Tác giả: Lâm Miên Miên.

Editor: Zi Zi.

La Bối không quen biết cô gái này, cô ta tìm cô tâm sự thì không biết là muốn tâm sự chuyện gì nữa?

Không đợi La Bối nói ra nghi hoặc của mình thì cô gái kia lại nói: "Tôi là bạn của Giang Tư Hàn đồng thời là đồng nghiệp của anh ấy, có chuyện muốn nói với cô, sẽ không làm chậm trễ thời gian của cô đâu."

Bạn của Tiểu Giang sao? Hình như cô chưa nghe thấy Tiểu Giang nhắc tới.

La Bối càng không hiểu ra sao, nhưng người ta đã tìm đến đây, hơn nữa còn là một cô gái trẻ tuổi, cô cũng không thể trực tiếp cự tuyệt nên đành chỉ quán nước trước mặt, nói: "Vậy được rồi, chúng ta đến quán nước kia. Nơi đó thích hợp nói chuyện."

Chu Kiến Quốc chỉ nhìn sơ qua đã nghĩ ra mấy trường hợp, nghĩ thầm, chắc cô gái này thích Giang Tư Hàn nhưng không đả động được Tiểu Giang rồi điều tra được La Bối, cho nên tới đây để thị uy à? Hoặc là người trong công ty Tiểu Giang cho rằng Tiểu Giang đang yêu đương nên đến đây khuyên La Bối rời xa Tiểu Giang?

Mặc kệ là trường hợp nào thì cũng không có quan hệ gì với anh, tất nhiên anh không nên xen vào, anh tin tưởng với năng lực của La Bối bây giờ thì việc giải quyết cô gái này hoàn toàn không thành vấn đề, anh không cần quá nhọc lòng, nếu chuyện này mà La Bối cũng không giải quyết được thì còn kinh doanh cái gì, phải biết rằng làm kinh doanh là phải gặp gỡ rất nhiều loại người.

Chu Kiến Quốc rất thức thời nói: "Tôi đi về trước đây."

La Bối gật đầu nói, " Ừ, đừng quên chiều lên nhà tôi ăn cơm, bà nội tôi gói sủi cảo rồi."

Mấy ngày hôm trước cô thuận miệng nói một câu muốn ăn sủi cảo, bà nội lập tức mua nguyên liệu về làm, bà gói một lần rất nhiều không ăn hết nên mời Chu Kiến Quốc đến ăn.

" Được."

Chờ Chu Kiến Quốc mở cửa vào nhà thì La Bối đi cùng cô gái đến quán nước, La Bối gọi một ly trà tiên thảo còn cô gái không gọi gì.

"Tôi tự giới thiệu một chút, La Bối, tôi là Úc Vi, Úc là u buồn, Vi đầu chữ thảo." Úc Vi rất xinh đẹp, lúc này cô trang điểm tinh xảo, thưởng thức kính râm trong tay, "Thật ra hôm nay tôi tới tìm cô cũng không phải vì chuyện khác mà vì tiền đồ tương lai của A Hàn."

A Hàn......

Lúc đầu La Bối chưa nhận ra là cô ấy đang nói đến Giang Tư Hàn vì mọi người xung quanh đều quen gọi là Tiểu Giang.

Tiền đồ tương lai của Tiểu Giang à?

Sao lại nói với cô?

La Bối có chút ngốc, hỏi: "Sau đó thì sao?"

Úc Vi tận lực duy trì thái độ bình tĩnh bởi vì cô cảm thấy La Bối cũng là một cô gái, con gái không cần làm khó con gái vì thế chậm rãi phân tích, " Cô biết ở đoàn phim Thời Xuyên cố ý gây áp lực với A Hàn đúng không? Thật ra Thời Xuyên cũng chỉ mới nổi lên hai năm nay thôi, căn bản không có căn cơ gì nhưng mặc dù như vậy thì nếu hắn muốn ngáng chân A Hàn cũng là một chuyện rất dễ dàng, không cần hắn ra tay, chỉ cần hắn lộ ra một chút bất mãn với A Hàn cùng người khác thì sẽ có rất nhiều người giúp hắn xả giận, cứ như vậy, A Hàn cũng sẽ rất khó bước đi."

La Bối cảm thấy rất khó hiểu, Úc Vi nói với cô chuyện này làm gì? Cô uyển chuyển nói: "Tôi đã nghe Tiểu Giang nói qua nhưng anh ấy nói sẽ giải quyết."

