Đây không phải loại rượu cô mua cũng không phải của người bên đài truyền hình đưa cho cô mà là của Đào Hải Trạch đưa đến Tư Hải Minh trầm tư, rượu không phải cho Đào Anh Thy uống mà là tặng anh.

Tám giờ, Đào Anh Thy xông vào biệt thự.

Lúc này, vợ chồng Đào Hải Trạch và Đào Sơ Tâm đang ngồi trước bàn trò chuyện vui vẻ Đào Anh Thy cầm chai rượu tức giận chạy vào, đặt mạnh xuống bàn: “Ông có ý gì hả? Muốn hại tôi thì ông trực tiếp nói là được”

“Sao vậy?” Đào Hải Trạch kinh ngạc hỏi: “Tư Hải Minh không thích chai rượu này tư?”

“Anh ấy uống rồi nhưng bảo thứ này là đồ giả”

“Rượu giả sao? Không thể nào! Ba phải tốn không ít tiền để có nó đấy, làm sao có thể là rượu giả được?” Đào Hải Trạch nhanh chóng phủ nhận.

“Ông lấy từ ai? Ông dựa vào đâu mà cảm thấy đối phương không lừa ông hả? Rượu ngon như vậy sẽ dễ dàng có được sao?” Đào Anh Thy chất vấn ông, Đào Hải Trạch không tin, ông rót rượu vào ly, nếm thử.

“Có phải giả hay không?” Đào Anh Thy hỏi.

“Ba không nhận ra” Đào Hải Trạch nghỉ ngờ hỏi: “Có thật là Tư Hải Minh nói như vậy không?”

“Ông vẫn không tin sao, vậy ông mau lấy chai rượu đi kiểm tra thử xem đi” Khi Đào Hải Trạch nhận được chai rượu, ông †a cảm thấy rất vui. Là ông ta có người quen trên thành phố nhờ chút việc.

Ông ta nghĩ với quan hệ của ông ta và Tư Hải Minh trong mắt người ngoài nên đã chủ động nhờ người kia tìm giúp “rượu ngon” để tặng Tư Hải Minh. Để có nó, ông ta phải vận dụng mối quan hệ lớn, Vậy mà thứ ông ta nhận được lại là rượu giả!

“Vậy… Tư Hải Minh nói thế nào?”

“Còn nói thế nào nữa? Anh ta cực kì tức giận Nếu không nhờ tôi nói giúp thì ông cảm thấy anh †a sẽ cho ông tiếp tục ở lại thành phố này sao?”

Đào Anh Thy kích động nói, hơi thở gấp gáp: “Tôi hoàn toàn không biết ông làm chuyện này. Có ông cản trở thì dù tôi có lợi hại đến mấy cũng vô dụng” Nói xong, cô tức giận xoay người rời đi, trở về phòng ngủ của mình.

Đào Hải Trạch vẫn còn đang mơ màng, ông văn chưa hiểu tại sao rượu của mình lại là đồ giả. . Truyện chính ở ~ TRÙM TRUYỆN.NE T ~

Những người kia biết mối quan hệ giữa ông với Tư Hải Minh nhưng vẫn dám gửi rượu giả lừa ông ư? “Sơ Tâm từng nói với tôi việc này rồi, rằng con gái của ông chắc chắn sẽ không hoàn thành được chuyện này. Quả nhiên là vậy!” Xa Huệ Anh châm chọc nói.

Đào Sơ Tâm yên lặng uống trà, dường như mọi chuyện đều năm trong suy tính của cô ta.

“Tôi nghi ngờ là con gái của ông đang nói dối đấy” Xa Huệ Anh nói

“Ý của bà đây không phải rượu giả sao?” Đào Hải Trạch hỏi rồi lập tức phú nhận: “Nếu là rượu thật thì sao con bé lại nói là đồ giả, lời nói dối này rất dễ bị vạch trần”

“Ông mang tài xế cho Đào Anh Thy không phải để giám sát nhất cử nhất động của cô ta à? Bây giờ trực tiếp hỏi người lái xe không tốt hơn sao?” Xa Huệ Anh nói.

Đào Hải Trạch phản ứng lại. đúng rồi! Đào Hải Trạch cho tài xế đi theo Đào Anh Thy vì mục đích này cơ mà Không phải điều gì Đào Anh Thy nói gì ông cũng có thế tin.

Mau gọi tài xế đến đây.

“Ông Đào tìm tôi có chuyện gì a?” Người lái xe hỏi.

“Trời tối là anh đón Đào Anh Thy về đúng.

không? Đi nơi nào? Làm cái gì?” Đào Hải Trạch hỏi.

“Là tôi đón cô chủ, lúc năm giờ đi đến đài truyền hình” Lái xe đáp.

“Sau đó thì sao?” Xa Huệ Anh hỏi.

“Sau đó thì… Đi đến Minh Uyển” –

Người tài xế lại kể tiếp: “Vốn tôi nghĩ cô Thy sẽ nghỉ tại đây nhưng không ngờ khoảng hơn bảy giờ, cô ấy nổi giận đi ra, nói muốn về nhà. Không biết có phải cãi nhau với cậu Minh không? Tôi không hỏi mà trực tiếp mang cô chủ trở về.”

Xa Huệ Anh và Đào Sơ Tâm không ngờ Đào Anh Thy không nói dối, cô thật sự đi Minh Uyển.

Nói cách khác, chuyện Đào Anh Thy nói về rượu giả này là thật.

Đứng trên hành lang, Đào Anh Thy nhìn một nhà ba người và người lái xe đang hỏi chuyện ở dưới nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play