Edit:Ninh Hinh

"Phó Âm Sanh, không chọc tức chết tôi thì cô không cam tâm đúng không,trên người không có tiền, vai diễn đơn giản bình thường nhất cũng chẳng có, ngay cả bây giờ làm một vị phu nhân nhà giàu dễ làm như vậy, tôi không thể hiểu được cô vì cái gì một hai phải tìm đường chết?" Từ Phi Nguyên đi tới đi lui trước mặt Phó Âm Sanh, lời vừa nói ra chỉ hận sắt mà không thành thép.

"Lá gan cũng to hơn rồi, dám đề xuất ly hôn với Mục tổng, thậm chí còn muốn chia 50 tỷ?"

"Sao cô không lên trời!"

Sau hai ngày nghỉ ngơi, Phó Âm Sanh bị Từ Phi Nguyên lôi kéo buộc cô ấy phải tham gia talk show, một chương trình phát sóng trực tiếp đang nổi gần đây.

Là một đại minh tinh, có thể dành ra được hai ngày nghỉ ngơi cũng xem như là một điều vô cùng xa xỉ.

Lúc này, cô đang ngồi ở phòng chờ tiết mục chuẩn bị ghi hình nghe Từ Phi Nguyên luyên thuyên nói mãi không ngừng bên tai, nghe nói là muốn mượn tiết mục này truyền bá ra công khai làm sáng tỏ vụ bê bối mấy ngày hôm trước.

Phó Âm Sanh đang dựa ngồi trên ghế sô pha, tùy ý để mặc cho  chuyên viên trang điểm hóa trang cho mình, lần đầu được trang điểm tinh xảo, cô không dám tùy tiện lộn xộn.

Trong lòng có chút hối hận biết vậy chẳng làm.

Kể từ khi họ đi ăn ở Hạ gia trở về, dọc trên đường đi, cũng không có phát sinh hình ảnh khủng bố và đẫm máu như Phó Âm Sanh tưởng tượng, nhưng thay vào đó Mục Hoài luôn cố tránh xa cô ấy, không nói dù chỉ một lời.

Sau, cũng trong đêm đó, Mục Hoài thu thập hành lý đi nơi khác công tác, ngay cả một cơ hội giải thích anh cũng đều không cho cô.

Sớm biết như thế,cô sẽ không nói bừa.

Ai mà ngờ được Mục Hoài đối với vấn đề ly hôn này lại căng thẳng như vậy.

Trong lòng thì hoảng sợ, trên mặt còn phải làm bộ dường như không có việc gì, mạnh miệng nói: "Yên tâm, Mục Hoài sẽ không đem chuyện đó để trong lòng."

Không để trong lòng mới là lạ, ánh mắt ngày đó của Mục Hoài chỉ kém là muốn bóp chết cô ấy.

Từ Phi Nguyên lúc này muốn một búa đập chết cô: "Đây mà là chuyện anh ta có để hay không để ý sao?"

"Bà cô của tôi ơi, vấn đề là, nếu ly hôn, ai sẽ là người đứng ra giúp cô xử lý tiểu tiện nhân Tống Từ kia!"

"Anh nha." Phó Âm Sanh trả lời theo một lẽ đương nhiên.

Từ Phi Nguyên cười lạnh một tiếng, lấy ra một xấp hợp đồng từ trong túi xách đưa cho cô: "Xem đi, quyền phát ngôn nhãn hiệu trang sức quốc tế, Tống Từ đã kí thành công mà cô đã trực tiếp bị sa thải!"

Phó Âm Sanh rũ mắt nhìn xấp giấy, là biên bản thỏa thuận chấm dứt hợp đồng nhãn hiệu trang sức CG với cô ấy, khẽ nhíu mày.

Theo thỏa thuận, vụ bê bối gần đây của cô ấy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của công ty họ cho nên đã quyết định dùng hình ảnh người mới thay thế cô ấy.

