Không dám đặt lên bàn, sợ có người uống nhầm.

Xoay người nhìn thấy Đào Sơ Tâm đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm Tư Hải Minh, đi qua đưa rượu cho cô ta.

Suy nghĩ của Đào Sơ Tâm đang đặt lên người Tư Hải Minh, theo bản năng nhận ly rượu. Lúc Đào Anh Thy tham dự buổi tiệc chỉ mặc quần áo đơn giản, cũng không muốn mình trang điểm lộng lẫy.

Mà lúc này, cô ước gì mình hoàn toàn biến thành bức tường không đáng chú ý!

Tư Hải Minh xuất hiện thật nhanh!

Cô vừa mới tới một lúc thôi, người đàn ông này đã mau chóng tới buổi tiệc, khiến cô không có chỗ trốn!

Sau khi Tư Hải Minh vào sảnh cũng không có ý nhìn sang Đào Anh Thy.

Lúc anh bị nhà đầu tư và thương nhân khác bao vây, Đào Anh Thy che mặt gấp gáp chạy về phía nhà vệ sinh!

Mặc dù cô cảm thấy xác suất Tư Hải Minh không biết cô ở đây là số âm, nhưng mà cùng xuất hiện, ai mà biết sẽ bị người nhìn ra điều gì!

Chuyện đồng hồ tình nhân ầm ĩ trên mạng trước đây, vẫn còn độ “hot” trong lòng mọi người!

Đào Anh Thy đi tới nhà vệ sinh, Tư Hải Minh nhìn như đang nghe nhà đầu tư nói chuyện mà đôi mắt đen thâm trầm sắc bén nhìn chằm chằm bóng người mảnh khảnh.

Đào Anh Thy vào nhà vệ sinh nữ, soi gương nhìn gương mặt của mình.

Tóc dài xõa vai, thoải mái hào phóng, hoàn hảo!

Nhưng mà trên mặt hiện vẻ hoang mang và ngỡ ngàng, thậm chí là buồn phiền.

Chẳng lẽ định trốn mãi trong này không ra ngoài sao?

Biết là không được, nhưng bây giờ bảo cô ra ngoài cũng không đi nổi…

Cửa phòng vệ sinh mở ra, Đào Anh Thy tưởng có người đi vệ sinh.

Nhưng mà, bầu không khí bị sự bất an xâm lấn khiến cô nhận ra khác thường. Đợi quay mặt sang, bóng người màu đen mang tính xung kích đập vào mắt khiến Đào Anh Thy kinh ngạc không thôi. “Anh… sao anh lại vào đây?” Đào Anh Thy cuống quít nhìn các buồng, còn tiến lên mở hết các cửa buồng ra, bên trong đều không có ai, sợ bóng sợ gió một lúc!

“Em trốn làm gì?” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh đầy nguy hiểm mà nhìn cô.

“Không phải… Anh ra ngoài trước đi! Đây là nhà vệ sinh nữ!” Đào Anh Thy đen mặt, đang so đo chuyện cô có trốn hay không sao?

Mà bất cứ lúc nào nhà vệ sinh nữ cũng sẽ có phụ nữ bước vào!

Đến lúc đó nhìn thấy đàn ông vào trong nhà vệ sinh nữ, anh không sợ người ta nói anh là tên biến thái hả?

Đào Anh Thy tiến lên đẩy Tư Hải Minh, vừa đụng phải anh, cổ tay bị giữ chặt, ấn cô lên tường, ép dưới bóng đen.

“.” Đào Anh Thy sợ hãi nhìn gương mặt đẹp trai %3D mà bá đạo áp lại gần.

Chưa trả lời tôi.” Tư Hải Minh híp mắt. Đầu óc của Đào Anh Thy chuyển động khó khăn, kịp phản ứng ra là chuyện gì, nói: “Tôi… Tôi nào có trốn anh chứ? Đúng lúc tôi muốn đi vệ sinh.”

“Đi rồi sao?”

“Hå?” Đào Anh Thy bị anh hỏi vậy mà bối rối mấy giây: “… Đang định đi. Anh ra ngoài trước được không? Anh không biết trong buổi tiệc có người của đài truyền hình à? Chắc chắn sẽ có người biết chuyện, đến lúc đó mà truyền ra… gì mà người nắm quyền tập đoàn Vương Tân vào nhà vệ sinh nữ, anh sẽ bị người ta xem là tên biến thái!”

Ý là nói cho anh biết, tôi vì muốn tốt cho anh, anh mau ra ngoài đi! Tư Hải Minh nhìn chằm chằm cô mấy giây, buông

cô ra: “Đi đi!”

Sức ép trên người Đào Anh Thy nhẹ đi làm cô dễ thở hơn. Đi tới một cái buồng trong đó, đi được nửa thì quay đầu, ngón tay trắng trẻo chỉ cánh cửa: “Nhưng mà… anh có thể đi ra ngoài trước không?”

“Tôi nói đi ra lúc nào?”

“.” Đào Anh Thy co rút khóe miệng.

Được! Dù sao buồng có cửa, tôi đóng kín cửa là được! Rõ ràng không thể bảo Tư Hải Minh ra ngoài, đành phải dùng cách tiêu cực lại tức giận để đối mặt kẻ có quyền! Ở sảnh yến hội, Đào Anh Thy biến mất, Tư Hải

Minh cũng không ở đây, người khác không biết, Đào Sơ Tâm và Võ Ái Nhi lại không biết chuyện gì sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play