Úc Vi gật đầu, "Tiểu Giang là một người kiên nhẫn cho nên nhất định anh ấy sẽ thành công, tôi tin chắc anh ấy sẽ đứng trên đỉnh vinh quang để mọi người ngước nhìn nhưng anh ấy vẫn cần người nâng đỡ, cô La, cô cảm thấy mình có thể giúp anh ấy không?"

Lúc này La Bối đầy mặt là khó hiểu, " Xin lỗi, cô Úc, tôi không hiểu ý của cô lắm."

Úc Vi cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng rồi, vốn dĩ cho rằng La Bối cố ý không hiểu nhưng cẩn thận nhìn vẻ mặt cô ấy thì cô lại cảm thấy La Bối thật sự không hiểu chứ không phải giả vờ.

"Vậy thì tôi nói thẳng với cô, cô La, đứng ở góc độ của một cô gái thì tôi cảm thấy cô là một người bạn gái rất tốt, tuổi trẻ xinh đẹp, tính cách cũng ôn nhu, nhưng tôi cảm thấy so với cô thì tôi càng thích hợp làm bạn gái của anh ấy, tôi có thể giúp anh ấy, chỉ cần anh ấy ở bên tôi thì Thời Xuyên sẽ không dám làm gì anh ấy, hơn nữa tôi cũng sẽ tìm cho anh ấy những tài nguyên tốt nhất để anh ấy có thể thành công sớm hơn." Úc Vi nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của La Bối thì cũng có chút không đành lòng, lại nói, " Cô La, cô không phải người trong giới giải trí nên cô không biết bản tính giảo hoạt của những người trong vòng, ngươi lừa ta gạt, ngươi tranh ta đấu, chắc A Hàn cũng không nói với cô, anh ấy sợ cô lo lắng, thật ra tôi biết hôm nay tôi tìm cô rồi nói với cô những lời này là vô cùng không đúng nhưng tôi muốn nỗ lực một lần vì tình cảm của mình bởi vì tôi thật sự rất thích anh ấy."

La Bối nghe đến đó thì cùng đã hiểu rõ.

Cho nên cô Úc này thích Tiểu Giang, hơn nữa còn hiểu lầm quan hệ của cô và Tiểu Giang.

Vốn dĩ La Bối muốn giải thích rõ ràng, nói cho cô gái này cô và Tiểu Giang chỉ là bạn tốt, nhưng lời nói đến bên miệng, cô lại kịp thời nghĩ đến, có thể hiểu lầm này là Tiểu Giang cố ý tạo thành hay không?

La Bối tự nhận cũng coi như hiểu biết Giang Tư Hàn, trong chuyện tình cảm, anh giống như một tờ giấy trắng, chưa trải qua chuyện gì, anh không am hiểu cự tuyệt người khác, hơn nữa cô Úc hình như cũng khá mạnh mẽ, Tiểu Giang không biết làm sao nên dứt khoát nói dối đã có bạn gái. Cô nghĩ lại thì rất có khả năng là như vậy.

Nếu đúng là như vậy thì cô có nên giải thích cho cô Úc không?

Không được, mặc kệ thấy thế nào, quan hệ của cô và Tiểu Giang cũng thân thiết hơn, cô vẫn nên hỏi Tiểu Giang trước rồi nói sau.

La Bối không nói lời nào, coi như cam chịu.

Úc Vi thở dài một hơi, bắt đầu tiến hành thuyết phục La Bối, "A Hàn không biết tôi tới tìm cô, cô La, cô biết tôi thích anh ấy như thế nào không? Có một lần tôi đi thăm ban, diễn viên nữ là một người bạn của tôi, lúc ấy tôi đi nhầm chỗ nghe được có người đang hát vừa đến gần thì thấy A Hàn đang đánh đàn ghi-ta, không nói dối cô, lúc ấy đúng là tôi thích anh ấy từ lần gặp đầu tiên, sau đó tôi nhờ người tìm mọi cơ hội tiếp cận anh ấy còn qua người đại diện để mời anh ấy đi ăn cơm, càng quen và hiểu biết thì tôi càng thích anh ấy."

" Tôi vẫn luôn biết tôi là một người rất kiêu ngạo, đương nhiên điều này cũng có quan hệ rất lớn với gia đình của tôi, tất cả mọi người trong nhà đều nuông chiều và nhường nhịn tôi nên từ trước đến giờ chỉ cần tôi thích cái gì thì nhất định phải có được" Úc Vi nói tới đây thì cười cười, "Tôi biết loại người như tôi sẽ bị rất nghiều người ghét, thật ra A Hàn cũng không thích tôi nhưng vậy thì sao chứ, tính tình của tôi cũng không thể thay đổi, tôi biết tôi thích anh ấy, tôi yêu anh ấy, tôi nghĩ mọi cách để có thể ở cùng anh ấy, trở thành người đứng bên cạnh anh ấy, như vậy thì có gì không tốt chứ?"

