Hai người cùng đi đến vườn nho. Đế Anh Thy hơi đi lên phía trước, Tần Kinh Chi đi phía sau cho nên đã nhìn thấy sau gáy của Đế Anh Thy có miếng gạc màu trắng ở trong tóc
Anh ta tưởng là cái cài góc nhưng nhìn kĩ lại là dụng cụ băng gạc
Sắc mặt tập tức tối sầm lại “Trên đầu em có chuyện gì vậy?”
Nếu như không phải muốn nằm xuống ngủ Đế Anh Thy cũng quên mất rằng sau đầu mình đang có vết thương. Bởi vì không nghiêm trọng và cũng không động vào nên cũng không thấy đau
Đế Anh Thy sờ sờ vào băng gạc nói “Té”
“Té sao mà nghiêm trọng vậy?” Tần Kính Chi đang hoài nghi
Đế Anh Thy biểu lộ bất đắc dĩ, nụ cười cũng trở nên đắng chát “Cùng người khác tranh chấp, bị người ta đẩy mạnh, đầu liền đụng vào bàn trà. Không có nơi nào nghiêm trọng vết thương cũng một centimet thôi, không có sâu”
“Là ai?” Tần Kính Chi sắc mặt khó coi, khó có thể tượng tượng tình cảnh lúc ấy. Đế Anh Thy không quan trọng vết thương nhưng phảng phất người bị thương chính là anh ấy, trong lòng liền run rẩy
“Một…cô gái không hiểu chuyện” Đế Anh Thy không quan tâm lắm chuyện này, tiếp tục đi lên phía trước
Tần Kính Chi không phải nhìn không ra, chính là Đế Anh Thy đang cố ý giấu diếm anh
Anh ấy biết rất rõ việc Đế Anh Thy đi Kinh Đô
Trong lòng cảm thấy Đế Anh Thy đi Kinh Đô là được sự cho phép của ba người anh trai
Chỉ là tại sao người đàn ông kia lại làm cho Đế Anh Thy bị tổn thương, tại sao các anh lại nguyện ý để Đế Anh Thy một mình đi Kinh Đô? Chắc là Anh Thy nhất định đòi đi nên các anh không còn cách nào khác mà miễn cưỡng đồng ý
Thời gian Anh Thy đi Kinh Đô anh mỗi ngày đều sống trong trạng thái nhớ nhung đau buồn, nghĩ đến nàng có phải cùng với Tư Hải Minh ở cùng một chổ, cùng một chổ sẽ làm cái gì…
Từ sau khi Anh Thy cùng Tư Hải Minh đi ra biển mười ngày thì tất cả đều bắt đầu mất phương hướng
Anh ấy không cản được bởi vì anh ấy không có tư cách…
Thế nhưng tại sao lại để cho nàng bị thương? Tư Hải Minh là cái gì? Hay vết thương ấy chính là do Tư Hải Minh gây ra?
Tần Kính Chi trong lòng lại thêm phẫn nộ
Đến vườn nho, Đế Anh Thy ngồi xuống ghế trong Đình quán “có rượu nào ngon?”
“Anh cả bảo anh chăm sóc em, không để em uống” Tần Kính Chi nói
“Anh cả cho phép em tới thì sẽ biết không quản được em. Nếu như em uống say em sẽ ngủ trên ghế một lát, nếu các anh tìm đến anh làm phiền anh cứ bảo là em” Đế Anh Thy không quan tâm mà nói
Hiện tại ai cũng không ngăn cản được tâm trạng muốn uống rượu của nàng, uống say, ngủ một giấc, cảm giác chóng mặt hẳn là không sai
Coi như là uống rượu chúc mừng khôi phục ký ức …
“Anh uống cùng em” Tần Kính Chi hiệm tại cho dù biết sẽ bị các anh nàng mắng cũng cam tâm tình nguyện
Rượu đem ra, nhìn thấy Đế Anh Thy ngồi ở chổ đó, một tay chống đỡ hàm dưới nhìn cách đó không xa phong cảnh của vườn nho. Nhưng lại giống như là không nhìn, trên mặt biểu lộ xuất thần, toàn thân không khí lộ ra không có sức sống
Không biết tại sao, anh ấy cảm nhận Đế Anh Thy lần này từ Kinh Đô trở về có gì đó rất khác lạ
Anh ấy nhớ kĩ trước đó Đế Anh Thy thất tình nhưng cũng không giống như bây giờ
Nàng thế nào…
Không biết nội tình, nhưng khẳng định có liên quan đến Tư Hải Minh…
Tần Kính Chi đi qua, đặt rượu lên bàn, cho nàng rót rượu
Đế Anh Thy thu hồi ý thức hỏi “Mới nấu?”
“Ừm”
“Sẽ không say như loại kia? Vậy em không muốn uống” Đế Anh Thy nói
“Sẽ say” Tần Kính Chi đem hai chén rượu của hai người rót đầy. Cùng Đế Anh Thy chạm cốc. Anh Thy uống cạn chén “Uống như vậy thật là chà đạp rượu?”
Thật sự không phải là đau lòng rượu mà là đang sót thương nàng
“Rượu chính là dùng để uống mà, còn phải uống như thế nào?” Đế Anh Thy không để ý
Tần Kính Chi lần nữa giúp nàng rót rượu, nhịn không được cuối cùng cũng hỏi “Em bị thất tình rồi?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT