1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347
Editor: Nha Đam Tống Càn thở dài, xua xua tay, "Nào có, đứa nhỏ này ở trường học là chuyên gia gây chuyện, cái mặt già này của tôi đều bị hắn làm mất hết!" "Là con trai, tuổi dậy thì phản nghịch là bình thường." Phong Hoài trả lời. Tống Dập đứng ở một bên không chút để ý mà nghe. Thương nghiệp nịnh nọt lẫn nhau, loại này hắn sớm đã nghe chán. Không thú vị. Tống Dập ngẩng đầu, đột nhiên chú ý tới cô gái phía sau Phong Hoài. Nhìn kỹ, Tống Dập nháy mắt đơ ra. Cô...Co ta sao lại ở đây? Con ngươi Tống Dập trừng lớn, mày nhăn thành một đoàn. Phong Thiển lười để ý đến hắn. Vừa lúc Tống Càn hướng Tống Dập giới thiệu: "Tiểu Dập, vị này chính là con gái của Phong bá bá, Phong Thiển. Mau đi nhận thức, các ngươi là bạn cùng lứa tuổi hẳn là có thể tán gẫu rồi." Khóe miệng Tống Dập co giật một chút. Nhận thức. Bọn họ mà cần nhận thức à! Quả thực là...... Không đánh không quen nhau! Tống Dập là sợ Phong Thiển. Đứa con gái này có thể đánh nhau giỏi! Càng đáng sợ chính là, cô cư nhiên là con gái của Phong Hoài - Phong gia gia chủ! Tống Dập ngượng ngùng xoắn xít, không dám tiến lên. Phong Thiển nhìn hắn một cái. Không muốn phản ứng. ____ Phong Thiển vốn là muốn mang Kỷ Miên cùng đi đến đây, ai biết Kỷ Miên thế nhưng không ở biệt thự. Phong Thiển đành phải tự mình đi trước. Chiều nay, Kỷ Miên nhận được điện thoại của cha Kỷ, bà nôi của hắn qua đời. Kỷ Miên là huyết mạch của Kỷ gia, không thể không trở lại. Thiếu niên đem chính mình khóa ở trong phòng. Lẳng lặng mà nhìn chằm chằm vách tường phát ngốc. Kỷ Miên thực giãy giụa. Hôm nay, là lễ trưởng thành của cô ấy. Hắn không đi, chính là thất ước. Cô sẽ tức giận. Cũng sẽ...... Đối hắn, thất vọng đi. Kỷ phụ gọi vài cuộc điện thoại tới thúc giục. Thiếu niên ánh mắt lạnh lẽo, quanh thân áp khí lạnh lẽo. Hắn mặt vô biểu tình. Cả người giống như đột nhiên mất đi độ ấm, lạnh băng vô cùng. Kỷ Miên vẫn là về tới Kỷ gia. Thiếu niên lãnh đạm mà nhìn một đám người khóc tang. Hắn đạm mạc mà nhìn thoáng qua người nằm ở trong quan tài gỗ đàn, thần thái an tường, bà nội của hắn. Thiếu niên tự giễu cười lạnh một tiếng. Bà nội? Chỉ là trên danh nghĩa thôi. Cái gia đình này, có ai còn nhớ rõ hắn? Đứa con không ai muốn này...... Kỷ Miên từ đầu đến cuối đều là lãnh đạm mà đứng ở một bên. Hắn nhìn thời gian. Rất nhanh đến 0 giờ. Thiếu niên không lại do dự, ánh mắt thanh lãnh mà cởi ra đồ tang trên người, rời đi. Đêm khuya 12 giờ. Phong Hoài mang theo Phong Thiển đi lên sân khấu. Cô ngoan ngoãn đứng ở một bên. Phong Hoài đơn giản chính là tuyên bố tin tức Phong Thiển kế thừa vị trí Phong gia gia chủ. Đối với vị trí Phong gia gia chủ này. Phong Thiển căn bản là không muốn. Dục mang vương miện, tất thừa này trọng (Muốn mang vương miện, phải chịu được sức nặng của nó) Đạo lý này, cô hiểu. Ngồi trên vị trí này, tất nhiên là muốn cô gánh vác nhiều thứ. Luôn luôn là một người lười thành bệnh Phong Thiển, tự nhiên là không muốn đảm nhiệm. Phong Thiển nhìn nhìn Phong Hoài mặt đầy ý cười, chung quy vẫn là không có phản bác. Khi Kỷ Miên chạy tới hội sở biển xanh, Phong Thiển đang đứng ở giữa sân khấu. Cô cự kỳ xinh đẹp. Toàn bộ hội sở, cô chính là tiêu điểm. Cô hấp dẫn toàn bộ tiêu điểm ánh mắt của hắn. Kỷ Miên đứng ở tại chỗ, an tĩnh mà nhìn chằm chằm cô. Không có chú ý tới, ở một góc hơi hẻo lánh, một nữ nhân tầm mắt khóa ở trên người thiếu niên. Ân Dao Dao nghe nói Kỷ Miên sẽ đến, cô ta đã sớm làm tốt mười phần chuẩn bị. Không nghĩ tới chờ nửa ngày cũng không có thấy Kỷ Miên. Bất quá cũng may, cô ta hiện tại đã thấy. Ân Dao Dao trang điểm xinh xảo, khóe miệng gợi lên một nụ cười. Cô ta gọi bồi bàn đang đi ở đằng trước. Người kia hướng cô ta đi tới. Ân Dao Dao cong cong môi, đem một chén rượu đặt vào trong tay bồi bàn đang trống trơn Thanh âm quyến rũ của cô ta vang lên, chỉ chỉ phương hướng chỗ Kỷ Miên. "Tiểu ca ca, có thể giúp ta đem rượu đưa cho soái ca đối diện kia sao?" Bồi bàn hiểu ý cười, đi thẳng đến chỗ Kỷ Miên. "Tiên sinh, muốn dùng rượu không?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347