“Ông chỉ biết nhịn thôi! Tôi còn phải nhịn tới khi nào nữa?”
“Bà biết tối qua Tư Hải Minh kêu tôi đi làm gì không?” Đào Hải Trạch hỏi: “Cậu ta hỏi Đào Anh Thy ở nhà mình sống được không? Bà còn không hiểu ý cậu ta sao?
Đào Anh Thy mà rớt một cọng tóc nào thì cậu ta sẽ tính sổ với chúng ta, chúng ta có thể làm gì con bé được đây? Chi bằng giấu tài, chờ lấy được quyền khai phá khu Tây Nam, thế lực thẩm thấu vào thu đô thì chúng ta sẽ có năng lực chống lại Tư Hải Minh, Đào Anh Thy là cái thá gì?
Tôi hiểu tâm trạng của bà, tôi cũng đang nhẫn nại mà! Bà đừng để ý tới Đào Anh Ly, đừng gây sự với cô ta nữa, chẳng khác nào tự chọc giận mình.”
Mặc dù Xa Huệ Anh rất tức giận, nhưng vì tiền đồ nên không thể không nhẫn nại, thậm chí khiến ngũ tạng lục phủ của bà ta đều co thắt.
“Bà không bỏ thứ gì vào nước chanh chứ?” Đào Hải Trạch chợt hỏi.
Xa Huệ Anh che giấu sự chột dạ: “Tôi có thể bỏ thứ gì vào đó? Nếu bỏ thứ gì, ông còn có thể ngồi yên ở đây sao? Đều do Đào Anh Thy quá đa nghi!”
Đào Anh Thy ôm vai Xa Huệ Anh, nhẹ nhàng an ủi bà ta.
Đào Anh Thy ngồi trên xe, lấy điện thoại ra xem video theo dõi. Sau khi Đào Hải Trạch vào thư phòng, ông ta chỉ lấy tư liệu chứ không đụng vào điện thoại, nhưng cô không tin suốt mấy ngày ông ta không đụng vào máy tính!
Đào Anh Thy đặt điện thoại xuống, cô rất muốn đến biệt thự Minh Uyển. Nhưng có thể đến đó thì sao? Chẳng lẽ gặp sáu đứa trẻ cách một cánh cửa?
Sáu đứa trẻ sẽ chỉ khó hiểu tại sao mẹ không vào nhà thôi. Mâu thuẫn của người lớn không thể làm ảnh hưởng tới trẻ con, cho nên cô cũng không dám xuất hiện trước mặt sáu đứa trẻ…
Bây giờ Đào Anh Thy chỉ muốn tìm được video. Tìm thấy video thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn…
Thứ bảy cô tăng ca là vì buổi tối là ngày phát sóng chương trình “Trò Chuyện Cùng Bé” số đầu tiên của quý 2. Trước khi phát sóng có rất nhiều công việc cần chuẩn bị, cho nên sẽ rất bận rộn, dù muốn đi tìm sáu đứa con cũng không được…
Trong tập đoàn Vương Tân, Chương Vĩ đang báo cáo trong văn phòng chủ tịch: “Ngài Hải Minh, Đào Anh Thy đã thuê thám tử tư điều tra một người, tên là Cố Mạnh”
“Đó là ai?” Tư Hải Minh tựa lưng vào ghế chủ tịch màu đen, khí thế thâm trầm mãnh liệt.
“Cố Mạnh này rất thú vị, ba anh ta có quan hệ thân thiết với Đào Hải Trạch, hai nhà đã hứa hôn từ lâu. Sau này ba Cố Mạnh qua đời vì tai nạn giao thông, mọi người biết ông ấy đã mắc một khoản nợ kếch xù vì cờ bạc, thậm chí công ty đã bị vỡ nợ. Lúc này Đào Hải Trạch ra mặt thu mua công ty nha lip Cố, đồng thời đưa Cổ Mạnh vào công ty làm việc, nhưng đãi ngộ rất kém, bị người nhà họ Đào chèn ép, nhất là Đào Hải Hùng. Còn Đào Sơ Tâm thì vốn kiêu ngạo, e rằng không thể thực hiện hôn ước.”
Chương Vĩ báo cáo: “Nhưng tại sao Đào Anh Thy lại muốn điều tra Cố Mạnh? Mục đích của cô ấy là gì?”
Theo dõi cho tôi.” Ánh mắt Tư Hải Minh sắc bén.
“Ngài yên tâm, hết thảy đều chú trọng tới sự an nguy của Đào Anh Thy, đồng thời ngăn cản bất cứ những người khác phái khả nghi tiếp cận cô ấy.”
Tư Hải Minh không lên tiếng, rũ mi mắt nhìn đồng hồ đeo tay. Chương V lập tức nói: “Thưa ngài, thời gian phát sóng số đầu tiên là 7 giờ, còn bốn tiếng nữa mới đến giờ.”
“Cậu nói nhiều quá.”
“Vâng. Không còn chuyện gì thì tôi xin phép ra ngoài trước.”
Đào Anh Thy ở đài truyền hình cả ngày không ra ngoài, bận rộn đến buổi tối. Trước khi phát sóng, cô tranh thủ lúc đi vệ sinh, lấy di động ra xem video theo dõi.
hấy Đào Hải Trạch xuất hiện trong video, cô không khỏi căng thằng. Đào Hải Trạch đang sử dụng máy tính, chứng tỏ ông ta đã nhập mật khẩu.
Đào Anh Thy lập tức xem lại đoạn trước của video theo dõi, bắt đầu từ lúc Đào Hải Trạch đi vào thư phòng.
Ông ta vào thư phòng, xem tư liệu một lát rồi mở máy tính lên. Đào Anh Thy lập tức phóng to video, cô có trí nhớ rất tốt, chỉ cần xem ông ta nhập mật khẩu một lần đã nhớ kỹ, khiến cô vô cùng kích động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT