Đại tế tư vừa dứt lời, hai người bên cạnh lập tức phi thân tới. Tay ngưng tụ linh lực. Thực lực của hai người này đã đạt tới khổng minh sơ cấp
Cửu U Huyền hơi nâng mắt, phất tay tạo nên một cái kết giới bảo vệ đám người Không Vũ. Sau đó, lắc mình tới chắn trước mặt hai người kia. Trực tiếp giao đấu
Đánh đến gần một canh giờ, dự cảm bất an trong lòng đại tế tư càng lớn mạnh. Thế nên hắn trực tiếp xuất trận
Ba đấu một. Cửu U Huyền cũng chẳng hề rơi vào thế hạ phong. Đại tế tư thực lực cũng không thấp nhưng cũng bị nàng hoá giải từng chiêu thức
Từng đợt, từng đợt linh lực mạnh mẽ va vào nhau tạo ra chấn động không nhỏ. Nếu không phải ở đây đã tạo kết giới thì chắc chắn sẽ kinh động không nhỏ tới người của học viện
Người Hoàng ban kinh ngạc không thôi, đặc biệt là Không Vũ. Hắn biết người tới thực lực rất mạnh nhưng cả ba mãi đến bây giờ cũng không thắng được "Bạch Tử Du". Bây giờ hắn càng tò mò thân phận của "Bạch Tử Du" và cũng chắc chắn "hắn" là người của đại lục phía trên
Cửu U Huyền lần nữa nâng tay đánh bay cả ba ra xa mấy mét. Đại tế tư hoàn toàn không thể nào tin vào mắt mình
Sao có thể?
" Ai nha, học viện này của ta hôm nay cũng náo nhiệt thật!"
Một giọng nói vọng lại từ xa. Lại một lần nữa có người xuất hiện. Uy áp so với ba người đại tế tư còn đáng sợ hơn. Người tới đúng là Hàn Dạ Minh và Ngọc Thượng Sắc
Đại tế tư nhìn thấy người tới thì sắc mặt vô cùng khó coi, nhiều hơn là sợ hãi
"Minh...Minh Đế, Đồng...Mị tôn giả!"
Đồng Mị tôn giả là cường giả sử dụng đồng thuật. Nghe nói ảo ảnh do Đồng Mị tôn giả tạo ra vô cùng đáng sợ. Đối mặt với hắn nếu tâm không tịnh chắc chắn sẽ chết do ảo ảnh hắn tạo ra
Thật không ngờ Ngọc Thượng Sắc chính là Đồng Mị tôn giả. Bất quá danh hiệu này đúng là rất hợp với hắn
Không Vũ nhìn thấy Ngọc Thượng Sắc thì vô cùng vui mừng, không nhịn được mà kêu lên
" Viện trưởng!"
Cái gì? Viện trưởng?! Hắn chính là viện trưởng của Học Viện Quang Dao?!
Ngoại trừ Cửu U Huyền, Hàn Dạ Minh đã biết, còn lại tất cả mọi người đều ngạc nhiên
Lam Ly, Lạc Kinh Hoàng, Kim Kha Luân, Huân Vị Định thì vô cùng kích động
Bọn họ nhìn thấy vị viện trưởng thần bí của học viện. Phải biết rằng viện trưởng của Học Viện Quang Dao chính là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Chỉ mấy người có chức vị cao trong học viện mới có vài lần nhìn thấy
Tất cả cùng đến chỗ Cửu U Huyền đang đứng
" Với thực lực của ngươi chỉ cần một chiêu liền có thể giết chết, tại sao phải kéo dài đến bây giờ?"
Câu nói của Hàn Dạ Minh vừa rời xuống toàn trường lại một lần nữa chấn động
Nếu vậy thực lực của "Bạch Tử Du" rốt cuộc đạt tới đâu?
"Hoạ là do ngươi, dựa vào đâu phải dọn giúp ngươi!"
Không thèm nhìn hắn một cái, lạnh nhạt mà trả lời. Hàn Dạ Minh nghe vậy trong lòng hơi khó chịu
" Ngươi không vui?"