La Bối nghe xong thì không biết nói gì mới thích hợp.

Cô nghĩ nếu đúng như cô ta nói, Tiểu Giang cũng không thích cô ta hơn nữa hình như còn cố tình để cô ta hiểu lầm mối quan hệ với cô, vậy thì cô làm bạn của Tiểu Giang cũng không thể không nói gì.

La Bối ở trong đầu sắp xếp lại suy nghĩ, chờ sau khi xác định lời nói không có gì sơ hở thì lúc này mới mở miệng, " Cô Úc, tôi cảm thấy suy nghĩ của cô như vậy có chút cực đoan, cô nói cô thích thì nhất định phải có được, thẳng thắn mà nói cùng là con gái thì tôi rất hâm mộ sự tự tin và kiêu ngạo của cô nhưng Tiểu Giang không phải đồ vật, anh ấy là một con người, anh ấy có cảm xúc, hơn nữa tôi hiểu Tiểu Giang, anh ấy không phải người dựa vào phụ nữ, xin lỗi vì đã nói như vậy nhưng anh ấy rất lợi hại, tôi tin tưởng, anh ấy không cần dựa vào người khác cũng có thể thành công, cũng không phải ai giúp đỡ cho anh ấy thì anh ấy sẽ thỏa hiệp và bỏ qua tình cảm của mình."

" Dù tôi có phải bạn gái của Tiểu Giang không thì tôi vẫn cảm thấy cô không có lập trường gì để nói với tôi những lời này, dựa vào cái gì bởi vì cô có thể giúp anh ấy còn tôi không thể giúp anh ấy cho nên tôi phải làm việc tốt sao?" La Bối cười cười, " Muốn lập tức chia tay vì suy nghĩ cho tương lai của anh ấy sao? Cô Úc, cô và Tiểu Giang như thế nào, tương lai hai người có thể ở bên nhau không liên quan đến người bạn gái như tôi, chuyện của cô và Tiểu Giang là một chuyện, chuyện của tôi và Tiểu Giang lại là một chuyện khác, nếu hôm nay anh ấy nói với tôi là tôi cản đường đi của anh ấy thì tôi sẽ lập tức chia tay, tuyệt không do dự, nhưng hôm nay nói với tôi lại là một người không liên quan như cô thì tôi có nên để ý không nhỉ?"

Úc Vi không tức giận, ngược lại tán thưởng nhìn La Bối, "A, hiện giờ tôi đã biết vì sao A Hàn lại thích cô rồi. Không tồi, tư duy logic kín đáo, tài ăn nói cũng rất tốt."

"Cho nên cô Úc tôi đề nghị, nếu cô thật sự thích Tiểu Giang, cô có thể dùng cách của cô để đi lấy lòng anh ấy mà không phải tạo áp lực với một cô gái khác," La Bối uống một muỗng trà tiên thảo, lại nói, " Cô nghĩ có đúng không? Hơn nữa tôi cũng không cảm thấy dùng cách này để đánh bại một cô gái thì cô có thấy vui mừng không, Tiểu Giang muốn ở bên ai thì ở bên người ấy, không phải sao?"

Úc Vi nhếch môi cười, " Cô nói đúng, nếu tôi dùng cách này để cô rời xa A Hàn hoặc dùng tiền tài, quyền thế mới có thể hấp dẫn anh ấy thì đúng là tôi rất thất bại, đương nhiên tôi có tự tin có thể làm anh ấy thích tôi."

La Bối gật đầu, " Đúng như vậy, không nên coi anh ấy như một đồ vật, anh ấy không phải một món đồ chơi mà cô có thể dùng tiền để mua."

Úc Vi đứng dậy, nói với La Bối: " Cô La, nếu một ngày nào đó A Hàn thực sự chia tay với cô thì tôi tin tưởng cô cũng sẽ rất nhanh có thể vượt qua, cô rất ngầu, tôi thích."

La Bối: "......"

"Đến lúc hai người chia tay thì nói cho tôi một tiếng, tôi đưa cô đi thả lỏng." Úc Vi để lại danh thiếp của mình, cầm túi rồi rời đi.

La Bối nhìn chằm chằm cốc trà tiên thảo trước mặt, không hiểu sao lại bật cười.

Haiz, cô có chút tiếc nuối nho nhỏ, nếu vừa rồi cô Úc lấy ra chi phiếu 500 vạn làm phí chia tay thì tốt rồi, như vậy cô sẽ giống nữ chính trong phim truyền hình rồi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play