Trạm Hải Lam hiện tại ngay phòng nàng, ngồi trên sô pha của nàng, im lặng không có bất luận lực công kích gì cũng không có bất luận uy hiếp gì, tuy rằng không đến mức làm Dung Tiểu Kỳ hoàn toàn tín nhiệm, thế nhưng đối nàng mà nói, Trạm Hải Lam giống như một phiến lông chim nhẹ nhàng như vậy.
Phiến lông chim xinh đẹp nhất.
Dung Tiểu Kỳ thở ra, cuối cùng dùng đầu ngón tay tại trên vai Trạm Hải Lam như có như không vuốt ve, sau đó đứng dậy vòng qua Trạm Hải Lam: "Tuy rằng lúc này nói chuyện chính sự không có vấn đề, thế nhưng em cần nghỉ ngơi một chút."
Trạm Hải Lam không nói gì, nhìn Dung Tiểu Kỳ mở đèn, lại nhìn nàng đi đến trước tủ lạnh mở cửa tủ.
Dung Tiểu Kỳ ăn mặc váy lụa mỏng sắc thuần trắng, hai lọn tóc từ bên tai cột lại ở sau đầu, còn lại đều mềm mại rối tung buông xuống, nàng hơi cong eo, nhìn kỹ trong tủ lạnh gì đó.
Váy lụa trắng từ dưới eo nàng hình thành một độ cong tuyệt đẹp.
"Muộn thế này uống cà phê không tốt." Dung Tiểu Kỳ lẩm bẩm, "Nước chanh có thể chứ?"
Trạm Hải Lam bất động thanh sắc, hơi nghiêng thân thể, tay lấy xuống kính râm: "Em quyết định."
Dung Tiểu Kỳ quay đầu nhìn Trạm Hải Lam, khóe miệng câu dẫn ra một mạt cười, nói: "Nếu như để em quyết định, em sẽ muốn cùng Lam Lam uống vài ly..."
Mặt Trạm Hải Lam hơi có chút nóng, mất tự nhiên nói: "Chị còn phải..."
"Còn phải lái xe." Dung Tiểu Kỳ rất thông thuận tiếp lời, "Trạm đổng đương nhiên là lái xe tới, em biết."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, lộ ra nụ cười xin lỗi.
Dung Tiểu Kỳ tỏ vẻ không sao, Trạm Hải Lam rõ ràng làm bộ quên chuyện lần kia hai người bởi vì uống rượu cho nên lăn sàng đan đi.
Không nhắc nhở lại chuyện đó, nàng thực sự là không cam lòng.
Dung Tiểu Kỳ nói: "Bất quá Trạm đổng hẳn là không biết dịch vụ lái hộ đi, hiện tại khách sạn có rất nhiều lái hộ viên xin đợi cống hiến sức lực."
Trạm Hải Lam tiếp nhận nước chanh nàng đưa, nhàn nhạt nói: "Chị không quen người khác chạm xe mình."
Dung Tiểu Kỳ nở nụ cười, đứng trước mặt Trạm Hải Lam, khẽ hạ thắt lưng đánh giá nàng, nói: "Trạm đổng không quen để người khác chạm, hẳn là trước giờ vẫn tự mình lái xe."
Trạm Hải Lam giương mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ, sắc mặt không việc gì. Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, nhẹ xoay người vào phòng ngủ, lại thuận tiện vào phòng tắm: "Phiền phức Trạm đổng chờ một lát, em muốn tắm, mệt mỏi cả ngày không muốn lại dùng trạng thái công tác cùng Trạm đổng nói chuyện."
Trạm Hải Lam thu hồi ánh mắt: "Xin cứ tự nhiên."
Dung Tiểu Kỳ cười cười, đóng lại cửa phòng tắm.
