“Ông gấp cái gì?” Nói xong, Đào Anh Thy cúp máy, ném di động sang một bên. Lá mặt lá trái với Đào Hải Trạch thật sự là không kiên nhẫn.

Cô đang chờ đợi lời mời của Đào Hải Trạch, không vào ở trong nhà của Xa Huệ Anh thì sao có thể thực hiện kế hoạch của mình? Cô cùng Trương Thiên Di ăn cơm tối trong một nhà hàng lịch sự tao nhã, nhạc nhẹ du dương.

“Tối nay cô không tăng ca à?” Trương Thiên Di hỏi.

“Không cần, hiện giờ ban ngày ghi hình thuận lợi, hâu như có thể tan tầm đúng giờ” “Nếu là tôi trước kia, cho dù ban ngày thuận lợi thì buổi tối cũng thường xuyên làm đêm” Trương Thiên Di nói. Mặc dù không làm rõ, nhưng ánh mắt cô ta đã rất rõ ràng.

Đãi ngộ của Đào Anh Thy cao hơn cô ta, còn có người đàn ông như người cầm quyền của tập đoàn Vương Tân, có thể nói là làm gì cũng thuận lợi.

“Chị nghe tin đồn gì à?” Đào Anh Thy hỏi.

“Không phải.”

Trương Thiên Di bưng ly trà lên: “Mà cũng phải cảm ơn cô. Có câu nói phượng hoàng xuống đất không bằng gà, tôi xem như trải nghiệm được hết. Hơn nữa con tiện nhân Châu Lam kia còn vận dụng mạng lưới quan hệ đổ thêm dầu vào lửa, nếu không phải chuyện đồng hồ đeo tay thì bây giờ tôi còn chưa thể ngóc đầu dậy được”

Đào Anh Thy cũng bưng ly trà lên cụng ly với cô: “Chị Thiên Di khách khí vậy làm gì? Tôi chỉ làm việc, không thích đồng nghiệp mưu mô thủ đoạn. Bây giờ chị dẫn chương trình show thực tế kia, bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng muốn tham gia mà không được, chắc chắn danh tiếng của chị sẽ được nâng cao một bước.”

“Cảm ơn lời chúc của cô. Nhưng áp lực cũng lớn, làm không được thì sẽ biến thành con dao hai lưỡi. Đài truyền hình còn mời giáo viên vũ đạo cho chúng tôi, bởi vì có một khâu gọi là “thể hiện tài năng”, dạy khiêu vũ để thể hiện tài hoa”

“Đài truyền hình coi trọng show thực tế như vậy, giáo viên vũ đạo chắc chắn cũng nổi tiếng”

Trương Thiên Di ăn một bông cải xanh: “Nhắc đến đây tôi lại cảm thấy show thực tế vẫn là do tư bản định đoạt. Giáo viên vũ đạo gì chứ! Chưa từng làm giáo viên, chẳng qua là từ nhỏ đến lớn nhận được không ít giải thưởng vũ đạo. Nhưng biết khiêu vũ thì chắc gì đã biết dạy? Chúng tôi đều cho rằng cô ta đi cửa saul”

“Ai vậy?” Đào Anh Thy hỏi.

“Cùng họ với cô, tên rất dễ nhớ, là Đào Sơ Tâm” Đào Anh Thy ăn một miếng, vẻ mặt không thay đổi.

Tại sao Đào Sơ Tâm lại mượn quan hệ làm giáo viên vũ đạo? Làm vậy sẽ không ảnh hưởng tới công việc của Đào Sơ Tâm.

Giáo viên vũ đạo chỉ cần hướng dẫn động tác vũ đạo để lên ống kính càng đạp, càng nhẹ nhàng. Chẳng lẽ là sở thích nghiệp dư của cô ta?

Đào Anh Thy đương nhiên sẽ không ngây thơ như vậy. Trong bữa tiệc hôm trước, cô đã thấy rõ Đào Sơ Tâm, rất có khả năng cô ta đến đây để tiếp cận Tư Hải Minh.

Cô cười lạnh, mục đích của gia đình này chỉ có một, đó là trèo lên ngọn núi vàng mang tên Tư Hải Minh. Đừng nói là Tư Hải Minh, ngay cả Đào Anh Thy cũng sẽ không chấp nhận. Sao cô có thể cho pháp loại người ghê tởm này tiếp cận sáu đứa con của mình?

“Cô sao vậy?” Thấy sắc mặt Đào Anh Thy là lạ, Trương Thiên Di hỏi.

“Không có gì. Trước kia tôi từng tiếp xúc với Đào Sơ Tâm này rồi, con người cô ta không tốt lành gì.” “Vậy à..” Mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng Trương Thiên Di đã có dự tính.

Đào Sơ Tâm ngồi trên sofa trên nhà, nhận được điện thoại của đài truyền hình, sắc mặt cô ta thay đổi: “Cô vừa nói gì?”

“Xin lỗi cô, giáo viên vũ đạo của show thực tế phải có bằng sư phạm chính quy, cấp trên đã hạ lệnh, cho nên rất xin lỗi cô”

“Tôi biết rồi” Đào Sơ Tâm cúp điện thoại, khuôn mặt tinh xảo không giấu nổi vẻ phẫn nộ. Cô ta đã nghĩ mọi cách để lôi kéo quan hệ với đài truyền hình, cho dù chỉ là chức vị tạm thời cũng được. Nơi có Đào Anh Thy thì không cần lo không được gặp Tư Hải Minh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play