Từ Phi Nguyên phỉ nhổ: "Cái gì mà do scandal gièm pha làm ảnh hưởng hình tượng, đều là lấy cớ! Rõ ràng là cắt bỏ! Tất cả là do cô không công khai với báo chí, quyền phát ngôn, trang bìa tạp chí, thậm chí là hợp đồng đóng phim, tất cả những thứ đó, chỉ sợ sau này đều sẽ bị Tống Từ cướp đi."

Thấy cô không có phản ứng, Từ Phi Nguyên đem điện thoại ném lại đây: "Cô xem, bị đoạt quyền phát ngôn, lên hot search, Weibo, thử mở xem, tất cả đều là những lời đầy châm chọc "

Đại tù trưởng:Bị nữ minh tinh tuyến hai đoạt lấy quyền phát ngôn, Phó Âm Sanh là càng ngày càng low.

Toffee siêu ngọt ngào: Bị tuôn ra mấy loại gièm pha này,còn tin sẽ có thương hiệu trọng dụng tên tuổi cô ta nữa sao, tôi cảm thấy ngoại hình Tống Từ cũng không tệ lắm, xinh đẹp không thể chê vào đâu được.

Asdfg: Nhưng trông cô ấy có vẻ không quan tâm đến vấn đề này lắm, vẫn là nữ thần lạnh lùng mặc kệ cho vai diễn dần lạnh.Đường link dưới bài viết.

Người hâm mộ nhỏ của Thẩm ca ca: Còn nhớ độ hot năm đó của nữ thần chứ,xem đi, như vậy còn cần một nữ minh tinh tuyến hai lưu lạc đến cướp đoạt quyền phát ngôn sao? Cho nên không phải lạnh mà là nên sớm lạnh.

......

Nhìn những bình luận trên Weibo, Phó Âm Sanh giống như suy tư cái gì, ánh hào quang đại minh tinh cô ấy còn chưa cảm nhận được liền lạnh rồi?

Cô ấy không cần mặt mũi nữa???

Dù lạnh, cũng không thể bị người ta dẫm!!

Từ Phi Nguyên nhìn thấy cô lướt qua các bình luận trên Weibo, lãnh đạm nói: "Tống Từ, một tiểu tiện nhân ham hư vinh, yêu tiền như mạng, là nữ minh tinh thích chiếm đoạt tài nguyên người khác nhất, nghe nói hiện tại tìm được kim chủ mới cho nên mới dám đoạt trên tay cô!"

"Yêu tiền như mạng, như vậy rất dễ xử lý, dùng tiền áp cô ta,cô ta sẽ chắp tay dâng lại quyền phát ngôn cho em ngay thôu." Phó Âm Sanh híp mắt, môi đỏ hơi cong, ra vẻ giàu có nói: "Rốt cuộc, tiểu tiên nữ không thiếu nhất chính là tiền."

Cô ấy là một phú bà sở hữu khối tài sản 50 tỷ nhân dân tệ, chỉ là chút chuyện nhỏ này chẳng qua nó chỉ là một hạt bụi ngán chân be bé mà thôi.

Từ Phi Nguyên bị khí chất nhà giàu mới nổi này của cô làm cho giật mình, nghẹn ngào không nói nên lời: "Đây mà là vấn đề liên quan tới tiền bạc sao?"

"Không phải sao?" Vẻ mặt Phó Âm Sanh có chút vô tội "Mục Hoài nói anh ấy có tiền."

"Sao chứ, không phải nói muốn ly hôn với người ta sao, còn gọi người ta thân mật như vậy." Từ Phi Nguyên khoanh tay, lạnh lùng liếc cô một cái.

Phó Âm Sanh hiếm khi bị anh làm cho nghẹn.

Nghĩ đến chính mình vừa rồi buột miệng thốt ra, gương mặt nhỏ nhắn nhịn không được ửng đỏ.

Ngay cả lớp nền mỏng nhẹ cũng không ngăn được sự xấu hổ trên gương mặt.

Có phải vừa rồi cô ấy trúng tà rồi không?Gọi tên anh cũng thật tự nhiên.

Phó Âm Sanh chống cằm, đôi mắt cô nhẹ chớp: "Còn chưa ly hôn cơ mà, bây giờ, tiền của anh ấy chính là tiền của em, ly hôn, em cũng có 50 tỷ!". ngôn tình hay

"Dù sao em cũng có tiền!"