Nước nóng ào ào chảy, Dung Tiểu Kỳ để nước thỏa thích chảy từ đầu đến chân, ngày hôm nay mặc kệ nói như thế nào rốt cuộc thuận lợi vượt qua, bất quá cách kỳ hạn Trạm Hải Lam an bài cũng chỉ còn một phần tư mà thôi, tròn một tháng, mỗi buổi tối đều phải tại khách sạn vượt qua, loại cảm giác này thật khó chịu.
Điểm chết người chính là Dung Tiểu Kỳ rất không quen giường, chỉ cần đổi chỗ, vào ở khách sạn một buổi tối nhất định sẽ cả đêm mất ngủ, sáng hôm sau vành mắt hắc hồ hồ cùng nhau tới, phải dùng mấy tầng phấn hóa trang mới có thể miễn cưỡng che đi.
Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi, tất cả này đều do Trạm Hải Lam ban tặng.
Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu lên để nước nóng tẩy trừ bọt biển trên người, thân thể giãn ra thoải mái, nàng lúc này mới đóng vòi hoa sen, đưa tay muốn bắt áo tắm.
Thế nhưng trong tay trống rỗng. Dung Tiểu Kỳ cả kinh, nhìn lại, trên giá treo cái gì cũng không có.
Chờ một chút, chờ một chút.
Vừa rồi đi vào, trong tay cái gì cũng không có lấy sao? Rõ ràng đi phòng ngủ một chuyến, thế nhưng trong tay thực sự cái gì cũng không có?
Dung Tiểu Kỳ ai thán một tiếng, khẳng định là vội vàng cùng Trạm Hải Lam nói, căn bản là đã quên đi.
Dung Tiểu Kỳ đang chuẩn bị dùng khăn tắm bao bọc thân thể đi ra ngoài, bỗng nhiên nghe cửa phòng tắm có tiếng gõ cửa.
"Dung tiểu thư, em tắm xong rồi sao?"
Là thanh âm Trạm Hải Lam.
Dung Tiểu Kỳ ngừng lại suy nghĩ: "Tắm xong rồi." Muốn nhờ Trạm Hải Lam hỗ trợ sao?
"Áo tắm của em để quên trên sô pha, chị đưa đến cho em." Thanh âm Trạm Hải Lam trong trẻo nhàn nhạt.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, trong đầu bỗng nhiên có chút không rõ, Trạm Hải Lam thế nào sẽ phát hiện nàng không có mang áo tắm vào? Là đã sớm thấy, hay vừa mới nhìn thấy.
Thế nhưng hiện tại, nếu Trạm Hải Lam đều đã đứng ở ngoài cửa, như vậy nhận lấy áo tắm nàng đưa là nhất định.
"Cảm ơn..." Dung Tiểu Kỳ miễn cưỡng nói, đưa tay mở một khe hở, lúc tay vừa chạm vào áo tắm, Trạm Hải Lam cũng đã buông tay.
Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa không tiếp được làm áo tắm rơi xuống đất.
Trạm Hải Lam đây là đang trốn nàng, phòng ngừa nàng sẽ ăn mặc bại lộ thậm chí không mặc gì chạy ra ngoài đi.
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trạm Hải Lam... nàng ấy dĩ nhiên tránh nàng.
Thân thể của nàng, không đáng để Trạm Hải Lam ngắm nhìn sao? Bởi vì ngực nhỏ sao?
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới trước đây bị các loại đạo diễn ghét bỏ, loại này cảm giác thất lạc cùng không cam lòng lại nổi lên, lần này đối tượng đổi thành Trạm Hải Lam, càng làm cho nàng cảm thấy, không thể tha thứ.
Bởi vì ngực nhỏ, đạo diễn không trọng dụng, bởi vì ngực nhỏ, Kim Liễm Diễm một dạ hai lòng, bởi vì ngực nhỏ, đã từng có da thịt chi thân Trạm Hải Lam căn bản là không muốn thấy thân thể của nàng.
Ngực, ngực, ngực! Đây là thế giới ngực sao!
Dung Tiểu Kỳ mặc áo tắm đi ra phòng tắm, nhìn cũng không thèm nhìn Trạm Hải Lam, trong nháy mắt đã đi vào phòng ngủ.
