Editor: Nha Đam

Kỷ Miên gật đầu, tiếng nói hơi có chút khàn khàn, thấp thấp lên tiếng "Ừm".

Phong Thiển thở dài nhẹ nhõm một hơi, xoay người đi đem cửa phòng khóa lại.

Cô lại lần nữa xoay người. Nháy mắt, ngốc.

Trước mắt bỗng nhiên rơi xuống một bóng ma.

Hắn đem cô đè trên cửa

Kỷ Miên đôi tay chống ở trên cửa, đem cô giam cầm ở trong tay hắn.

Thiếu niên rũ lông mi cong vút nồng đậm xuống, cúi đầu nhìn cô gái trong lòng ngực.

Phong Thiển nghi hoặc: "Cậu muốn làm gì?"

Phấn nộn cánh môi của cô lúc đóng lúc mở, ở trong ánh sáng tối tăm, càng thêm mê người......

Thiếu niên nguy hiểm mà híp mắt.

Hầu kết lăn lộn một vòng.

Kỷ Miên nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi mát lạnh chạm vào môi cô.

Phong Thiển: "!"

Cô trừng to đôi mắt, lông mi chớp chớp.

Thiếu niên trên mặt đã hồng, nhắm hai mắt lại, lông mi thật dài, như cánh bướm nhẹ nhàng dừng ở trên mặt.

Kỷ Miên nhẹ nhàng cạy ra răng nanh cô, không hề có tiết tấu mà công thành đoạt bên trong.

Phong Thiển bị hôn đến phát ngốc.

Thẳng đến khi ngón tay thon dài của thiếu niên xoa eo mình, Phong Thiển mới phản ứng lại được.

Phong Thiển phá lệ đỏ mặt, cô đẩy Kỷ Miên ra.

Con ngươi xinh đẹp của hắn giống như tràn đầy tinh quang, nghiêng đầu, nghi hoặc mà nhìn cô.

Phong Thiển: "......"

Ta khẳng định là đời trước thiếu tiền hắn!

Phong Thiển mím môi.

Cảm giác vừa rồi thật kỳ quái......

Ngay cả thân thể cũng không thể hiểu được có chút mềm như bông, không còn sức.

Phong Thiển ngước mắt nhìn thoáng qua thiếu niên trước mặt vẻ mặt mờ mịt, cảm giác tâm thật mệt.

Giống như là mang theo sủng vật là một con đại khuyển (Chó lớn đó, nghe đại khuyển nó đỡ thô nên mình để yên ^^)

Phong Thiển đỡ Kỷ Miên đi vào phòng tắm.

Đem thiếu niên đưa tới dưới vòi hoa sen.

Phong Thiển dừng một chút, nhìn chằm chằm thiếu niên một hồi.

Cô có chút do dự mà bắt tay đặt ở nút áo ở trước ngực Kỷ Miên.

Vụng về cởi ra một nút.

Tinh xảo xương quai xanh thiếu niên lộ ra một đoạn.

Phong Thiển trên mặt hơi nóng lên, đầu ngón tay hơi run rẩy, cuối cùng vẫn là thả xuống.

Phong Thiển thở dài, trực tiếp mở vòi sen ra.

Nước lạnh kẽo xối trên người hắn.

Chỉ chốc lát thiếu niên toàn bộ liền ướt đẫm.

Phong Thiển phồng má, rời xa Kỷ Miên năm bước, đưa lưng về phía hắn.

Đôi tai phiếm hồng.

Cô mím môi cánh.

Trong đầu tất cả đều là hình ảnh thiếu niên vừa mới hôn môi cô.

Cô có chút rối rắm nhéo nhéo váy.

Vẫn là thật thẹn thùng......

Phía sau tiếng nước ào ào.

Phong Thiển cũng không dám quay đầu lại đi nhìn.

Xinh đẹp con ngươi giống như bịt kín một tầng hơi nước.

Lần đầu tiên gặp được loại sự tình này.

Phong Thiển cũng thực mê mang.

Giội đến không sai biệt lắm, Phong Thiển lúc này mới banh mặt dịch qua đi đem vòi hoa sen tắt đi.

Phong Thiển hít ngược một hơi khí lạnh.

Bởi vì toàn thân bị nước giội thấu, cơ bụng rắn chắc thiếu niên như ẩn như hiện.

Cô mặt vô biểu tình.

Cuối cùng vẫn là có chút hoảng loạn không hiểu được mà tránh thoát.

Phong Thiển đi ra phòng ngủ, đem cửa đóng lại, đỡ lan can, hô hấp có chút hỗn loạn.

Sau khi trở lại bình thường, Phong Thiển lúc này mới mặt vô biểu tình, làm bộ giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, gõ gõ cửa phòng Hứa Thâm.

Hứa Thâm mở cửa, thấy là Phong Thiển, có chút nghi hoặc mà nhìn cô.

Phong Thiển ho nhẹ một tiếng, mặt vô biểu tình nói: "Hứa quản gia, phiền toái bác tìm một bộ quần áo sạch sẽ, đưa cho Kỷ Miên thay."

Phong Thiển nói xong liền đi rồi, tùy tiện tìm gian phòng cho khách. Vào cửa khóa trái, nằm liệt trên giường.

Chỉ còn vẻ mặt hỗn độn trong gió Hứa quản gia.

Hứa Thâm thở dài, về phòng chọn một bộ quần áo thoải mái, nhận mệnh đi đưa cho Kỷ Miên thay.

Mở ra cửa phingf ngủ của Phong Thiển, Kỷ Miên cả người ướt đẫm ngơ ngác mà đứng ở trong phòng.

Hứa quản gia hít ngược một ngụm khí lạnh.

Hắn đã sớm nhìn ra tình huống Kỷ Miên.

Hắn không nghĩ tới chính là, ân, tiểu thư nhà hắn dưới tình huống này lại là có thể bình tĩnh như vậy.

Hứa Thâm cầm một cái khăn tắm khô ráo đưa cho Kỷ Miên.

Thiếu niên giờ phút này như cũ còn có chút mơ hồ, lại có vài phần thanh tỉnh.

Kỷ Miên tiếp nhận khăn tắm từ Hứa Thâm.

Hứa Thâm buông quần áo trong tay liền đi ra ngoài.

Thiếu niên chậm rì rì mà lau khô, thay quần áo sạch sẽ, sau đó nhìn chằm chằm giưởng của Phong Thiển phát ngốc, lại mơ mơ màng màng bò lên trên giường, choáng váng mà ngủ rồi.

************

Còn 6 chương nữa thôi kết thúc TG1 rồi 💚

Sáng mai tớ đi xin thực tập ở công ty rồi 😥. Mai mà xin được thành công tớ sẽ cố hoàn thành

6 chương cuối muộn nhất là thứ 3 nhé!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play