Từ Phi Nguyên cảm thấy vô cùng đau đầu: "Nhà có tiền cũng không nhất định phải quăng bừa"

Phó Âm Sanh đột nhiên dán mắt vào một bức ảnh trên Weibo.

Đẩy đẩy vai anh,cô hỏi: "Từ ca, đây là Tống Từ sao?"

"Là cô ta, dù đang bị dìm bởi quá nhiều ánh sáng cùng một lúc cũng không tới mức nhận không ra chứ cô Phó "

Nghe xong, Phó Âm Sanh nghĩ đến việc hai ngày trước hình như gặp được cô ta ở Hạ gia, một nữ minh tinh khá kiêu căng ngạo mạn.

Lúc ấy hình như cô còn khuyên cô ta lúc lên giường......

Hiện tại nếu lấy tiền đập vào mặt cô ta phỏng chừng còn chưa tiếp cận được đã bị vệ sĩ gạch tên cô ấy cho thẳng vào danh sách đen.

Phó Âm Sanh nheo mắt, suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên linh quang chợt lóe.

Đúng, chính là cần tạo mối quan hệ thân thiện trước!

"Từ ca, anh có thể hỏi giúp em phương thức liên hệ của Tống Từ không?"

"Chị Phó, đến lượt chị."

Nhân viên công tác gõ gõ cửa "Người chủ trì bên này đã chuẩn bị xong."

"Đến ngay." Từ Phi Nguyên lập tức hối thúc chuyên viên trang điểm nhanh chóng bổ trang cho Phó Âm Sanh,sau đó mới đích thân đưa cô đến trường quay.

Talk show lần này, đã được sắp xếp từ rất lâu, trước đó đã có một buổi diễn tập qua, vấn đề bên trong cũng đã được cải thiện, mặc dù Phó Âm Sanh lần đầu tiên tham gia loại tiết mục như thế này, xem như cũng kết thúc trong tình trạng thuận buồm xuôi gió.

Chương trình được truyền hình trực tiếp, trong quá trình phỏng vấn, công ty quản lý của Phó Âm Sanh cũng đồng thời tuyên bố bức thư ủy quyền, trong đó bao gồm hơn 500 bài báo đã được đăng lại trên Weibo mang tính chất phát tán những lời lăng mạ và phỉ báng.

Sau đó, trên nền tảng internet liên tục náo động.

Có rất nhiều người đã điên cuồng cắt và xóa bản thảo, nhưng đã không còn kịp, thư ủy quyền đã trình bày rất chi tiết và rõ ràng.

Trên đường từ đài truyền hình về nhà, Từ Phi Nguyên nhìn tình huống dư luận trên mạng, cảm thấy vô cùng vừa lòng, theo hướng bọn họ tưởng tượng rồi phát triển, Phó Âm Sanh sẽ tự mình phát Weibo.

Weibo của Phó Âm Sanh vốn dĩ luôn im lặng cuối cùng cũng đổ bộ.

Phó Âm Sanh: Sự thật đã quá rõ ràng, thanh giả tự thanh.

- ---Thanh giả tự thanh: Người ngay thẳng không cần phải tự mình chứng minh ---

Dưới khu vực bình luận: fans Phó Âm Sanh cuồng hoan.

- -- Cuồng Hoan: hoan ái đến điên cuồng-----

Sanh thế mỹ nhân: Rốt cuộc cũng chờ được nữ thần đứng ra thanh minh, còn may là tôi không từ bỏ. Nhìn nhiệt độ, ai dám nói lạnh!

Thiếu nữ cá mặn 233: Antifan cứ việc bôi nhọ, nữ thần của tôi vẫn là vàng thật không sợ lửa.

Bạn đã vẽ ra đường lối khôn ngoan của tôi: Ôi gì thế này, lối trang điểm hôm nay của cô gái nhỏ thật là siêu siêu đẹp, giống như một nữ thần quyến rũ đột nhiên biến thành một tiểu tiên nữ vô cùng thanh tao.

......

Không biết bao giờ, topic đã bắt đầu bùng nổ.

