Ngày thi tháng đó Thường Nhạc thực sự rất khẩn trương. Lúc ăn sáng trong tay vẫn cầm vở ghi từ đơn để học thuộc. Mẹ An Hân trước giờ vẫn luôn hi vọng con gái của mình có thể nghiêm túc học tập, nhưng đến lúc cô nghiêm túc học hành thật sự thì bà lại có chút đau lòng.

"Nhạc Nhạc, đừng học nữa, ăn cơm đi. Lát mẹ sẽ đưa hai con tới trường." Thanh âm của mẹ An Hân cực kì ôn nhu, thiếu chút nữa dọa cho Thường Nhạc sợ.

"Không cần đâu ạ, bọn con ngồi xe bus là được rồi." Thường Nhạc thầm nghĩ: Nếu mẹ cô mà đưa cô đi học, nhất định áp lực sẽ lớn hơn rất nhiều. Bởi mẹ cô đã có bằng lái xe được 10 năm rồi nhưng trước giờ cô vẫn chưa thấy mẹ mình lái xe, quả nhiên vẫn không nên tưởng mẹ.

"Vậy hai con tự đi đi." Mẹ An Hân vừa rồi chỉ nhất thời cao hứng mà lại quên mất bản thân đối với việc lại xe không tính là quá ổn.

"Đi đường nhớ chú ý an toàn, thi kém một chút cũng không sao. Mẹ sẽ không đánh con." Lúc đưa hai người ra cửa, mẹ An Hân cố ý nói câu này.

Thường Nhạc nghe xong, ánh mắt cuối cùng cũng có thể rời khỏi quyển vở ghi. Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt khẽ ửng đỏ tựa hồ có phần khó tin rằng hạnh phúc sẽ đến sớm tới vậy.

"Đứa nhỏ này, có gì đâu mà phải khóc." Mẹ An Hân cảm thấy nhất thời có chút ngượng ngùng, trước mặt con rể tương lai sao có thể làm như vậy.

"Con chỉ là quá cảm động."

Chẳng qua bà không hề biết rằng Thường Nhạc khi đó cảm thấy lần này thi xong sẽ không bị đánh, thậm chí những lần sau nữa cũng thế. Bởi vì cô biết trong đầu mình giờ đây toàn là kiến thức, chỉ chờ lát nữa bước vào phòng thi sẽ chuyển hóa những thứ này thành câu trả lời. Thành tích lần này khẳng định sẽ không quá kém. Có lẽ đây là lần đầu cô cảm thấy vậy.

****

Lúc đến trường, Thường Nhạc liền đi tìm phòng thi của cô, còn Hà Tri Túc là học sinh đứng đầu danh sách nên không khó tìm thấy lớp và chỗ ngồi của mình.

Phòng mà Thường Nhạc thi vẫn có vài người mà cô quen. Cô tiến vào trong lớp liền thấy Thẩm Duyệt ngồi kế bên cửa sổ đang hướng cô chào hỏi. Thẩm Duyệt xếp sau cô vài hạng nên hai người vừa vặn ngồi gần nhau, chỉ cách một dãy bàn.

Trước khi bước vào phòng thi, toàn bộ sách vở, giấy tờ có liên quan đều phải để ở ngoài hành lang vậy nên Thường Nhạc và Thẩm Duyệt liền cùng nhau ra ngoài để cất đồ.

"Lần thi này cậu khẳng định sẽ làm bài tốt, dù sao cũng có người phụ đạo mà." Thẩm Duyệt cố ý trêu ghẹo cô nhằm phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.

"Tất nhiên~ Lần thi này chắc chắn sẽ làm bài tốt hơn cậu." Thường Nhạc cũng không có ý định sẽ dấu, thật thà mà nói. Bộ dạng kia thập kiêu ngạo khiến cho người khác khi nhìn vào chỉ muốn vuốt ve bộ lông của cô.

"Vậy thì tớ an tâm rồi, có thể thấy rằng bạn rể đã phụ đạo cho cậu không ít đấy chứ. Loại cốt truyện này mà đặt vào truyện tranh thì không biết nên đặt tên thế nào cho hợp nhỉ?"

"Lão bà của tôi là đồng học." Là một người nghiện truyện tranh chính hiệu, Thương Nhạc không cần nghĩ nhiều liền thốt ra.

"Hoàn hảo." Thẩm Duyệt khen cô.

****

"Ting, ting..." Tiếng chuông của trường vang lên báo hiệu giờ thi chính thức bắt đầu.

Một phòng thi gồm 36 người và hai giám thị. Đến khi Thường Nhạc nhận lấy đề thi mới phát hiện lần thi này trường cô chia ra làm hai đề. Nội dung hai đề đều giống nhau chỉ có điều các câu hỏi đã được xáo trộn lại vị trí. Đây cũng là cách thức đơn giản nhằm phòng chống học sinh gian lận.

Thường Nhạc viết xong xuôi thông tin cá nhân của mình vào giấy thi rồi lẳng lặng chờ đợi tín hiệu thông báo bắt đầu làm bài.

Môn thi đầu tiên là Tiếng Anh, mục đầu tiên thi là phần nghe. Xung quanh trường nhanh chóng truyền đến âm thanh của đề thi.

Thường Nhạc dạo gần đây rất chăn chỉ học tiếng anh, hiệu quả cũng coi như không tồi. Một đoạn hội thoại dài nhưng cô cũng có thể nghe được đại khái các ý chính. Mãi đến khi kết thúc phần nghe cô mới yên lòng. Lần này phần nghe không khó lắm, đều đó đồng nghĩa với việc bài tập chắc hẳn cũng vậy.

Đối với cô mà nói phần diện giản nhất có thể là phần viết bài văn. Hà Tri Túc đã từng giảng qua cho cô, anh còn cho cô viết một bài văn dự thi theo khuôn mẫu gốc. Dùng những câu mà anh đưa làm ý chính sẽ dễ dàng lấy được điểm cao. Hơn nữa mỗi ngày cô đều phải rèn luyện bằng cách viết các bài luận bằng tiếng anh, đề do Hà Tri Túc tim trên mạng. Lúc mới bắt đầu điểm số vô cùng thê thảm, bình thường chỉ được tầm 7-8 điểm nhưng lần gần nhất làm bài đã được tận 20 điểm rồi.

Hà Tri Túc giúp đỡ cô nhiều như vậy nên cô tin tưởng rằng phần làm văn này nhất định sẽ lấy được điểm cao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play