Trạm Hải Lam quả nhiên theo sát sau đó, nhìn Dung Tiểu Kỳ động tác lưu loát nằm xuống bọc chăn rồi.
"Em mệt nhọc." Dung Tiểu Kỳ nói.
Trạm Hải Lam ôm khuỷu tay tựa ở cạnh cửa, nhàn nhạt nói: "Em còn không có thổi tóc."
Dung Tiểu Kỳ nửa bưng chăn, rầu rĩ nói: "Tóc em khô rất nhanh."
"Tóc dài như thế muốn khô cũng mất thời gian rất lâu." Trạm Hải Lam một bên nói một bên cầm máy sấy đi tới bên giường, đem máy sấy đưa cho Dung Tiểu Kỳ, "Chị xem qua lịch trình hai ngày tiếp theo của em, trước cuối tuần em đều là trạng thái công tác, nếu như sinh bệnh em sẽ làm toàn bộ đội ngũ đều mất đi hiệu suất."
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, tư thái Trạm Hải Lam hiện tại cực kỳ giống nhà tư bản, sở dĩ không nói nàng là kẻ bóc lột bởi vì nàng so với các loại thổ hào phong kiến không văn hóa cao này cao cấp hơn rất nhiều. Trạm Hải Lam căn bản là một quỷ hút máu thời đại mới có văn hóa hiểu khoa học, chênh lệch giữa các nàng hẳn là có thể hình dung, kia một vị tổng đốc Anh quốc ngồi vắt chăn uống sữa bò cùng một nông phu Ấn Độ mặc y phục bằng lá cây.
Cùng nhà tư bản có đạo lý gì mà nói. Trực tiếp bãi công là được.
Bãi công! Bãi công! Em muốn bãi công!
Dung Tiểu Kỳ ngồi dậy, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Thân thể của em cũng không có lau khô, không phải như thường thì ngủ sao?"
Trạm Hải Lam trả lời: "Dung tiểu thư, chỉ cần em là nghệ nhân của chị, chị sẽ không sẽ bỏ mặc em làm bừa."
Dung Tiểu Kỳ nheo lại con mắt: "Có ý gì?"
Trạm Hải Lam thở dài, muốn nói cái gì lại thôi, dừng một chút nói: "Không có gì, em thổi tóc xong lại nói."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, vẫn không nhúc nhích, Trạm Hải Lam lần thứ hai đem máy sấy đưa tới trong tay nàng.
Dung Tiểu Kỳ thấy Trạm Hải Lam thái độ kiên quyết, liền cầm lấy máy sấy, bắt đầu thổi tóc.
Trạm Hải Lam thủy chung đứng ở cạnh cửa, nhãn thần bình tĩnh nhìn nàng.
Tóc rốt cuộc thổi xong, Dung Tiểu Kỳ đem máy sấy để tốt, đối Trạm Hải Lam nói: "Như vậy chị hài lòng chưa?"
Trạm Hải Lam một lần nữa đến gần Dung Tiểu Kỳ: "Chị không hài lòng."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chuyện gì không hài lòng? Em nơi nào làm không tốt?"
Trạm Hải Lam tại bên giường Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, nhìn chằm chằm Dung Tiểu Kỳ, nói: "Dung tiểu thư, em tuy rằng đã là một người trong giới giải trí, thế nhưng chị cảm thấy em không chỉ không có ý thức chức nghiệp mà còn không có tính chuyên nghiệp."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Em nơi nào không có tính chuyên nghiệp?" Nàng giống như ngựa phi chạy nhiều như vậy tuyên truyền, cái này gọi là không có tính chuyên nghiệp sao, nếu như tính chuyên nghiệp cũng không có, vậy chị ấy đang ám chỉ mình là một nghệ nhân não tàn làm việc không ra tiền sao?
