"Ngươi nói cái gì? Minh Nhi để hài tử kia ở Cửu Minh cung?!"
Cửu Minh cung là nơi ở của Minh Nhi, ngày cả nàng cũng không thể tùy tiện vào đó. Vậy mà...!
Liễu Nguyệt Vân trong mắt nổi lên tầng ghen ghét. Xem ra phải nhân lúc tình cảm của Minh Nhi chưa quá sâu, đem nó bóp chết!
Không chỉ một mình Liễu Nguyệt Vân ghen ghét, còn một người nữa cũng đang tức giận không kém!
"Đáng chết! Hài tử kia vậy mà trụ ở Cửu Minh cung!"
Tuyết Mỹ Liên tức giận, Châu Nhi đứng bên cạnh cúi đầu không giám hé răng. Đợi sau khi tâm tình Tuyết Mỹ Liên bình ổn lại mới dám nhắc nhở
"Tiểu thư, nơi này là Mình Điện cẩn thận tai mách vạch rừng!"
"Châu Nhi, ngươi ghé tai vào đây. Ngày mai, ngươi...!"
Tuyết Mỹ Liên kêu Châu Nhi ghé sát tai nói nhỏ. Châu Nhi nghe xong có chút do dự
"Tiểu thư, như vậy có ổn hay không? Vạn nhất Mình Đế phát hiện thì không xong!"
"Ngươi chỉ cần làm theo lời ta nói là được! Huống hồ ta không lấy mạng nàng!"
Sáng hôm sau, Cửu Minh cung
"A Cửu, thức ăn ở Minh Điện hợp khẩu vị chứ?"
Hàn Dạ Minh ôn nhu giúp nàng gắp thức ăn, Cửu U Huyền chỉ nhàn nhạt gật đầu
Tỳ nữ đứng một bên cơ hồ sắp rớt cằm luôn rồi, mắt chữ A, miệng chữ O. Trời ạ, đây có phải là Mình Đế lãnh huyết lệnh người chớ gần không vậy?
Lúc này, có người tới báo có viếc cần xử lý. Nếu không phải Cửu U Huyền nói có thể tự lo được, không cần phải bận tâm thì có lẽ hắn vẫn sẽ ngồi đây bồi nàng!
Gần giờ thân
"Tiểu cô nương, ta là nô tỳ bên cạnh Liễu Nguyệt Vân, tên Nguyệt Nhi!"
Nghe thấy là người bên cạnh vị a dì kia của Hàn Dạ Minh, đôi mắt phượng loé lên ngay sau đó bị dập tắt. Cửu U Huyền nở một nụ cười ngây thơ, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu
"Thì ra là Nguyệt Nhi bên cạnh Liễu tỷ tỷ nha! Không biết tìm A Cửu có chuyện gì?"
"Chủ nhân muốn mời ngươi ăn chút điểm tâm nàng tự tay làm!"
"Hảo nha, A Cửu tới liền!"
Đình hóng mát, Liễu Nguyệt Vân đã chờ sẵn ở đây. Trên bàn còn bày đủ loại điểm tâm. Bên cạnh còn có một người nữa, không ai khác chính là Tuyết Mỹ Liên!
"Tới rồi sao? Màu tới nếm thử tay nghề của ta!"
Nhìn hai gương mặt tươi cười đang "chào đón" nàng, Cửu U Huyền tự hỏi: Ở địa cầu, hai nữ nhân này không đi làm diễn viên thì thật là phí phạm tài năng quá!
Mà nàng cũng lười diễn nữa!
Một kết giới được tạo lên ngăn cách hoàn toàn bên ngoài. Tuyết Mỹ Liên và Liễu Nguyệt Vân lắp bắp kinh hãi. Hai người cảm nhận được, kết giới này vô cùng cường đại!
"Ngươi...!"
"Hàn Dạ Minh không ở đây, đừng trang nữa! Các ngươi không mệt nhưng ta nhìn thôi cũng đã rất là mệt!"
Lúc này Cửu U Huyền đâu còn là dáng vẻ ngây thơ của hài tử, mà là sự tôn quý khó tả. Đôi mắt phượng lạnh lùng nhìn
"Xem ra là bọn ta đã bị lừa!"
Nếu đã bị phát hiện vậy thì cũng không cần trang cho cực khổ
"Liễu Vân Nguyệt, Tuyết Mỹ Liên đều là hai cái tên rất là đẹp. Đáng tiếc tên không hợp người!"
"Ngươi nói cái gì?"
Cửu U Huyền:"Đặc biệt là cái tên Tuyết Mỹ Liên. Mỹ Liên hoa sẽ đẹp, nhưng đáng tiếc là một bông bạch liên hoa xinh đẹp! Còn Liễu Vân Nguyệt, mây và trăng đều rất đẹp nhưng nó lại ở quá cao trên trời a!"
Phụt!
Trong Vân Thiên, Tứ đại thần thú và Tử Phượng nhịn không được mà cười. Đừng nhìn chủ nhân thích yên tĩnh, không hay nói mấy nhưng một khi đã mở miệng thì đến mắng người cũng không hề thô tục chút, thậm trí còn rất văn nhân. Cũng giống như vừa rồi mắng Tuyết Mỹ Liên là bạch liên hoa, đồ giả tạo!
Xem ra mắng người cũng là một bộ môn nghê thuật nha!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT