Mặc chẳng lẽ cái mũi thính như cún sao, dĩ nhiên có thể từ trên người nàng nghe được hương vị trái cây của Trạm Hải Lam, sáng nay trước khi ra ngoài nàng đem Trạm Hải Lam đặt ở sô pha hảo hôn môi một phen, hương vị này đại khái là thời gian kia lưu lại.
Trầm Khuynh Mặc cười: "Dung tiểu thư xin yên tâm, Khuynh Mặc tuyệt đối không có ác ý. Chỉ là muốn tham khảo ý kiến em về một chi tiết trong kịch bản."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc, nói: "Được rồi, chi tiết gì."
Khóe miệng Trầm Khuynh Mặc khẽ cong, hỏi: "Một vị nữ sĩ mặt lạnh tâm nóng, cùng một vị nữ sĩ muộn tao khác, nếu là cãi nhau, nên như thế nào hòa hảo."
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, nói: "Tặng lễ vật thì sao?"
Trầm Khuynh Mặc lắc đầu: "Không có ý mới, cũng không có điểm nhìn."
"Chẳng lẽ là nhất khóc nhị nháo tam thắt cổ."
Trầm Khuynh Mặc buông tay: "Đương nhiên bộ phim sẽ không xuất hiện loại nội dung quê cha đất tổ này."
"Nếu hai cách trên đều vô dụng, vậy an bài cầu hôn thật lãng mạn thì sao?"
Trầm Khuynh Mặc lông mi giương lên, trầm tư một trận, bỗng nhiên vung lên khóe mắt: "Không sai."
Dung Tiểu Kỳ thở dài, đây đâu phải chỉ bàn luận cùng nàng tình tiết phim. Nàng uống một ngụm trà, lúc mùi hương thoang thoảng ấm áp thấm yết hầu mới cảm giác không có khẩn trương như vậy.
Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ cười cười, nói: "Dung tiểu thư, em rất có thiên phú sáng tác."
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không dám nhận."
Trầm Khuynh Mặc cúi đầu, trên vở viết một hai từ, Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Trầm đạo vì sao không thích dùng máy vi tính?"
Trầm Khuynh Mặc hồi đáp: "Bởi vì sản phẩm khoa học kỹ thuật sẽ đảo loạn ý nghĩ cùng linh cảm."
Dung Tiểu Kỳ không bày tỏ ý kiến, chỉ nói: "Kia muốn lấy lòng chị cũng rất dễ, chỉ cần biếu tặng bút máy liền được."
Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Dung tiểu thư cũng bắt đầu lý giải chị rồi sao?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Em lý giải chị?"
Trầm Khuynh Mặc cười cười nói: "Diễn viên diễn cặp cùng nhau nếu có thể tăng tiến lý giải, đối diễn xuất là rất có ích."
Dung Tiểu Kỳ lần thứ hai sửng sốt: "Diễn cặp cùng nhau?"
Trầm Khuynh Mặc gật đầu nói: "Đúng vậy, nữ chính bộ phim này là chị cùng Dung tiểu thư."
Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa muốn đem tách trà lật úp: "Chị không nói qua em sẽ diễn cùng chị."
Trầm Khuynh Mặc ngẩng đầu nói: "Dung tiểu thư cũng không có hỏi đến, hơn nữa cùng bất luận người nào đối diễn chính là tố chất cơ bản nhất của diễn viên chuyên nghiệp, đúng không? Dung tiêu thư là Ảnh hậu, dĩ nhiên nắm vững đạo lý trong đó."
"Em tự nhiên không có dị nghị, bất quá..."
Trầm Khuynh Mặc đứng lên, khẽ cười nói: "Nếu Dung tiểu thư cũng không có dị nghị, như vậy cũng xin em thử để chị lý giải một chút."
