*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bị ngã từ cầu thang cao xuống như vậy, nhất định đã bị thương Lúc này, có người mở cửa phòng của Kiều Như An, sau đó liền nghe thấy tiếng kêu cứu của Kiều Như An: “Các người muốn làm gì? Cứu!
Cứu!”
Tân Hành Chi và Đế Anh Thy đều nghe thấy tiếng khóc sợ hãi của Kiều Như Anh.
Tân Hành Chi dùng lực đập mạnh vào cửa: “Này, các người đừng có làm loạn nữa!”
“Hành Chi, cứu em!” Giọng nói của Kiều Như An run lên.
Đế Anh Thy ngồi trên mặt đất cũng không có phản ứng, nếu như Kiều Như An cùng nhóm với bọn họ, vậy thì tình huống này không phải đang diễn kịch sao?
Nghĩ đến đây lòng cô lạnh đi.
Cô không thể hiểu nổi, vì sao Kiều Như An lại gia nhập vào nhóm người này.
Khả năng cao là do Sơ Cố Cảnh.
Nhưng tại sao cô ta và Sơ Cố Cảnh lại cùng trà trộn vào đây? Hai người họ không phải là không quen biết gì nhau sao?
Ai mà biết được?
Bọn họ không hề nghĩ tới, có nên mới bị mưu tính như vậy!
“A A AI” Kiều Như An hét lên, làm cho Đế Anh Thy bị doạ giật mình.
Diễn xuất quá thật!
Vậy cứ diễn đi! Dù sao thì cô cũng im lặng lắng nghe!
“A Thy, e rằng Kiều Như An lành ít dữ nhiều” Tân Hành Chi nói.
“Không đâu, anh yên tâm đi” Đế Anh Thy nói.
Tân Hành Chi trong chốc lát không hiểu rõ được là Đế Anh Thy đang tự an ủi mình, hay là cô chắc chắn rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng tiếng hét vừa rồi của Kiều Như An đã thực sự khiến người ta kinh động.
Không đến một lúc sau, không còn nghe thấy âm thanh bên phía Kiều Như An nữa.
Cánh cửa bên phía Đế Anh Thy được mở ra.
“Các người không phải lấy thận lợn đến lừa tôi đấy chứ?” Đế Anh Thy chế nhạo.
“Không tin sao? Vậy bọn tôi đưa cô đi xem! Nhìn nhận một chút cũng tốt!” Tên đại ca cầm lấy cánh tay của Đế Anh Thy, dẫn cô ra ngoài, đi về bên phía Kiều Như An.
Đế Anh Thy nhìn thấy Kiều Như An nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền bất động, không biết là sống chết.
Phần thắt lưng lộ ra đầy máu.
“Như… Như An..” Đế Anh Thy không thể tin vào mắt mình, hoặc là do phán đoán sai lầm của cô.
Cô muốn bước tới, nhưng tên lão đại đã đưa cô ra khỏi, sau đó đẩy cô về căn phòng ban đầu.
“Xem xét kỹ lưỡng một chút, nếu không, quả thận còn lại của cô ta cũng sẽ bị móc mất!” Tên đại ca hung ác nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Cánh cửa đóng sầm lại, Đế Anh Thy thất thần đứng đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT