Dưới chân núi Đào Viên đỉnh tụ tập rất nhiều người, vô số thế lực từ khắp mọi nơi ở Phong Thiên đại lục quy tụ về đây
Khi Cửu U Huyền cùng người của Học Viện Quang Dao tới thì đã có rất nhiều người
Tam đại gia tộc Hoa gia, Diệp gia và Dương gia. Tam đại tông môn Y môn, Ma cung và Dạ Nguyệt tông. Mộ Dung Quốc, Hiên Viên Quốc, Vũ Quốc. Thậm trí còn có người quen Khang Vương Lạc Khang Dụ
" Nhìn kìa, nam nhân kia là ai?"
Không biết ai là kêu lên, tất cả mọi người cùng nhìn lại. Một nam nhân hắc y từ từ đi tới, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ che nửa khuân mặt, khí chất lãnh khốc như vương giả khiến người người quỳ phục. Hắn đi tới đâu, tất cả mọi người đều nhường đường
Bên cạnh hắc y nam nhân là một nam nhân hồng y. Gương mặt yêu nghiệt so với nữ nhân chỉ hơn chứ không kém. Khí chất yêu mị nhưng lại không cảm thấy một chút nữ tính nào
Nhìn thấy hai người họ trong đầu chỉ có một chữ: mạnh!
Họ là ai?
Người Hoàng ban nhìn thấy họ thì vô cùng bất ngờ. Còn Cửu U Huyền thì: Sao đi đâu cũng có mặt hắn vậy?
Hai người không hề để ý tới ánh mắt tò mò xung quanh, một đường tới chỗ Học Viện Quang Dao đang đứng
Học Viện Quang Dao ngoại trừ Hoàng ban chỉ có năm người, còn lại mỗi bang đều cử mười người xuất xắc nhất. Học viện cũng cử thêm bốn trưởng lão thực lực mạnh nhất đi cùng. Tổng ba mươi chín người
Thấy hai người đến gần, một trưởng lão tiến tới ngăn cản
" Các ngươi là ai?"
Nam nhân hắc y không trả lời, liếc nhìn trưởng lão kia. Ánh mắt lạnh băng không một tia cảm xúc. Trưởng lão kia cảm thấy chân đang đóng băng, uy áp đè xuống. Trong mặt trưởng lão kia như nhìn thấy tử thần!
Nếu không phải Cửu U Huyền tiến lên kéo hắn ra chỗ Hoàng ban đang đứng thì không biết tiếp theo sẽ có chuyện gì sảy ra!
" Hàn Dạ Minh, sao ngươi lại tới đây?"
Người đến đúng là Hàn Dạ Minh, còn người đi bên cạnh không phải Ngọc Thượng Sắc thì là ai! Cửu U Huyền hạ thấp giọng chỉ vài người nghe được
Hàn Dạ Minh:" Không thể?"
Cái câu này sao nghe quen thế nhỉ?
" Bạch Tử Du, ngươi đây là có ý gì? Tại sao lại dẫn người tới!"
Sau chuyện lần trước, Long Trọng Mạc ghi hận trong lòng. Chỉ cần có chuyện gì bất lợi liên quan tới nàng, liền không thiếu hắn
Long Trọng Mạc:" Nếu ngươi để hắn đi cùng, vậy Hoàng ban cũng không cần đi cùng đội ngũ của học viện!"
Những người khác không có ý kiến nhưng cũng ngầm đồng ý với lời của hắn. Cửu U Huyền vẫn cảm thấy không sao cả, nhún vai
" Vậy sao? Thật đúng lúc ta cũng đang có ý này!"
" Cái gì?! Ngươi!"
Thật không ngờ "Bạch Tử Du" sẽ nói như vậy!
Đào Viên bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào. Thế nên đi theo thế lực của mình là an toàn nhất. Vậy mà "hắn"...!
" Ngọc Thượng Sắc, học viện này rất thích lục đục nội bộ thì phải?"
"Đừng hỏi ta! Ta cái gì cũng không biết!"
Học Viện Quang Dao cứ thế bị tách ra thành hai phe. Ánh mắt của tất cả thế lực khác chỉ có vui sướng khi người gặp hoạ!
Đột nhiên, mặt đất chấn động, bên dưới chân đột nhiên xuất hiện một hố đen đem toàn bộ hút vào
Tất cả người bị hố đen hút vào, mọi người rơi vào trạng thái hoảng loạn, ngoại trừ Cửu U Huyền, Hàn Dạ Minh, Ngọc Thượng Sắc vẫn bình tĩnh. Họ biết, đây là đang tiến vào Đào Viên bí cảnh!
Trong hắc ám đen tối, không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Một đôi mắt huyết đồng giống như đang tìm ai đó. Vài phút sau, hắn tìm thấy, ôm chặt người đó vào lòng!
Cửu U Huyền bị ôm, hơi thở ấm áp như đang bảo vệ nàng. Nàng sững người. Đây là thứ nàng đã lâu rồi không cảm nhận được, vô thanh vô thức gọi tên một người
"Tiểu Hoàng..."
Âm thanh xung quanh lấn áp tiếng gọi yếu ớt của nàng nhưng hắn vẫn nghe được rất rõ. Trong lòng khó chịu, tay càng ôm chặt hơn
" Khi ở bên bổn đế thì đừng gọi tên nam nhân khác!".
Ngôn Tình HàiCâu nói chứa sự tức giận vang bên tai nàng. Cửu U Huyền phục hồi lại tinh thần hoàn toàn nghe không hiểu gì!
Hắn bị sao vậy? Tức giận cái gì?
Sau thời gian một khắc ( 15 phút) thì chân cũng chạm đất nhưng tất cả đều bị đưa đến những nơi khác nhau
Rừng đào vô tận, từng cơn gió thổi nhẹ qua cuốn theo những cánh hoa đào mỏng manh, ánh nắng ôn hoà chiếu xuống. Nơi này thật sự rất đẹp!
Đây chính là Đào Viên bí cảnh!
Cửu U Huyền nhìn rừng đào trước mặt, trong lòng vô cùng kích động
Nơi này, rất giống với nơi hồi nhỏ nàng cùng Tiểu Hoàng sống!
Sao có thể! Nó đã bị phá huỷ trong trận chiến kia rồi mà! Đây chắc chắn chỉ là trùng hợp!
Hàn Dạ Minh đứng bên cạnh dường như nhận thấy sự bất thường của nàng, liền hỏi
"Ngươi sao vậy?"
"Không sao! Đi tìm những người khác thôi!"