Không phải nghi vấn mà là khẳng định
Đúng vậy, nàng chính là không vui nhưng không thừa nhận thì ai biết
" Minh Đế nghĩ nhiều rồi!"
Một tiếng "Minh Đế" càng phân rõ giới hạn của cả hai
Ngay từ đầu, bọn họ không hề liên quan tới nhau, nàng còn là người từ dị giới đi tới, không phải người của thế giới này. Bây giờ lại vì hắn mà có thêm kẻ địch. Không phải nàng sợ, nhưng nàng không muốn vì người khác mà ảnh hưởng tới nàng. Cho nên phân chia ranh giới từ sớm là tốt nhất
Điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà đó là vì người khác mà huỷ hoại đi chính bản thân, huỷ hoại đi tương lai. Điều đó không đáng!
Chuyện của quá khứ chính chính là sai lầm. Nàng không muốn dẫm nên vết xe đổ để rồi đánh mất mọi thứ một lần nữa!
Vừa rồi khi đại tế tư hỏi câu:" Chính là ngươi đã giúp hắn!" nàng đã biết người tới là ai
Bầu không khí bỗng nhiên trở lên quỷ dị. Ngoại trừ Ngọc Thượng Sắc, còn lại không ai hiểu chuyện gì đang sảy ra
Ngọc Thượng Sắc trong lòng thở dài. Một người không chịu thừa nhận, một người không chịu mở lòng. Đến với nhau không biết là tốt hay xấu?
Tình ái quả nhiên phức tạp!
" Khụ khụ, Không Vũ lâu rồi không gặp. Chuyện này đừng để cho ai khác biết. Các ngươi cũng vậy!".
Truyện Khoa HuyễnBất đắc dĩ Ngọc Thượng Sắc đành phải lên tiếng phá vỡ bầu không khí quỷ dị này. Tất cả mọi người ở Hoàng ban gật đầu
Có đánh chết bọn họ cũng không nói một chữ của chuyện này!
Tất cả thu thập lại mọi thứ, xoá sạch mọi dấu vết. Ba người đại tế tư đã bị Ngọc Thượng Sắc giết, hồn phách bị nhốt lại
Hứ! Giám tới địa bàn của hắn giết người vậy thì liền trả giá đi!
Thần Điện, lúc này nào còn đáng vẻ của thường ngày. Bây giờ nơi này chỉ có máu, xác chết ở khắp nơi
Một nữ nhân già nua cả người đầy vết thương, tuyệt vọng nhìn nơi dốc sức bao nhiêu năm gây dựng
"Lâu rồi không gặp Lục Hạ Tiên!"
Từ bên ngoài, Hàn Dạ Minh từ từ bước vào. Vẫn là một y phục màu đen, vẫn là khí chất vương giả trời sinh
" Năm đó ta thua trên tay mẫu thân ngươi, bây giờ lại thua trên tay ngươi. Nhưng ta không hối hận, bởi vì cha mẹ ngươi chính là chết dưới tay của ta! Ha ha ha!"
Lục Hạ Tiên điên cuồng cười. Đúng vậy, nàng không hối hận. Nếu như đã không có được vậy thì huỷ đi
" Có điều trăm triệu không nghĩ tới, ngươi động tâm!"
Hàn Dạ Minh kẽ nhíu mày, phất tay đánh bay Lục Hạ Tiên ra xa. Cơn đau lần nữa truyền tới, Lục Hạ Tiên không nhịn được mà kêu lên
" Á!!!"
Mặc kệ vết thương trên người, Lục Hạ Tiên vẫn tiếp tục nói
" Tuyệt Tình chú chính là tay ta hạ lên muốn ngươi đời đời kiếp kiếp cô đơn không có hạnh phúc. Nó phát tác cũng là lúc ngươi động tâm. Phát tác lúc nào ta và ngươi chính là người rõ nhất...Á!!!"
Hắn không muốn nghe nữa. Linh lực cường đại trực tiếp đánh Lục Hạ Tiên hồn phi phách tán
" Sát!"
Một chữa lạnh băng, không có độ ấm chỉ có sự thị huyết, chết chóc khiến người khác hoảng sợ
Một thế lực lớn cứ thế diệt vong