Tất cả đều khen Phó Âm Sanh có vẻ đẹp trời ban, là ngôi sao xinh đẹp nhất làng giải trí...

Phó Âm Sanh đối vẻ đẹp của mình rất có tự tin, cô thích thú trả lời: "Từ ca, họ nói rằng em giống như một tiểu tiên nữ, nhìn xem,họ thực sự có tầm nhìn xa trong rộng. "

Nhìn thấy cô tự đắc, Từ Phi Nguyên dội thẳng một chậu nước lạnh xuống: "Vậy sao,nhìn đây, những tài khoản này này này tất cả đều là chúng ta dùng tiêu tiền mua."

Phó Âm Sanh: "......" mmp.

Không gian yên lặng một trăm giây, Phó Âm Sanh nhàn nhạt nhìn anh, giọng điệu có chút thất vọng: "Từ ca, tất cả thuỷ quân thật sự là do chúng ta dùng tiền mua sao?"

- ---- "Thủy quân" trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin...).Đặc điểm chung của thủy quân là: Nội dung đăng tải thường giống nhau, thường hoạt động vào nửa đêm hoặc rạng sáng..------

Thuỷ quân hiện tại đúng là tận tâm với nghề, khen cũng không lặp lại.

Từ Phi Nguyên bị ánh mắt của cô làm cho mềm lòng một cách không thể giải thích được, anh nói: "Được rồi được rồi, là fan thật, tôi chỉ đang nói đùa."

Trên mặt Phó Âm Sanh lập tức tự đắc thêm một lần nữa: "Em biết mà, ánh mắt của fans rất tốt."

"......" Từ Phi Nguyên cứng họng, quả thật anh ta không nên mềm lòng.

Sau một hồi im lặng, Từ Phi Nguyên miễn cưỡng chuyển đề tài: "Tiện thể, phương thức liên lạc với Tống Từ, tôi đã lấy được nhưng mà rốt cuộc cô muốn làm cái gì? "

"Mau đưa cho em."

Phó Âm Sanh vươn tay: "Chuyện này anh đừng lo lắng, em nhất định sẽ đem quyền phát ngôn này về tay."

"Bà cô của tôi ơi,cô lại muốn thế nào?" Từ Phi Nguyên cảnh giác nhìn cô.

Phó Âm Sanh nhướng mày: "Đương nhiên là dùng tiền rồi."

Từ Phi Nguyên: Thật đúng là con mẹ nó thật sự không có nói đùa.

Phó Âm Sanh dưới mí mắt Từ Phi Nguyên, gọi điện cho Tống Từ biểu tình chính là vô cùng bình tĩnh.

"Tống tiểu thư, xin mời ngài có dịp ghé thăm viện thẩm mĩ sang trọng và cao cấp nhất Lục Thành, có tiền cũng không hẹn được, hoàn toàn là sự thật 100%, sau khi làm xong, mặt ngài sẽ toả sáng, vẻ đẹp sẽ được nâng cao thêm một bước, kim chủ sẽ càng sủng, fans cũng sẽ càng yêu ngài......"

Lần trước gặp mặt Tống Từ, Phó Âm Sanh trên cơ bản cũng xác định được, người phụ nữ này xác thật giống như lời Từ ca nói, ham hư vinh, tham lam và đầy rẻ tiền, nếu đã gọi là viện thẩm mĩ cao cấp, cô ấy khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Khi Tống Từ nhận được điện thoại của Phó Âm Sanh, cô còn có chút mộng.

Mẹ nó Phó Âm Sanh bị quỷ ám rồi sao, tại sao lại nói chuyện như những người bán hàng đa cấp như vậy.

Nhưng bất quá......cái viện thẩm mĩ kia,hình như có tiền cũng không hẹn được, Phó Âm Sanh muốn mời khách, đôi mắt cô ta liền sáng.

Hừm, Phó Âm Sanh phỏng chừng là thấy cô đang thuận lợi một đường,có lẽ nghĩ thông nên  muốn lấy lòng mình.

Sau một hồi dè dặt do dự, Tống Từ cao ngạo trả lời: "Cái kia, bổn tiểu thư quyết định cho cô mặt mũi."