Trạm Hải Lam bình tĩnh nói: "Em đã có tính chuyên nghiệp, vì sao sẽ để người thấy em đi bệnh viện phụ sản?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, còn không có phản ứng kịp, Trạm Hải Lam còn nói: "Dung tiểu thư, chị vô ý can thiệp sinh hoạt cá nhân của em, thế nhưng chúng ta là có hợp đồng, mời có thể theo hợp đồng đừng cho nhân viên công tác chúng ta khó xử."
"Chị lẽ nào nghĩ em bởi vì nguyên nhân bản thân nên đi bệnh viện phụ sản?" Dung Tiểu Kỳ kinh ngạc đến cực điểm.
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, sắc mặt bình tĩnh.
Dung Tiểu Kỳ biết nàng là đợi bản thân giải thích, một mặt cảm thấy không thể tin nổi, một mặt rồi lại không thể làm gì: "Em chỉ là đi thăm một người bạn."
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận: "Truyền thông sẽ không nghe lời em giải thích."
"Truyền thông từ trước đến nay e sợ cho thiên hạ không loạn, bọn họ không nghe em giải thích, lẽ nào chị cũng không nghe? Được rồi, chị chính là không nghe, không phải vậy chị cũng không suốt đêm chạy tới đây khởi binh vấn tội."
"Chị đây là quan tâm em."
"Chị quan tâm em? Em không thấy như vậy? Chị chưa từng tin tưởng qua em, đôi mắt cũng chưa từng hướng tới em, cho nên có gió thổi cỏ lay chị là người đầu tiên muốn đến thẩm vấn em. Chị có nghĩ tới cảm thụ của em sao?"
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Em nói như vậy là có ý gì?"
Dung Tiểu Kỳ đem sở hữu ủy khuất đều ngã ra: "Công ty của chị còn có rất nhiều mỹ nữ dễ nhìn, chị không muốn trên người em lãng phí thời gian, cho nên luôn luôn đối em nghiêm khắc nhất, luôn luôn đâm em, truyền thông chụp đến ảnh cũng sẽ tin tưởng." Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, nói: "Trạm Hải Lam, quá khứ một tháng em chỉ cùng chị thượng qua giường, nếu như em phải đi bệnh viện phụ sản, cũng là bởi vì chị."
Trạm Hải Lam sắc mặt nóng lên, môi giật giật, còn chưa nói nên lời, Dung Tiểu Kỳ đã nói: "Trạm đổng, chúng ta lần kia bởi vì uống rượu cho nên... Chị nhất định đối em lòng mang oán hận, vì lẽ đó mới có thể nơi chốn làm khó dễ em, phải không?"
Trạm Hải Lam không có tiếp Dung Tiểu Kỳ nói, cách một hồi, nhắm mắt nói rằng: "Chị không có."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nàng hiện tại sắc mặt bình tĩnh, biểu tình nhìn qua không có gì trải qua tận lực che giấu, chỉ có che đậy không được uể oải.
Trạm Hải Lam ngày hôm nay, vẫn là đang bận rộn như con quay đi.
Dung Tiểu Kỳ đưa tay kéo Trạm Hải Lam qua, Trạm Hải Lam thuận thế cứ như vậy ngã vào trên giường.
Dung Tiểu Kỳ kềm chế cổ tay Trạm Hải Lam, trên cao nhìn xuống nàng: "Chị nói không có, em sẽ tin chị sao?"
Trạm Hải Lam bình tĩnh nói: "Em muốn thế nào mới tin tưởng chị."
Dung Tiểu Kỳ cắn cắn môi, chậm rãi nói: "Chị vừa rồi đem áo tắm đưa cho em, đều không phải rất rõ ràng, không muốn cùng em có bất luận cái gì ràng buộc không cần thiết sao?"
Trạm Hải Lam ngửa đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ còn nói: "Bởi vì thân thể của em không hợp ý chị, cho nên không cần phải... lại ràng buộc, phải không? Nếu như là thân thể phù hợp khẩu vị, chị sẽ luyến tiếc ly khai đi?"
------------------------------------