Dung Tiểu Kỳ thở dài, Trầm Khuynh Mặc đam mê thực sự là khác người, nếu không phải cô ấy cũng không có bất luận hành vi lỗ mảng gì,
nàng thật muốn cho rằng Trầm Khuynh Mặc là thuộc về đạo diễn bỉ ổi đang muốn quy tắc ngầm với nàng.
"Chúng ta trước từ thói quen sinh hoạt bắt đầu đi." Trầm Khuynh Mặc nói, "Dung tiểu thư thích ăn gì, chơi gì?"
Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ nói: "Thích uống sữa chua, thích ở nhà chơi game trên điện thoại."
Trầm Khuynh Mặc chăm chú ghi lại trên sổ tay, còn nói thêm: "Một việc khó quên nhất là việc gì?" Dừng một chút nói: "Tỷ như, mối tình đầu."
Dung Tiểu Kỳ giương mắt nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Chị muốn nghe cố sự mối tình đầu?"
"Không tiện nói sao?" Trầm Khuynh Mặc hỏi.
Dung Tiểu Kỳ thầm nghĩ cười nhạt, Trầm Khuynh Mặc lẽ nào nghĩ mối tình đầu của nàng sẽ là một cố sự ấm áp động nhân sao?
Nếu là cứ như vậy trực tiếp nói cho Trầm Khuynh Mặc mối tình đầu của nàng là nữ nhân diện mạo như thiên tiên, tâm như rắn rết tro cốt, Trầm Khuynh Mặc ý tưởng đẹp có thể hay không lúc đó bị diệt?
Dung Tiểu Kỳ nhìn đôi mắt Trầm Khuynh Mặc, nói: "Trầm đạo, cố sự mối tình đầu của em cũng không mỹ hảo, cũng không có bất luận gì đáng giá hồi ức cùng nghiền ngẫm, nghe cố sự này sẽ chỉ làm chị nghĩ thế giới u ám, nói không chừng sẽ làm ý tưởng tiêu thất, không có hữu ích gì."
Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, mỉm cười nói: "Dung tiểu thư, chị cũng không chờ mong cố sự của em có bao nhiêu ấm áp cảm động, trên thực tế lần đầu tiên chị nhìn đến em thì đoán được, trong lòng em cùng năm tháng yên tĩnh cũng không phải tương quan."
Dung Tiểu Kỳ tâm lạnh, hư hư thực thực đứng hàng tiềm quy tắc Trầm Khuynh Mặc đạo diễn, hiện tại cũng thành công trở thành sư thầy tìm hiểu tâm linh sao?
Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Chỉ là chút chuyện cũ năm xưa, lãng phí một đoạn tuổi thanh xuân, cũng không đáng nhắc lại."
Trầm Khuynh Mặc ngoéo khóe miệng, đứng lên nói: "Dung tiểu thư đã nghĩ được như vậy, chứng tỏ hiện tại đã tìm được người có thể an ủi ấm lòng."
Dung Tiểu Kỳ từ chối cho ý kiến, chỉ nói: "Tìm đúng người chính là phúc khí, không tìm đúng người cũng chớ cưỡng cầu."
Trầm Khuynh Mặc cười cười nói: "Dung tiểu thư vì sao không hỏi chị, em không cần lý giải chị sao?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc nói: "Em là diễn viên chuyên nghiệp, vô luận Trầm đạo nguyện ý lộ ra một mặt nào, em đều có thể vui vẻ tiếp thu."
Lúc Dung Tiểu Kỳ nói chuyện biểu lộ rất thản nhiên, nói năng có khí phách, vô luận Trầm Khuynh Mặc là điểm xuất phát gì, nàng muốn đứng trong lập trường như vậy đối diện với Trầm Khuynh Mặc, cùng Trầm Khuynh Mặc hợp tác nhất định phải xuất phát từ thái độ cùng tố chất chuyên nghiệp, mà tuyệt đối không có mang theo bất luận bí mật gì mang màu sắc tư nhân.
——