Mục đích của Phó Âm Sanh rốt cuộc cũng đạt được, cô mỉm cười: "Không gặp không về."

Cạch!

Ngay lúc Tống Từ còn chưa kịp phản ứng đã bị ngắt.

Tống Từ:...... Fuck, đây là cách Phó Âm Sanh liếm chân cô ta??chẳng lẽ không phải nên chờ cô cúp điện thoại trước sao.

Phó Âm Sanh cong cong mắt, cảm thấy rất vui vẻ nhìn về phía người đại diện của mình: "Xong rồi."

Từ Phi Nguyên một lời khó nói hết: Vậy mà đáp ứng rồi! Tống Từ là đồ ngốc sao? Không sợ là Hồng Môn Yến?

Nói không thể lung tung, cơm không thể ăn bừa.

Phó Âm Sanh mang theo thẻ thành viên đi vào, thong thả ung dung đến chỗ hẹn.

Không hổ là viện thẩm mĩ siêu cấp xa hoa, toàn bộ kiến trúc nơi đây đều rất nguy nga tráng lệ, nói cách khác có thể gọi là một nơi có lối trang trí xa xỉ nhất Lục Thành.

Phó Âm Sanh cùng Tống Từ nằm ở trên giường, chờ phục vụ chuẩn bị hầu hạ.

Khi Tống Từ đến, kỳ thật trong lòng cũng có chút hoảng, không biết Phó Âm Sanh làm cái quỷ gì, còn mang theo mười vệ sĩ, ai biết được, cô thế nhưng lại mời cô ta đến đây làm đẹp.

Sắc mặt lạnh lùng, khí thế lãnh đạm trước đây không hề mất.

Bị Tống Từ nhìn chằm chằm mình, đôi mắt Phó Âm Sanh híp lại, cằm nhẹ nâng, học theo tư thế cao quý và quyến rũ trên video, hỏi với giọng vô cùng bình tĩnh: "Tại sao cô lại nhìn tôi như vậy?"

Vẻ mặt của Tống Từ có chút vi diệu, người vẫn ở đó, chỉ là "Cô giống như cùng trước kia có vẻ không giống nhau cho lắm."

Phó Âm Sanh khẽ giật mình, sờ sờ gương mặt, ra vẻ bình tĩnh: "Sao lại không giống nhau?"

Tống Từ nhíu mày, chậm rãi lắc đầu: "Không thể nói được là như thế nào."

Đối diện với ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Phó Âm Sanh trầm trầm, bất động thanh sắc mà nói sang chuyện khác, tự mình trêu chọc nói: "Nếu nhớ không lầm, axit hyaluronic, tôi chưa từng dùng bao giờ."

- ---Bất động thanh sắc: mặt không một biểu tình, không chút biến sắc.---

- ----Axit hyaluronic: một loại chất được sử dụng trong phẫu thuật thẩm mỹ.----

Ai biết, Tống Từ giống như bị cuốn vào suy nghĩ của chính mình, nhìn chằm chằm vào mái tóc đen dày quăn của Phó Âm Sanh, sau đó dần dần rơi xuống chiếc váy màu rượu đỏ cô đang mặc.

Tự mình lẩm bẩm: "Tôi đột nhiên nhớ ra một sự kiện. Nửa năm trước, lúc chúng ta quay《Hoa Gió》, vào ngày chúng ta đóng máy, tôi uống nhiều quá, muốn đi đến bên hồ cho tỉnh rượu, ai ngờ, ở đó tôi nhìn thấy một bóng dáng đặc biệt giống cô, cũng mặc chiếc váy màu rượu đỏ như thế này giống như muốn nhảy xuống hồ tự sát."

" Chiếc váy đó rất đẹp, sau lưng có hai dây buộc chéo mỏng manh, ở phía sau thắt lưng có một dải lụa buộc thành một chiếc nơ lớn, vì vậy tôi đã rất ấn tượng."

Hôm qua edit trễ quá không kịp sửa lỗi chính tả, chiều nay vẫn còn 1 chương 🙂

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play