Thiếu niên liếc nhìn cô một cái rồi từ từ cụp mắt xuống, từ từ cởi từng áo ngoài cho cô.
Sau đó, không nhanh không chậm mặc quần áo cho cô.
Động tác thành thạo.
Rõ ràng là đã làm điều đó rất nhiều lần.
Phong Thiển cũng có thêm nhiều ký ức hơn trong đầu.
Điện hạ sử dụng thần lực để ép buộc thời gian nhanh lêb, khi cô bừng tỉnh thì đã đến 5 năm sau.
Chính xác mà nói, cũng không phải là gia nhanh tốc độ, mà là khiến tất cả mọi người trong thế giới nhỏ này đến 5 năm sau, thân thể cũng là bộ dáng của 5 năm sau.
Và 5 năm này cũng không có khả năng để trống.
Tác dụng của thần lực là tạo ra những ký ức dựa trên sự vốn có của dòng chảy quỹ đạo.
Thực tế, những điều trong ký ức đó không hề xảy ra, chúng chỉ là lấp đầy khoảng trống mà thôi.
Trong trí nhớ trống rỗng năm năm của Phong Thiển, thay quần áo và tắm rửa, tất cả các loại việc cá nhân đó đều do mảnh nhỏ làm.
Thiếu niên lạnh lùng không đưa cô cho người khác hầu hạ mà tự mình làm hết tất cả mọi việc.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Vị Quốc sư trẻ tuổi này hết mực yêu thương một cô bé, ai cũng tò mò không biết cô bé này là ai.
Phúc phận mấy đời mới có thể khiến Quốc sư yêu thương chăm sóc như vậy.
**********
Xin lỗi vì hôm qua đã thất hứa với các bạn (╥_╥)
Tớ có viết lên tường nhà tớ là tối qua không đăng được chương mới đó.
Nếu các bạn thấy tớ thất hứa thì có thể check bên tường nhà tớ xem tớ có thông báo gì không để đỡ phải chờ đợi nhiều nhé ^^
Chờ đợi bây giờ là hạnh phúc nè, giờ tớ sẽ edit tiếp 2 chương nữa rồi đăng nhé ^^
Tớ chỉ edit được tầm đêm này thôi ╥﹏╥
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT